Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Trọng Sinh Chi Lãng Tử Hồi Đầu

Chương 12:

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nếu là Alpha, vậy con nhất định phải bảo trì khoảng cách với bọn họ.

Các giác quan của Alpha rất linh mẫn, cho dù con có che lấp, có đôi khi cũng có thể cảm giác được con không giống với người khác."

"Papa, con biết, trước kia thầy giáo đều nói qua."

"Ba chỉ là lo lắng, vạn nhất......"

"Không có vạn nhất, quản lý của Exxon nghiêm khắc như vậy, tố chất của học sinh cũng cao, sẽ không xuất hiện cái loại sự tình này."

Ngọc Chương động động miệng, cuối cùng cái gì cũng chưa nói.

Hạ Mạt thấy thế, cười hì hì tiến lên kéo cánh tay của hắn, nói: "Papa, đã báo danh xong, ký túc xá đều chuẩn bị tốt, chúng ta hiện tại có phải nên đi mua sắm cho cửa hàng của ba hay không?"

"Ngươi đứa nhỏ này, chỉ biết làm nũng." Ngọc Chương ngoài miệng nói như vậy, trong lòng lại ngọt vô cùng.

Khóa kỹ cửa phòng, hai người lại ngồi xe ngắm cảnh, dưới ánh mắt phức tạp của phần đông học sinh bình tĩnh đi ra ngoài cửa.

Bây giờ là mười giờ sáng, học sinh từ khắp các tinh cầu cũng lục tục tới.

Hạ Mạt cùng Ngọc Chương ngồi phi thuyền cho thuê đến chợ bán sỉ gần nơi này nhất, dưới đề nghị của Hạ Mạt, Ngọc Chương đặt hàng không ít vật dụng hàng ngày.

Ngay sau đó hai người lại đi đến khu bán đồ trang trí, cùng thương gia ký kết hiệp nghị trang hoàng, cũng thanh toán một nửa tiền đặt cọc.

Xong xuôi mọi việc cũng đã đến gần giữa trưa, hai người ngồi phi thuyền trở lại Thính Vũ hoa viên.

Vừa vào cửa, Hạ Mạt lập tức ném giày tung người lên ghế sô pha, tư thái không hề có một tí đẹp mắt nào.

Ngọc Chương nhìn bộ dáng uể oải của hai người, không khỏi lắc đầu nói: "Không có hình tượng gì cả, về sau có Alpha nào dám muốn con."

Hạ Mạt cười cười, nghiêng đầu nhìn Ngọc Chương đang vội vàng làm cơm trưa, nói: "Không ai muốn càng tốt, con có thể ở cùng với ba."

"Hiện tại nói mạnh miệng như vậy, đợi về sau thật sự không có người muốn , nhìn xem con có khóc chết không."

"Hắc hắc, mới sẽ không đâu." Hạ Mạt mở quang não, 30 cm trước mặt xuất hiện một đồ án nổi.

Cậu nhanh chóng gõ mấy ký tự vào màn hình, hình ảnh nhất thời phát sinh biến hóa, nhìn kỹ, không phải chính là cảnh tượng của trường học Exxon sao?

Trước cửa lớn nguy nga đồ sộ, đủ loại phi thuyền mini bay trên trời.

Đời trước Randall đến vào khoảng bốn giờ chiều, biết được tin tức này tất cả học sinh chỉ trong vài phút ngắn ngủi đều đến trước cửa trường học vây xem, tình trạng náo nhiệt đấy có thể nói là muôn người đổ xô ra đường.

Hạ Mạt thở dài, cũng không biết hôm nay Randall đến vào lúc nào! Đây là lần đầu tiên hai người gặp mặt sau khi cậu trọng sinh, hi vọng có thể cho hắn lưu lại ấn tượng tốt.

Ở nhà ăn xong cơm trưa, hai giờ chiều, người của công ty trang trí đến.

Hạ Mạt và Ngọc Chương nhanh chóng đi xuống dưới lầu tiếp đón.

Ngọc Chương không có kinh nghiệm trang trí, ngay từ đầu còn có chút ngại ngùng nhưng sau đó chậm rãi tiến vào trạng thái, bắt đầu đưa ra ý nghĩ của mình! Rất nhanh, phương án trang trí đã được xác định.

Người trong công ty trang trí chuyển người máy từ trên xe xuống, đem bản vẽ đưa vào ô trung tâm của người máy, mấy người thối lui đến ngoài cửa, đem hết thảy công tác đều giao cho người máy.

Không đến nửa giờ, cửa hàng trang hoàng hoàn tất!

Đây vẫn là lần đầu tiên cậu tận mắt nhìn thấy quá trình trang hoàng từ đầu đến cuối, kinh ngạc không thôi, cậu bước nhanh đến, áp mặt vào bức tường màu trắng, trừng lớn ánh mắt cẩn thận xem, nói: "Thứ này làm thế nào?"

Nhân viên trang trí cùng vào nói: "Công ty của chúng tôi dùng kỹ thuật hong khô tiên tiến nhất, hơn nữa dựa theo yêu cầu của Ngọc Chương tiên sinh, dùng tất cả đều là nước sơn bảo vệ môi trường, ngài hiện tại có thể khai trương."

"Thật lợi hại." Hạ Mạt tự đáy lòng cảm thán.

Ngọc Chương tuần tra một lần trong cửa hàng, tỏ vẻ phi thường vừa lòng với chất lượng phục vụ của công ty! Vì thế sảng khoái đem số tiền còn thiếu chuyển đến tài khoản của đối phương.

Người nọ xác nhận xong tiền, "Phi thường cảm tạ hai vị tín nhiệm công ty của chúng tôi, về sau như có việc gì cần cứ việc liên hệ chúng tôi."

"Chúng tôi sẽ."

"Tái kiến."

Ngọc Chương tiễn người xong, quay đầu nhìn thấy Hạ Mạt đang nhìn quang não, vì thế nói: "Sự tình trong cửa hàng đã xong rồi, con nhanh chóng trở lại trường học đi."

"A?" Hạ Mạt vội vàng thu hồi quang não, nói: "Bây giờ không phải mới đến ba giờ sao? Còn sớm mà."

"Đi đến trước còn có thể nhận thức đồng học mới, huống hồ, tân sinh khai giảng không phải hẳn là có rất nhiều chuyện vụn vặt phải làm sao?"

"Papa......" Hạ Mạt nắm tay Ngọc Chương,"Hôm nay đến trường học thì phải một tháng sau con mới có thể gặp ba, con......"

"Đều trưởng thành , còn không chịu ly khai papa?" Ngọc Chương kéo cậu vào trong lòng, vỗ lưng cậu.

Đợi mười bảy năm, thật vất vả đợi được hài tử hồi tâm chuyển ý, đối với Ngọc Chương mà nói mười ngày ngắn ngủi này giống hệt như đang nằm mơ, hắn sợ hài tử vừa tiến vào trường học sau đó trở về liền lại biến thành Mạt Mạt trước kia.

Cho nên, đưa Hạ Mạt đi Exxon hắn cũng phải hạ quyết tâm rất lớn.

Hốc mắt của Ngọc Chương phiếm hồng, nói: "Chỉ là một tháng mà thôi, chẳng lẽ một tháng quân huấn con cũng không kiên trì nổi? Papa không có hài tư yếu đuối như vậy."

"Papa, con là Omega, thể năng vốn tương đối kém......"

Ngọc Chương phốc xuy một tiếng cười đi ra, không khí vốn nghiêm trọng nháy mắt liền giảm bớt bảy tám phần, nói: "Hiện tại biết con là Omega ?"

"Papa!" Hạ Mạt tránh thoát ôm ấp của Ngọc Chương, chạy đến một bên, ý tứ thực rõ rệt: Con sinh khí

"Được được được, papa không nói con." Hắn nhìn thoáng qua bên ngoài, xa xa nhìn thấy trước cửa của Exxon tụ tập không ít người, hẳn là nghênh đón hai vị vương tử.

Quay đầu lại thấy Hạ Mạt vẫn đang không được tự nhiên như trước, Ngọc Chương nói:"Trước kia vẫn không phải nhìn lén ảnh chụp của đại vương tử sao? Hôm nay thật vất vả có thể thấy người thật, con còn không nhanh chóng đi ra ngoài chờ?"

"Con đã nói con cùng Randall không có gì......"

"Cái gì?"

"Không có gì." Hạ Mạt sáng suốt nói sang chuyện khác, nói: "Trang trí đã xong, khi nào thì hàng hóa đến?"

"Vốn là ngày mai thế nhưng tí nữa ba sẽ bảo họ đem lại đây luôn."

"Cũng được."

Ngọc Chương lấy quang não liên hệ cùng với nhà cung cấp, bọn họ hứa hẹn sẽ đến trong vòng 20 phút nữa.

Xác định xong thời gian, Ngọc Chương thu hồi quang não, quay lại nói với Hạ Mạt: "Bên này thật sự không có gì cần con hỗ trợ, con vẫn là nhanh chóng đi trường học đi."

"Vậy thì......" Hạ Mạt do dự nói: "Con đi nhá?"

"Đi đi."

Hạ Mạt đi về phía cửa hai bước, nói: "Con đi nhá?"

"Đi đi."

Hạ Mạt lại đi về phía cửa hai bước, nói: "Con thật sự đi nha?"

"Sách! Nhanh chóng đi đi!" Ngọc Chương dở khóc dở cười đẩy Hạ Mạt ra bên ngoài,"Papa ở nơi này, nói không chừng còn có thể thấy con huấn luyện từ bên ngoài! Nếu như con thật sự tưởng ta, không phải còn có quang não đấy sao?"

"Papa, papa, ba vội vã đuổi con đi như vậy?"

"Đừng dông dài, nhanh chóng tới trường học."

Hạ Mạt bị đuổi tới ngoài cửa, thấy Ngọc Chương không quay đầu lại vào trong cửa hàng bận việc, bỗng nhiên cảm giác mũi chua chua! Cậu biết papa thật sự luyến tiếc, lại cố tình bảo cậu đi sớm.

Hạ Mạt chậm rãi siết chặt nắm tay, nói: "Tháng đầu tiên là quân huấn, sau khi quân huấn kết thúc con có thể về nhà mỗi ngày."

Ngọc Chương bê gì đó trên đất, không nói một tiếng! Nhưng Hạ Mạt biết hắn nghe thấy được.

"Con đi."

Ngọc Chương như trước không có phản ứng.

Hạ Mạt đứng ở trước cửa vài giây, mới xoay người đi về phía Exxon.

Chờ đến sau khi cậu rời đi, vẫn đang bận rộn Ngọc Chương lúc này mới dừng lại động tác trên tay, quay đầu, nhìn theo Hạ Mạt, thẳng đến khi cậu biến mất ở trong đám người.

—-

Bên ngoài cửa chính của Exxon! Hạ Mạt xen lẫn trong trong đám người, nghe người chung quanh đàm luận nhân vật chính hôm nay.

"Trước kia tớ chỉ được nhìn thấy Randall vương tử ở trong quang não, hôm nay cuối cùng có thể thấy người thật! Tớ thậm chí còn kích động mấy tháng!"

"Tớ cũng thế tớ cũng thế! Nghe nói Randall vương tử còn anh tuấn hơn trên quang não nhiều!"

"Đến lúc đó nhất định phải chụp mấy bức ảnh làm kỷ niệm!"

"Tớ cũng nghĩ như vậy !"

"Hắc hắc......"

Hạ Mạt theo tiếng nhìn lại, đó là hai nữ Beta, diện mạo bình phàm, thần thái sáng lạn trên mặt vô cùng hấp dẫn người.

Trong đó một nữ Beta chú ý tới tầm mắt của Hạ Mạt, nghiêng đầu nhìn cậu một cái, nhất thời đỏ mặt.

Một nữ Beta khác thấy thế cũng nhìn qua, phát hiện nam sinh vẫn luôn nhìn chằm chằm mình dĩ nhiên lại có một dung mạo xinh đẹp như vậy, không khỏi ngượng ngùng gục đầu xuống, hai tay vô ý thức nắm cùng một chỗ.

Hạ Mạt nhìn ra tiểu tâm tư của hai nữ hài thế nhưng chỉ sợ cậu phải làm cho hai nữ hài này thất vọng! Cười nhẹ, cậu thu hồi tầm mắt.

Hai nữ hài tử nhìn nhau, trong đó có một người chủ động tới gần: "Chào cậu, tớ là tân sinh năm nhất, khoa dược lý công trình, xin hỏi cậu cũng là tân sinh sao?"

Hạ Mạt hơi hơi cúi đầu, đôi mắt màu mực nhìn nữ hài tử này, đôi môi xinh đẹp gợi lên độ cong vừa đúng, nói: "Đúng vậy!”

Hai nữ hài hơi hơi kích động một chút, nói:"Bộ dạng của cậu thật đẹp mắt, chúng ta có thể trao đổi số điện thoại không?"

"Cám ơn khích lệ." Thân là Omega, diện mạo cậu tự nhiên sẽ tinh xảo hơn Beta rất nhiều! Thế nhưng cũng bởi vì cậu là Omega nên sẽ tuyệt đối không thể ở cùng một chỗ với Beta.
« Chương TrướcChương Tiếp »