Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Trọng Sinh Chi Lãng Tử Hồi Đầu

Chương 116

« Chương TrướcChương Tiếp »
Randall cẩn thận đưa người vào trong máy kiểm tra sức khỏe, thừa dịp máy đang kiểm tra thì gọi điện cho Lance.

"Hoàng huynh!" Lance rất hoạt bát hô, ánh mắt nhìn lướt qua máy kiểm tra sức khỏe đằng sau Randall, sắc mặt vui mừng lập tức thiếu hơn phân nửa: "Làm sao vậy?"

"Hạ Mạt xảy ra chuyện..."

"Ah? Vậy Hoàng điệt của em..."

"Tình huống cụ thể không thể nói rõ trong chốc lát, em tranh thủ thời gian đến ký túc xá của bọn anh."

"Vâng! Chờ em!"

Sau khi ngắt video, Randall lại lập tức liên lạc với Diệp Vĩ, câu nói đầu tiên là: "Hạ Mạt té xỉu."

Diệp Vĩ nghe vậy, lập tức nhíu chặt lông mày "Xảy ra chuyện gì? Không phải ngày hôm qua vẫn..."

"Nếu như ta đoán đúng thì chắc là có quan hệ với việc chế tạo cơ giáp. Ngài tranh thủ thời gian tới một chuyến đi, có một số việc phải tự mình xác nhận với ngài!"

"Ta hiểu. Mười phút sau đến."

Randall đóng quang não, lúc này kết quả kiểm tra cũng đã có.

"Hạ Mạt, tinh thần lực khô kiệt, thể lực hao tổn gần nửa, cần tĩnh dưỡng."

Nghe được kết quả như vậy, Randall cuối cùng thoáng yên tâm, thế nhưng máy kiểm tra sức khỏe chỉ có thể làm chuẩn đoán sơ qua, cũng không phải chưa từng xuất hiện tình huống không thể chuẩn đoán chính xác, hơn nữa hắn nhớ Lance đã từng mấy lần khuyên bảo Hạ Mạt không được dùng hết tinh thần lực, lại không thể ức chế lo lắng.

Không đến một phút đồng hồ, phi thuyền dừng lại trước cửa ký túc xá A

Randall ôm Hạ Mạt nhảy xuống phi thuyền xông vào thang máy, trên đường đi gặp được không ít bạn học, tất cả mọi người đều dùng ánh mắt ngạc nhiên nhìn hắn.

Trong nhận thức của bọn họ, Randall điện hạ từ trước đến nay vẫn luôn là biểu tượng của sự cao quý lãnh diễm, chưa từng thấy hắn vội vàng xao động như vậy? Hôm nay là thế nào?

Còn người mà hắn ôm trong l*иg ngực kia nữa, thấy thế nào cũng giống tàn đại! Chẳng lẽ nam tử hán hùng vĩ cường kiện như tàn đại cũng thích ôm công chúa?

Randall chân trước đưa Hạ Mạt vào phòng, chân sau Lance liền đến.

Y vừa vào cửa, lập tức quen thuộc xông vào phòng, dùng đủ loại dụng cụ chuẩn đoán bệnh, hai phút sau, sắc mặt ngưng trọng gầm nhẹ: "Không phải đã nói nhất định phải tránh tình trạng khô kiệt tinh thần lực sao? Hôm nay là chuyện gì xảy ra? Lại còn chuyển biến xấu thành tổn tương tinh thần lực?

Biết rõ hậu quả của việc tổn thương tinh thần lực nghiêm trọng đến mức nào không? Anh chê hắn sống được quá dài có phải không!"

Randall bị lời của y chấn động lùi lại một bước.

Tổn thương tinh thần lực?

Y căn bản không nghĩ tới sẽ biến thành như vậy! Y vốn định ngăn cản Hạ Mạt, nhưng hết thảy tới quá đột ngột, hắn căn bản không có cách nào phòng bị!

Diệp Vĩ vừa vào cửa liền nghe thấy lời nói kia của Lance, lúc này sắc mặt của hắn trắng bệch, lo âu hỏi: "Xác định không có xem lầm?"

Dám can đảm hoài nghi tố chất chuyên nghiệp của y, thùng thuốc súng Lance lập tức nổ: "Nếu như ngài không tin thì hãy gọi một y sĩ cao cấp tới!"

"Không, ta không phải có ý đó. Lance điện hạ, Hạ Mạt vô cùng quan trọng đối với chúng ta, cho nên hắn nhất định không thể bị làm sao, ngài có thể..."

"Lance , coi như hoàng huynh van em..."

Trông thấy Diệp Vĩ cùng hoàng huynh nhà mình khẩn trương muốn chết, Lance thoáng thả mềm giọng, thế nhưng thần sắc vẫn khó coi như trước: "Cậu ấy bây giờ bị tổn tương tinh thần lực ở cường độ thấp, sau này bất luận làm cái gì thì cũng phải cam đoan còn thừa 10% tinh thần lực, nếu không sẽ trực tiếp ảnh hưởng tuổi thọ.

Nếu như cậu tiếp tục tùy hứng giống như hôm nay nữa, sớm muộn có một ngày sẽ thành tinh thần lực khô kiệt. Chờ đến khi tinh thần lực của cậu ấy thật sự khô kiệt rồi thì anh tìm ai mà khóc!"

Nói xong, y nhìn hai người vẫn đang sững sờ tại chỗ, tức giận nói: "Kê đơn thuốc!"

Randall cùng Diệp Vĩ vội vàng tránh đường cho y.

Đợi Lance giận đùng đùng rời khỏi, ánh mắt Diệp Vĩ đảo qua khuôn mặt tái nhợt của Hạ Mạt, sau đó rơi vào trên người Randall: "Hôm nay rốt cuộc là..."

"Đều là ta không tốt." Randall cúi thấp đầu, "Nếu như khi phát hiện ra tình huống khác thường ta có thể ra quyết định thật nhanh thì sẽ không xảy ra chuyện sau đó."

"Chuyện sau đó?"

"Ừm." Randall miêu tả đơn giản lại tình cảnh lúc Hạ Mạt té xỉu một lần.

Diệp Vĩ càng nghe càng kích động, về sau không thể tự kiềm chế bắt lấy bả vai của Randall, hai mắt đỏ thẫm, thanh âm đều run rẩy: "Bạch quang? Chấn động? Không gian biến hình? Cơ giáp đâu? Cơ giáp mà hắn hợp thành ở đâu?"

Randall đã sắp bị trạng thái như điên dại của Diệp Vĩ hù dọa rồi, hắn thầm bước về phía sau kéo dài khoảng cách, đồng thời tự nhiên mà đứng che bảo vệ Hạ Mạt: "Diệp đại sư, xin ngài tỉnh táo..."

Trông thấy cảnh giác cùng đề phòng trong mắt Randall, Diệp Vĩ lúc này mới chú ý tới hành vi của mình quá mức cực đoan! Hắn vội vàng lui về phía sau hai bước, nhắm mắt lại, liên tục hít sâu vài lần, tận lực bình tĩnh hỏi: "Cơ giáp, cơ giáp mà Hạ Mạt chế tạo ở đâu?"

"Không biết."

"Làm sao lại không biết?"

Diệp Vĩ lại một lần nữa không tự chủ đề cao âm lượng, thế nhưng lần này hắn rất nhanh cảm giác được mình thất thố, lập tức áy náy kềm chế tâm tình kích động, nói: "Điện hạ, xin ngài hãy nói cho tôi biết cơ giáp của Hạ Mạt ở đâu! Cái này vô cùng quan trọng!"

"Tại sao?"

Diệp Vĩ do dự một chút, hạ giọng hỏi: "Ngài cũng biết, bạch quang, chấn động cùng không gian biến hình là dấu hiệu gì?"

"Cái gì?"

"Cơ giáp hình người cao cấp!"

Lông mày của Randall nhướng lên, dựa theo ý tứ của Diệp Vĩ, Hạ Mạt đã chế tạo ra cơ giáp hình người cao cấp?

Không thể không nói, một cơ giáp sư có thể chế tạo ra cơ giáp hình người cao cấp có ý nghĩa chiến lược vô cùng quan trọng, bất luận là đối với Hoàng đảng hay là đối với Nội các đảng thì đều là tài nguyên cần tận lực tranh thủ!

Nếu như hợp thành cơ giáp hình người cao cấp là những người khác thì Randall có lẽ còn có thể kinh hỉ, thế nhưng người này lại là Hạ Mạt —— người mà hắn yêu, người mà hắn muốn bảo vệ, lại bởi vì hắn mà tinh thần lực lại bị tổn thương ở mức độ thấp, hơn nữa loại tổn thương này có thể ảnh hưởng đến cả đời của cậu!

Nghĩ đến đây, trong lòng Randall dù thế nào cũng không thể cao hứng nổi.

Hắn cúi xuống nhìn Hạ Mạt, ánh mắt sâu thẳm phức tạp, sau một hồi lâu, mới nhẹ nói: "Ta quả thực không biết cơ giáp mà cậu ấy làm ra ở đâu! Sau khi bạch quang tán đi thì xung quanh cũng không có gì cả."

"Tại sao có thể như vậy?"

Diệp Vĩ hiển nhiên không quá tin tưởng.

Thế nhưng hắn lại có lý do gì hoài nghi Randall điện hạ?

Hắn là sư phụ của Hạ Mạt, là người theo Hoàng đảng, hắn và Randall điện hạ căn bản không có bất kỳ xung đột nào, bất luận là cân nhắc ở phương diện nào thì điện hạ đều không cần phải lừa gạt mình

Chẳng lẽ nói, cơ giáp sau khi hình thành thật sự không thấy? Cứ không thấy một cách không thể giải thích được như vậy?

Diệp Vĩ thất thần dựa vào vách tường, hai mắt trống rỗng.

"Tình huống cụ thể quả thực ta không biết." Randall ngồi ở mép giường ôn nhu lau đi mồ hôi bên tóc mai của Hạ Mạt: "Nếu như ngài muốn biết thì chờ đến khi Hạ Mạt tỉnh lại rồi hỏi cậu ấy đi."

"Cũng chỉ có biện pháp này, cho dù thế nào đi chăng nữa thì Hạ Mạt tranh thủ thời gian khôi phục mới là quan trọng nhất."

Diệp Vĩ mất mát đi vào phòng khách.

Lance đã pha chế xong thuốc, cũng không phản ứng Diệp Vĩ, trực tiếp cầm ống tiêm bước vào gian phòng: "Nên tiêm thuốc."

Câu lạc bộ chế tạo cơ giáp.

Ba người tóc trắng rời đi dưới sự quỳ bái cùng khóc ròng của đám học sinh ở trong câu lạc bộ.

Trên đường, Beta tóc đen nói: "Chế tạo cơ giáp của Exxon cũng chỉ như thế mà thôi, tổng cộng 15 chế tạo sư ở trong phòng công cộng đều bị cậu đánh bại!"

"Chẳng qua là một ít tạp chủng." Tóc trắng một bên phân biệt biển chỉ đường một bên không để ý nói: "Cao thủ chân chính làm sao có thể bị đánh bại đơn giản như thế."

"Hì hì, tớ cảm thấy là cậu quá đề cao đối thủ rồi."

"Tân sinh năm nhất nổi danh của Exxon, tên là Hạ Mạt, nghe nói tinh thần lực vô cùng cao." Alpha hợp thời nói ra.

"Hạ Mạt?" Tóc trắng lập tức cảm thấy hứng thú: "Tinh thần lực cao bao nhiêu?"

"Chẳng lẽ có thể so sánh với tiểu bình quả của chúng ta?"

"Nói đừng gọi tớ là tiểu bình quả! Gọi tớ Lâm Diệp!"

"Dạ dạ dạ. Đừng nóng giận ah tiểu Diệp tử."

"Lâm! Diệp!"

"Được được được, Lâm Diệp, Lâm Diệp."

Đợi đến khi tóc đen vất vả vuốt lông cho Lâm Diệp xong, Alpha nói ra: "Tinh thần lực của hắn cao tới 110, nhiều hơn 16 điểm so với Lâm Diệp."

"Phụt! ! ! !" Beta nam bị nước miếng của mình sặc đến không được, kinh thiên động địa ho khan một hồi lâu, mới trừng to mắt hỏi: "110? Tinh thần lực cao tới 110? Cậu không nói đùa tớ đấy chứ?"

Alpha lạnh lùng nhìn hắn một cái, còn cần phải nói giỡn với tên nhị bức này? "Cần thiết sao?"

Beta nam lập tức nghẹn ngào, cẩn thận quan sát phản ứng của Lâm Diệp.

"Lấy tư liệu của hắn tới."
« Chương TrướcChương Tiếp »