Chương 15: Anh có chút thích tôi à?

Đế Thiếu Đình đỡ Diệp Uyển dậy, cánh tay choàng hờ sau lưng cô sau đó hỏi một đám người ở góc kia “Vừa nãy những ai ép cô ấy uống rượu?”

“Đều…. Đều là đồng nghiệp, chúng tôi mời cô ấy uống một chút thì có làm sao?”

Đế Thiếu Đình hơi nhếch khoé miệng, nói với giọng lạnh lẽo “Tôi đây cũng xin mời các vị uống rượu, uống không xong thì đừng hòng ai rời khỏi nơi này ?”

Chỉ chốc lát đã thấy nhân viên phục vụ khiêng một thùng rượu đến. Nhìn thấy thùng rượu, mặt của những người đó thoáng chốc liền trở nên trắng bệch.

Đế Thiếu Đình ngồi ở trên sô pha, vẫn duy trì tư thế ôm hờ sau lưng của Diệp Uyển,trên người hắn có khí chất như vương giả cao cao tại thượng “Hôm nay các ngươi đều phải uống hết, một giọt cũng không được còn!”

“Ngươi không phải là đang bắt nạt người khác sao, nhiều rượu như vậy sao có thể uống hết được trong hôm nay?”

“Đúng, đúng, ngươi là đang khinh dễ người khác.”

Đế Thiếu Đình nghe xong hơi hơi nhấp môi “Ừ, ta đang khinh dễ các ngươi đấy.”Vừa nãy hắn nhìn thấy Diệp Uyển bị những người này khinh dễ, không giúp cô khinh dễ lại thì trong lòng sẽ không thoải mái.

Mấy người bảo vệ đứng bên cạnh nhìn chằm chằm vào bọn họ, không còn cách nào khác mấy người đó đều phải uống.

Không lâu sau liền có người nôn tại chỗ, Đế Thiếu Đình nhìn thấy vậy mới vừa lòng gật đầu, sau đó quay đầu nhìn Diệp Uyển “Như vậy được không?”

Diệp Uyển hơi sửng sốt, sau đó nhìn Đế Thiếu Đình cười cười “Đã thật, tôi có cảm giác như được xả giận vậy! “

Đế Thiếu Đình xoa đầu Diệp Uyển “Chúng ta đi thôi,ở đây đã có bảo vệ trông rồi.”

Diệp Uyển đột ngột bị Đế Thiếu Đình xoa đầu liền ngờ ngác, sau đó bị Đế Thiều Đình đỡ dậy đi ra khỏi đó.

Đế Thiếu Đình đỡ Diệp Uyển ra bãi đỗ xe,Diệp Uyển không nói một câu nào suốt chặng đường.

Diệp Uyển nghiêng đầu nhìn Đế Thiếu Đình một hồi, sau đó nói “Đế tổng, anh lớn lên rất đẹp trai.”

Đế Thiếu Đình biết Diệp Uyển uống say, chỉ cong môi cười cười “Thật không? Tôi lớn lên rất đẹp?”

Diệp Uyển gật gật đầu “Đúng vậy đúng vậy, anh lớn lên rất đẹp.”

Đế Thiếu Đình “Vậy cô cứ ngắm ta nhiều một chút.”

Diệp Uyển gật đầu, sau đó lại lắc đầu “Không được không được, nhỡ ta ngắm nhiều nên không chống đỡ nổi mà đổ anh thì sao giờ. Không được không được……”

Diệp Uyển nói hơi nhỏ, Đế Thiếu Đình không nghe rõ, ghé lại gần một chút thì Diệp Uyển không nói nữa.

Đế Thiếu Đình cười bất đắc dĩ.

Một lát sau, Diệp Uyển lại nói “Đế Thiếu Đình, anh có chút thích tôi à?” Có thể là do tác dụng của cồn, Diệp Uyển cười có chút ngốc.

“Kít ――”

Đế Thiếu Đình đột nhiên dừng xe lại, nắm chặt tay lái, sau đó nhìn về phía Diệp Uyển “Vì sao lại nghĩ vậy?”

Diệp Uyển gãi đầu, suy nghĩ một chút, sau đó nói “Không biết.”

Đế Thiếu Đình hơi nở nụ cười“Đúng vậy, tôi thích em, thích em từ lâu lắm rồi.”

“Thế á, sao tôi lại không biết” Diệp Uyển hơi cúi đầu xuống, gần như chuẩn bị chìm vào giấc ngủ

Đế Thiếu Đình tiếp tục lái xe, sau đó nhìn Diệp Uyển nói “Em đương nhiên không biết được, bởi vì tôi yêu thầm em.”

Đế Thiếu Đình trực tiếp lái xe về nhà của mình,căn nhà này hắn không thường tới ở,nhưng mỗi ngày đều có giúp việc quét dọn cho nên có thể ở được

Đế Thiếu Đình bế Diệp Uyển lên trên giường xong, sau đó cẩm thận cởi giày của Diệp Uyển ra rồi đắp chăn cho cô.

“Không cần đắp chăn, tôi nóng……” Diệp Uyển đạp chăn ra sau đó trở mình tử tiếp tục ngủ.

“Ngoan ngoãn đắp chăn, nếu không sẽ bị cảm.”Đế Thiều Đình đắp chăn cho Diệp Uyển. Diệp Uyển không đạp chăn nữa chỉ là hơi chu miệng tỏ vẻ bất mãn.

Đế Thiếu Đình nhìn môi Diệp Uyển , sau đó ghé người lại gần thơm ở trán Diệp Uyển một cái.

“Ngủ ngon.”