Chương 3: Thử kính thành công

Đỗ đạo diễn thu dọn đồ trên bàn, không thèm để ý, vẫy vẫy tay “ok.”

Sau khi Diệp Uyển rời đi, trợ lý ở bên cạnh Đỗ đạo diễn thuận miệng nói “Đỗ đạo diễn, em thấy cô diễn viên Lý Thanh cũng không tồi.”

“Lý Thanh không được, mặt của cô ấy chỉnh sửa gần hết, không phù hợp lắm với quảng cáo sữa rửa mặt”-Nói xong Đỗ đạo diễn xoay người rời đi.

Trợ lý bên cạnh như bừng tỉnh ra đại ngộ.

“Tiểu Uyển không tồi nha, lần đầu chinh chiến đã mang về thắng lợi!”-Trên mặt Lý Lỗi lộ rõ sự vui mừng. Vốn dĩ hắn rất lo lắng,đây là lần đầu Diệp Uyển đi casting lại còn là người mới rất dễ mất bình tĩnh dẫn đến xử lý cảm xúc không thỏa đáng. Lý Lỗi lo sợ nếu Diệp Uyển nổi lên nhờ nhan sắc thì sẽ không trụ được lâu dài.Trải qua buổi casting lần này, Diệp Uyển hoàn toàn làm hắn yên tâm.

“Em không thể làm mất mặt Lý ca được” Diệp Uyển một bên xem kịch bản quảng cáo một bên trả lời Lý Lỗi, trong lòng nghĩ chính mình đã casting thành công chắc là có thể khiến Lý Lỗi bớt lo lắng, yên tâm hơn phần nào.

Lý Lỗi cười to hai tiếng, lại nói” Bây giờ anh mang em đi giới thiệu với công ty.”

“Dạ.” Diệp Uyển cuối cùng cũng em xong kịch bản quảng cáo.

Quảng cáo này là quảng cáo về sữa rửa mặt, nội dung là về một cô gái cùng bạn lên thành phố. Mặt của cô ấy rất bẩn nên liền đi mua sữa rửa mặt. Sau khi rửa mặt xong thì da mặt liền căng bóng mịn màng.

Tới trước cửa công ty giải trí Hoa Lệ, Lý Lỗi đi đỗ xe còn Diệp Uyển đứng chờ. Bởi vì công ty mà đời trước Diệp Uyển từng làm là đối thủ cạnh tranh của công ty Hoa Lệ nên đây là lần đầu tiên Diệp Uyển tới công ty giải trí Hoa Lệ.

Cho đến tận bây giờ Diệp Uyển mới thật sự cảm thấy mình đã sống lại một đời nữa. Diệp Uyển bây giờ là một Diệp Uyển hoàn toàn mới.

“Đi thôi.” Lý Lỗi vỗ vai Diệp Uyển.

Lý Lỗi cùng Diệp Uyển đi thang máy đến văn phòng giám đốc, kêu Đoạn Mẫn.

“Một hồi đi vào trong đó, hãy nhớ rằng ở công ty ta không được đắc tội với 2 người. Một là đại boss một là vị trong kia Đoạn Mẫn” Lý Lỗi nghiêm túc nói với Diệp Uyển.

Diệp Uyển gật gật đầu tỏ vẻ đã biết.

Lý Lỗi gõ cửa, bên trong truyền ra một giọng nữ “Tiến vào.”

“Đoạn tỷ, đây là Diệp Uyển,nghệ sĩ mà tôi đang tâm huyết trau dồi, tôi mang cô ấy tới gặp cô.” Lý Lỗi đứng thẳng tắp nói với Đoạn Mẫn.

Đoạn Mẫn ngẩng đầu liếc nhìn Lý Uyển sau đó tiếp tục công việc“Đã biết, nếu không còn việc gì nữa thì hai người có thể đi rồi.”

Lý Lỗi liền mang theo Diệp Uyển ra khỏi văn phòng, cuối cùng còn không quên nhẹ nhàng đem cửa đóng lại.

“Phù” Lý Lỗi thoải mái thở hắt ra.

Diệp Uyển buồn cười nhìn Lý Lỗi “Lý ca, khoa trương như vậy sao?”

“Tiểu nha đầu ngươi thì biết cái gì! Bây giờ anh đưa em về trường học rồi mai gặp lại.” Lý Lỗi như cả giận nói.

Diệp Uyển yên lặng không nói chuyện nữa.

Phân cách tuyến ——^_^—————————

Diệp Uyển trở lại ký túc xá, vừa đúng lúc các bạn cùng phòng đã trở lại.

“Tiểu Uyển, mày đi đâu zậy? Tao vừa mới thấy mày bước xuống từ một chiếc xe màu trắng, hình như chiếc đó không phải của nhà mày nha?”Diệp Uyển mới vừa vào phòng ngủ, bạn cùng phòng Trình Hồng dùng ánh mắt kì lạ nhìn Diệp Uyển.

Một người bạn cùng phòng khác Mậm Tĩnh khoa trương che miệng “OMG!Diệp Uyển mày sẽ không phải là bị người ta bao……”

Mậm Tĩnh không nói hết câu nhưng tất cả mọi người ở đây đều biết ý tứ của cô ấy.

Nói đến cũng kỳ quái, Diệp Uyển rõ ràng không có đắc tội với hai người kia, nhưng các cô vẫn luôn nhằm vào Diệp Uyển, mãi tới sau này Diệp Uyển mới biết được, các cô sở dĩ nhằm vàoDiệp Uyển là bởi vì ghen ghét, ghen ghét Diệp Uyển có ngoại hình xinh đẹp, ghen ghét Diệp Uyển ở trường học được nhiều nam sinh thích.

“Này, hai bọn mày đấy nghĩ bậy cái gì, còn để người khác ngủ nữa không, gia đình Diệp Uyển thế nào liên quan gì đến bọn mày?”Ôn Cửu Ca đột nhiên từ trên giường ngồi dậy nói.

Ôn Cửu Ca ở trong nhà là ngọc quý của công ty, là phú nhị đại điển hình, cô ấy ở trong phòng không hay nói chuyện, nhưng vừa lên tiếng Mậm Tĩnh cùng Trình Hồng đều không nói chuyện nữa, yên lặng làm việc của mình.

Diệp Uyển liếc nhìn các cô ấy , ngẩng đầu cười cảm ơn Ôn Cửu Ca.

Ôn Cửu Ca chửi thầm trong miệng rồi lại nằm xuống ngủ.

Diệp Uyển sửng sốt một chút, sau đó lại khẽ cười, cũng bắt đầu dọn đồ chuẩn bị đi ngủ.

“Diệp Uyển.” Đột nhiên Ôn Cửu Ca kêu Diệp Uyển một tiếng.

Diệp Uyển nghi hoặc ngẩng đầu, Ôn Cửu Ca cười nói “Sinh nhật vui vẻ.” Sau đó liền không nói chuyện nữa.

Diệp Uyển không biết làm sao Ôn Cửu Ca lại biết được sinh nhật mình, nhưng vẫn mỉm cười nói “Cảm ơn.”

Đời trước Ôn Cửu Ca là người bạn đối với cô khá tốt, đáng tiếc cuối cùng bởi vì Giang Minh châm ngòi mà cô với Ôn Cửu Ca dần dần xa cách, may mắn sống lại một đời, mối quan hệ tốt này cô nhất định sẽ gìn giữ.

Máy điện thoại liên tục có thông báo, Diệp Uyển nhìn thấy ba tin nhắn chúc mừng sinh nhật. Diệp Uyển cười, quay trở lại mấy trang tin tức, sau đó liền đóng di động.Tối nay cô phải đi ngủ sớm dưỡng sức để mai còn đi chụp quảng cáo.