Chương 27: Ghen

“A Thanh!”

Cửa khoang y tế bỗng bật mở, Khang Hồng vừa ngẩng đầu đã ngay lập tức nhìn thấy khuôn mặt trắng bệch cực kì yếu ớt Chung Viễn Thanh đứng ở đó.

Khang Hồng thấy một Chung Viễn Thanh như vậy thì oán hận ban nãy cũng nhanh chóng tan thành mây khói.

Khang Hồng mặc kệ Lindsay đang ngồi bên cạnh, đứng dậy chạy nhanh đến trước mặt Chung Viễn Thanh, giả ngu nhìn thấy Tần Phi Tương, gã nhíu mày, sau đó ân cần nói với Chung Viễn Thanh: “Em sao thế? Không thoải mái đúng không? Để anh giúp em.”

Nghe mấy lời này của Khang Hồng, Chung Viễn Thanh cười như không cười nhìn gã, ánh mắt chuyển đến Lindsay đang khó chịu cắn môi.

“Không cần.” Chung Viễn Thanh hờ hững từ chối, sau đó chỉ vào Lindsay: “Anh nên chăm sóc cô ấy thì hơn.”

Chung Viễn Thanh từ chối ý tốt của Khang Hồng khiến gã cảm thấy gã bị mất mặt, trong lòng khó chịu nhưng khi nghe Chung Viễn Thanh nói xong câu vừa rồi thì lòng gã không khỏi rung rinh.

Nếu Lindsay đã cùng sống trong một tinh hệ và còn quen biết với Khang Hồng, mà Chung Viễn Thanh là người giúp đỡ phía sau của gã nên đương nhiên hắn cũng biết Lindsay.

Lần đầu nhìn thấy Lindsay, Chung Viễn Thanh đã không thích cô, nếu trước kia Khang Hồng không biết lý do thì sẽ bỏ qua, nhưng ở trong tàu vũ trụ được một thời gian, đám đàn ông con trai mà tụ tập một chỗ sẽ kể với nhau ít chuyện đặc sắc gì đó mà chắc chắn có chuyện trai gái, cho nên gã suy nghĩ có phải Chung Viễn Thanh đang nổi cơn ghen đúng không?

Nhìn Chung Viễn Thanh lạnh lùng nhìn chòng chọc vào Lindsay, Khang Hồng càng thêm khẳng định.

“A Thanh, em đừng hiểu lầm, Lindsay dẫu sao cũng là con gái lại chỉ có một mình, chân thì bị trẹo, với lại chúng ta cũng có quen biết em ấy cho nên anh mới giúp em ấy đến khoang y tế thôi.” Khang Hồng lập tức muốn giải thích với Chung Viễn Thanh, nhân tiện tiến đến trước mặt Chung Viễn Thanh, ý đồ để Tần Phi Tương đang trầm mặc nhanh cút đi.

Người này có bệnh đúng không!

Chung Viễn Thanh hơi quái lạ nhìn Khang Hồng, tinh thần lực hao tổn quá độ làm cơ thể đang cực kì mệt mỏi khiến hắn mất kiên nhẫn, giọng hơi trầm xuống: “Tôi đã nói tôi không cần anh giúp.”

Khang Hồng càng thêm khẳng định, Chung Viễn Thanh đang ghen.

Gã đắc ý cười tươi, khiến Chung Viễn Thanh càng chẳng rõ ra sao, lại làm cho Tần Phi Tương đang nhìn âm thầm nắm chặt tay.

Quả nhiên, dẫu có thế nào thì Khang Hồng vẫn là người quan trọng nhất trong lòng Chung Viễn Thanh.



“Khang ca ca, sau này em có bị đồn đại gì không?”

Nếu chuyện ở ngoài khoang y tế chỉ khiến Lindsay hơi lo lắng thì tình thế lúc này càng khiến cô lo lắng hơn cả. Trước kia cô đã từng gặp Chung Viễn Thanh, trong ấn tượng của cô thì người tên Chung Viễn Thanh này luôn theo sau Khang Hồng.

Nhưng trước đây Lindsay chưa bao giờ coi Chung Viễn Thanh là tình địch của mình. Khang Hồng dù có thực sự thích Chung Viễn Thanh, nhưng muốn ở bên hắn thì vẫn còn cách xa lắm.

Dù sao thì hai người đều là đàn ông, hơn nữa dựa vào thân phận cùng tài lực nhà cô thì Khang Hồng hẳn là sẽ vui vẻ ở bên cô.

Chỉ có điều, chuyện mới xảy ra này, dường như nói lên Khang Hồng rất để ý đến Chung Viễn Thanh.

Lindsay tự nhận tình cảm cô dành cho Khang Hồng cũng không hề thua kém Chung Viễn Thanh, nên đối với người đàn ông này, cô tuyệt đối sẽ không buông tha.

Khang Hồng thích được người khác ỷ lại, vậy thì cô sẽ biến thành một người phụ nữ đi ỷ lại người khác.

Có đôi khi con người là như vậy, càng không chiếm được càng cảm thấy đó là tốt nhất.