Chương 43: Bạn cùng phòng? Bạn cùng phòng!

Sau khi dẫn tân sinh tiến vào trường học, Lâm Dược cũng đã hoàn thành trọng trách dẫn đường: “Trong quang não đã được nhập số phòng cùng bản đồ, mọi người dựa vào đó tự tìm chỗ ở của mình nhé! 5 giờ chiều nay tập hợp trong sảnh lớn!”

“Oh, số phòng tôi là A502” Quang não gửi ra thông tin, Lance nhanh chóng nói với Chung Viễn Thanh, đã cùng phòng với Chung Viễn Thanh được một thời gian nên giờ cậu vẫn hy vọng có thể tiếp tục được ở cùng hắn.

Nhưng mà, Ares phân phòng ngủ không phải sắp xếp lung tung mà là có quy luật riêng. Con số đại biểu cho số phòng, chữ cái đầu đại diện cho một trong 4 tòa nhà lớn bao gồm nhà A và nửa nhà B thuộc về thể thuật, nửa nhà B còn lại và nửa tòa C là của tinh thần lực, máy móc thuộc hai nửa cuối nhà C và D còn lại.

Lance ở bên thể thuật mà Chung Viễn Thanh bên tinh thần lực, hắn không cần nhìn quang não cũng biết nên đành tiếc nuối lắc đầu.

Kiếp trước vì Khang Hồng cứ khăng khăng đòi cho nên hắn chẳng quan tâm bạn cùng phòng là ai đã đệ đơn trình tự nguyện đổi sang ở bên nhà D thuộc bên máy móc. Mà lần này, hắn xác định sẽ mặc kệ đề nghị của Khang Hồng, nên dĩ nhiên hắn sẽ được phân đến nhà B hoặc C rồi.

Cho dù là sống lại, có tư tưởng của người trưởng thành đi nữa nhưng Chung Viễn Thanh cũng không khỏi tò mò, bạn cùng phòng kiếp trước mà mình đã bỏ qua kia là ai.

“B502?” Vừa hay nh ! Cùng số phòng với Lance, chỉ khác với chữ cái đầu, chắc sẽ không thật sự phân đến gần đó đâu nhỉ, Chung Viễn Thanh nửa đùa giỡn nghĩ.

Chờ đến lúc hai người đứng trước hai tòa nhà lớn bấy giờ mới kinh ngạc nhận ra, hóa ra hai tòa nhà A, B thực sự có kết nối với nhau, chẳng qua là chia làm hai mà thôi.

Chung Viễn Thanh và Lance nhìn nhau, sau đó mỗi người đều đi về một lối khác nhau.

B502?

Chắc là chỗ này rồi. Chung Viễn Thanh đứng trước cửa phòng, nghĩ đến bạn cùng phòng mười năm mà mình chưa biết mặt, không khỏi hít sâu một hơi, để quang não quét xác nhận, sau đó hắn đưa tay lên nắm cửa.

Sau đó….

Cánh cửa được người bên trong mở ra.

Chung Viễn Thanh nhìn thấy người đàn ông mở cửa kia, rồi ngẩng đầu im lặng nhìn lại, hắn chắc chắn không có đi nhầm chỗ, vậy có nghĩa là…

“Đây là B502, tôi nghĩ cậu nhầm chỗ rồi.” Chung Viễn Thanh ho nhẹ một tiếng, nói.

Ngay từ lúc nhận ra người đứng ngoài cửa là Chung Viễn Thanh, cảm giác đầu tiên của Tần Phi Tương là giật mình, rồi ngay tức khắc bị vui sướиɠ bao phủ. Số phòng vốn đã khác với kiếp trước làm y lo lắng đây có thể gọi là hiệu ứng bươm bướm hay không? Nhưng hiện tại xem ra nếu thứ hiệu ứng này có thể khiến y được ở bên Chung Viễn Thanh thì y vẫn thực cam tâm tình nguyện bị hiệu ứng này ảnh hưởng thêm nhiều lần.

Đã cố gắng đè nén lại mừng rỡ quá đỗi trong lòng, nhưng Tần Phi Tương vẫn không nhịn được khẽ cười một tiếng, đưa quang não của mình ra cho Chung Viễn Thanh nhìn: “Không nhầm, phòng tôi là B502.”

Sau đó, Tần Phi Tương nói vươn tay ra: “Xin chào, tôi là hàng xóm cùng phòng với cậu. Hy vọng mười năm tiếp theo, chúng ta sẽ có thể vui vẻ sống chung với nhau.”

—-

Cùng lúc đó trong văn phòng hiệu trưởng Blair của Ares.

“Ta đã xem qua video cậu gửi ta rồi, hai trò đó đích xác là rất mạnh mẽ! Nếu hai trò đó hợp tác thì ta rất tin tưởng thực lực sẽ cực kì kinh người, chỉ có điều” Hiệu trưởng Blair mái đầu đã nhuốm màu sương trắng không nhịn được hoài nghi: “Cậu xác định hai trò đó có thể thật sự hợp tác khăng khít với nhau? Nhìn vào video thì ta thấy hai trò đó dường như còn có khoảng cách.”

“Đúng là vì khoảng cách nên mới càng cần để hai đứa nó ở cùng một chỗ chứ, từ từ hòa tan lẫn nhau, đó mới là phương pháp khiến hai đứa nó sinh ra ràng buộc sâu đậm nhất.” Bard vuốt cắm, cười quỷ dị.