Nhìn Diệp Uyển đi qua, Đế Thiếu Đình không khỏi không nghĩ đến quá khứ.
Đế Thiếu Đình trước kia cũng là sinh viên đại học C, anh ở trường cũng không công khai thân phận thiếu gia của mình, lấy thân phận sinh viên nghèo khó vào đại học C.Lúc ấy Đế Thiếu Đình hiểu gia đình muốn anh rèn luyện bản thân, tự lập tự cường nên không cấp phí sinh hoạt cho anh.
Đế Thiếu Đình phải đi làm thêm để kiếm phí sinh hoạt. Ông chủ ngại anh còn trẻ, không định sẽ thu nhận anh vào làm.Lúc anh chuẩn bị lại một lần tiếp nhận lời từ chối của ông chủ thì có một cô gái đã nói với ông chủ vài câu giúp anh. Xem ra quan hệ của cô ấy với ông chủ không tồi nên ông chủ đã chấp nhận tuyển anh làm nhân viên.
Đây là lần đầu tiên sau khi vào đại học có người giúp Đế Thiếu Đình. Dần dần anh biết được cô gái đó là học sinh cấp 3, là hoa khôi của trường Y, tên Diệp Uyển.
Biết thân phận của cô gái đó, anh liền chú ý, tìm hiểu về Diệp Uyển. Mỗi ngày sẽ đều đứng trước cửa trường của Diệp Uyển bồi hồi. Nếu hôm nào mà ngẫu nhiên thấy cô thì mấy ngày sau đó liền rất vui vẻ, cao hứng, càng thêm tích cực học tập và làm thêm. Bất tri bất giác tình cảm ấy đã trở nên sâu đậm.
Sau khi tốt nghiệp đại học, gia đình cảm thấy anh chín chắn, trưởng thành lên không ít, liền dần yên tâm giao gia sản cho anh quản lý.Bởi vì quá bận nên không thể chú ý đến Diệp Uyển như trước nữa, lần báo cáo gần đây nhất về tình hình của Diệp Uyển hình như là nửa năm trước.
Anh biết Diệp Uyển cũng thi đỗ vào đại học C chỉ là mỗi lần anh tới đây đều không gặp được. Không ngờ hôm nay lại gặp được Diệp Uyển.
Nghĩ vậy anh không khỏi bật cười. Hôm nay là lần đầu tiên Đế Thiếu Đình nói chuyện trực tiếp với Diệp Uyển, như ăn phải bùa mê gì mà lại hoàn toàn đắm chìm trong tình cảm với Diệp Uyển.
Đế Thiếu Đình nhìn bóng dáng Diệp Uyển, trong mắt hiện lên một tia nhu tình cùng với quyết tâm nhất định phải có được. Mãi đến khi không nhìn thấy hình bóng Diệp Uyển nữa mới rời đi.
Diệp Uyển không biết tình cảm của Đế Thiếu Đình, cô còn đang tiếp tục nghĩ hình tượng của nữ ma đầu trong “Thịnh thế”,cô nhất định phải có được vai diễn ác ma nữ này, nếu có thể diễn tốt, chắc chắn cô sẽ có thể một lần là nổi tiếng.
Trở lại phòng ngủ, cũng chỉ có Ôn Cửu Ca ở phòng ngủ, Ôn Cửu Ca thấy Diệp Uyển đã trở lại liền chào hỏi 1 câu, rồi tiếp tục cúi đầu chơi game.
Diệp Uyển cũng cười, chào hỏi với Ôn Cửu Ca rồi lấy ra sách giáo khoa ôn tập kiến thức.
Diệp Uyển luôn có thành tích học tập tốt nhưng thời gian dài như vậy không đọc sách giáo khoa nên đã quên một số khái niệm. Diệp Uyển đọc lại sách giáo khoa để dần nhớ lại kiến thức.
Hiệu suất làm việc của Lý Lỗi luôn cao, sắp đến thời gian ăn tối thì đã nhận được tư cách casting bộ “Thịnh thế”. Lý Lỗi gọi điện cho Diệp Uyển báo ngày mai là buổi casting cuối cùng nhưng ngày mai Lý Lỗi có việc nên không thể bồi Diệp Uyển cùng đi, đành để Diệp Uyển tự đi đến đó.
Sau khi kết thúc cuộc gọi, Diệp Uyển cùng Ôn Cửu Ca đi ăn cơm.
Sắp đến lượt bọn họ thì không còn nhiều sườn xài chua ngọt“Tiểu Uyển, tao làm một lần duy nhất thôi đấy, hãy xem tí nữa làm sao tao đoạt được sườn xào chua ngọt.”
Diệp Uyển cười khẽ ra tiếng, cô xuýt thì quên mất Ôn Cửu Ca là người tham ăn. “Được , tao đây liền chờ xem mày biểu diễn thân thủ.”
Cuối cùng sườn xào chua ngọt đương nhiên là Ôn Cửu Ca cướp được, hai người mang theo “Chiến lợi phẩm” tìm vị trí ngồi xuống ăn cơm.
Đột nhiên một nam tử đứng ở trước bàn của Diệp Uyển “Diệp…… Diệp Uyển học tỷ, em thích chị…… Chị có thể làm bạn gái em không?”
Diệp Uyển đột nhiên bị tỏ tình hơi sửng sốt, sau đó cười với nam sinh đang đỏ mặt nói “Học đệ, hiện tại mục tiêu hàng đầu của chúng ta là chăm chỉ học tập về sau tìm công việc tốt, cho nên chị không thể đồng ý được, thực xin lỗi.”
Nam sinh bị nụ cười toả nắng của Diệp Uyển làm cho ngây người“Dạ, học tỷ người ăn cơm trước đi.” Nói xong vội vội vàng vàng chạy.