Chương 3

Tác giả có lời muốn nói: Cảm tạ mặt trời trên cao bình-------------------------------------

Bắt trùng. Tiểu Tu.

Về đến nhà Gì Nhiên vẫn luôn rối rắm mà tự hỏi làm sao kiếm được tiền để mua một máy tính cấu hình cao một chút, đối với một thiếu niên sơ tam mà nói đúng là gian nan a. Gì Nhiên rõ ràng biết dù bây giờ cha mẹ mua cho mình một cái máy tính thì chắc chắn cái máy tính đó cũng không phải quá tốt, tính năng cơ bản liền cùng tiểu bá vương không sai biệt lắm.

Từ từ, cùng tiểu bá vương không sai biệt lắm...Kia làm gì không trực tiếp dùng tiểu bá vương trước đâu? Dù sao hiện tại không có máy tính cấu hình cao chân chính lọt được vào mắt hắn.

(Tiểu bá vương ở đây có thể là một máy cho chơi cầm tay)

Nghĩ thông suốt, Gì Nhiên nhanh chóng bắt đầu lục tung nhà. Hắn nhớ rõ ràng có một kỳ kiểm tra sơ tam cha đã mua cho hắn một cái để thưởng cho thành tích đứng đầu. Hắn đã từng vì đối với bàn phím không quen. trừ bỏ lấy tới chơi trò chơi cơ bản không có tính năng nào khác, bất quá đối với hắn hiện tại rất phù hợp. Có giao diện DOS,cho dù không thể tăng kỹ thuật hack, nhưng là để tìm tòi khám phá không thành vấn đề, thậm chí hắn còn có thể biên dịch một số trình tự để xem.

Nhưng là Gì Nhiên tìm tới tìm lui không tìm thấy, chạy đi đâu rồi? Gõ nhẹ cái đầu, đúng rồi, là cho Tiền Bân mượn, hắn yêu nhất chơi Hồn Đấu La, Super Mario linh tinh. Ngày mai phải đến đòi nó về.

Như vậy Gì Nhiên hoàn toàn quên mất chuyện mình phải đi lớp túc ngày mai.

Chờ đến tối, Triệu Hải Phương trở về, hỏi:" Con trai, mày đã chuẩn bị đồ để ngày mai đi học vật lý chưa?"

Gì Nhiên đành pha trò: "Chỉ mang giấy bút không phải được rồi sao, còn cần gì phải mang lý , mẹ cứ yên tâm đi." Trong lòng cũng chỉ đành đem việc đòi lại máy trò chơi tiểu bá vương sang một bên.

"Mày a, Ta muốn mày đi học lớp bổ túc là muốn cho mày đi hỏi thầy giáo những nội dung trọng tâm, mày lại không để tâm đi" Mẫu thân đại nhân lại bắt đầu lải nhải:"Bình thường trên trường các thầy cô đều bận không thể trả lời các vấn đề của mày, chính mày cũng chưa bao giờ đi hỏi, hiện tại ta trả tiền giúp mày đăng ký lớp bổ túc mày còn không hỏi thì chờ đến bao giờ a? Chờ khi mày thi trung khỏa, nhìn đế bài thi muốn hỏi cũng không hỏi ai được..." balabala một đống lớn, đem đầu oc Gì Nhiên hun choáng váng.

"Con... Con biết rồi, đợi lát nữa con sẽ soạn lại những bài toán không hiểu đến hỏi thầy cô"

Mẫu thân trừng mắt: " Ai bảo mày học toán đâu. Ngày mai mày là đi học vật lý. Đến chính mình ngày mai học cái gì cũng không biết, mày định làm mẹ mày tức chết phải không?"

"Mẹ, buổi sáng mẹ cũng có bảo là học môn nào đâu a..."

"Ta không phải đã bảo mày từ hai ngày trước rồi sao, người có phải là đem lời ta nói vào tai này ra tai kia không".

Gì Nhiên nghìn người mẹ trẻ lại 10 tuổi đang không ngừng càu nhau ở kia tự đáy lòng nổi lên điểm đồng tình với chính mình mười năm trước.

Ngày hôm sau, Gì Nhiên vẫn là ngoan ngoãn mang sách vật lý đến lớp học bổ túc. Kỳ thật Gì Nhiên cảm thấy không có gì cần phải bổ túc cả, vật lý sơ trung cũng chỉ có từng đấy kiến thúc. Nhưng hắn lại không thể thuyết phục được mẫu thân đại nhân nên đành ngoan ngoãn đi học.

"Chào Lục lão sư" Lục Khải đã về hưu liền nhìn thấy Gì Nhiên ngoan ngoãn đứng ngoài cửa.

"Ngươi đến rồi à, vào đi" Lục Khải cho Gì Nhiên tiến vào, hắn phát hiện nguyên lai Tiền Bân cũng Từ Đào cũng đang ở bên trong, hắn hoảng hốt nghĩ lại, nguyên lai khi còn sơ tam hắn liền cùng hai tên gia hỏa này học bù vật lý.

Không đúng a. nếu như phải học bù hắn thể nào lại không nhớ rõ đi, hình như là, Lục lão sư không lâu sau sẽ theo con gái lên thành phố lớn ở, lớp bổ túc cũng vì thế bị hủy bỏ, tiền cũng được trả lại cho cha mẹ học sinh. Tổng cộng mới học hơn 2, 3 buổi, trách không được hắn không nhớ rõ.

"Gia gia, ta chơi máy tính nha". Một thanh âm lôi Gì Nhiên đang suy nghĩ viển vông trở lại. Chủ nhân âm thanh này là cháu trai của Lục lão sư, Lục Gia Hào, hiện tại đang học tại cao nhị, tuy nhiên mỗi lần Gì Nhiên tới học bù đều thấy hắn trong phòng ngủ nghịch máy tính, cho nên cơ bản hai người không có tiếp xúc gì.

"Ngươi chơi vừa thôi, bảo vệ mắt đó". Lục lão sư dặn dò một tiếng.

Sau đó buổi học chinh thức bắt đầu. Nói thật, dù Lục lão sư đã về hưu nhưng mà giảng bài vẫn rất là hay, đến cả Tiền Bân một người dốt đặc vật lý cũng có thể hoàn toàn hiểu những gì mà thầy đang giảng. Bất quá Gì Nhiên hiện tại đang hoàn toàn thất thần.

Phòng ngủ của Lục Gia Hào khá khuất bất quá Gì Nhiên vẫn có thể nghe rõ ràng âm thanh bàn phím (lúc này bàn phím máy tính đều là loại gõ ra âm thanh đặc biệt vang). Những âm thanh đó làm Gì Nhiên liên tục nhìn về phía phòng ngủ của Lục Gia Hào, tay cũng cảm thấy ngứa không chịu được. Lục Khải cũng đã phát hiện Gì Nhiên đang thất thần: "Gì Nhiên, con lại không chú ý đi".

"A? Nga nga." Gì Nhiên nỗ lực đem ánh mắt trở về bài học. Thật là, một dụ hoặc lớn a.

"Gì Nhiên ngươi cũng thích chơi máy tính?" Lục Khai đã giảng xong vài đề bài, đang cho ba người một vài bài tương tự để luyện tập, Gì Nhiên thực mau liền làm xong. Lục Khải ngồi bên cạnh hắn hỏi.

"Là rất thích. Máy tính là thứ tốt a". Gì Nhiên thành thực mà trả lời.

Lục khải nhìn lại bộ dáng của Gì Nhiên:"Hiện tại đám hài tử các người đều thích chơi loại đồ vật này, chúng ta già rồi, chơi không được. Bất quá mày tính chơi nhiều cũng không tốt, đối với người hiện đại học tập mới là quan trọng nhất."

Gì Nhiên nội tâm nói, ta không phải vì chơi, nhưng ngoài miệng vẫn trả lời :"Ân, ta biết, học tập quan trọng nhất".

Bỗng nhiên, "Đông" một tiếng, Lục Gia Hào hung hăng gõ bàn phím: "Như thế nào lại chết máy rồi!" Lục Khải đi đến, nghe thấy cháu mình nói máy tính chết máy không phản ứng. Tiết theo liên nghe được trong phòng truyền đến một trận âm thanh gõ bàn phím bùm bùm, Gì Nhiên nhịn không được, đi đến trước cửa phòng nói: "Nếu không, cho con thử một chút?"

Lục Gia Hào quay đầu nói:" Người?"

Gì Nhiên gãi đầu:" Ta biết một chút ký thuật không biết có được không". Làm hacker Gì Nhiên bình thường không giải quyết được vấn đề chết máy sẽ bị chê cười a.

Gì Nhiên ngồi xuống, vừa thấy màn hình. cũng thấy là hệ điều hành win 95, đang mở chục cái cửa sở, không chết máy mới là lạ. Gì Nhiên ấn xuống "ctrl + alt +delete" thực mau mở cửa sổ quản lý chương trình đang chạy trong máy, hắn giật giật thử con chuột, phát hiện chuột vẫn có phản ứng, liền ấn đóng mười mấy trình tự, đóng hết các cửa sổ. Cuối cùng đóng xong những cửa sổ đó, thử đánh "Ta là máy tình" thấy máy tính đã chạy lại, xong! Này nếu là ở 10 năm sau, dùng máy tính cơ bản đều sẽ biết hết mấy thứ này, nhưng hiện tại là mười năm trước, không mấy người biết các phím tắt, càng đừng nói là dùng chúng.

"Tốt, giải quyết được rồi"

Lục Gia Hào nhìn Gì Nhiên ấn mấy thao tác đơn giản đã giải quyết được vấn đề treo máy, trong mắt không giấu được sự ngạc nhiên:"Ngươi đúng là làm được a"

"......¬_¬" Gì Nhiên kinh bỉ nghĩ thầm, ngươi đều thấy hết rồi, này có không phải lời vô nghĩa sao.

"Ngươi về sau mở cửa sổ lại quên đóng các cửa sổ không cần thiết, mở nhiều quá CPU quá tải, dễ bị chết máy. Nên nếu không cần thì liền đóng cửa số đó đi" Gì Nhiên tùy tiện chỉ điểm nói " Nếu sau này còn bị chết máy thì dùng phương phát mà ta làm, nếu vẫn khong được liền trước tắt máy đi khởi động lại xem sao".

Gì Nhiên nội tâm dậy sóng, hiện tại máy tính cũng vừa mới được phổ biến trong các hộ gia đình. Đại đa số người nhìn thấy máy tính bị treo liền sợ hãi bó tay không có biện pháp, này vẫn là không có lên mạng đâu, chờ đến lúc có virus, kia còn không được 2,3 ngày lại phải mang máy ra tiềm sửa chữa. Còn may năm 95 virus còn chưa thực sự mạnh, các virus nổi tiếng trên thế giới cũng chưa lan đến Z quốc. Nhưng trong lòng Gì Nhiên đối với nhân tài công nghệ thông tin những năm 95 thực là tuyệt vọng, không có biện pháp, công nghệ thông tinh trong nược so với nước ngoài thực là chậm hơn rất nhiều. Muốn Gì Nhiên nói, Microsoft cũng không công bố hệ thống thao tác tiên tiến nhất, phỏng chừng đã có windows XP, nhưng còn cất giấu để không ngừng điều chỉnh. chờ đến lúc ra mắt, mới đem gần mười năm trước mới đem một chút tiếng gió thả ra. Tiên tiến nhất vĩnh viễn đều ưu tiên cung cấp các các quốc gia phát triển. Z quốc muốn vượt qua ngoại quốc ở mặt công nghệ thông tin thì hai ba trăm năm thật đúng là không thể đủ.

Gì Nhiên đứng lên trả chỗ lại cho Lục Gia Hào.

Lục Gia Hào ngồi xuống gấp không chờ nổi muốn thử một chút, tiếp theo quay đầu nói: "Ngươi là học sinh của ông nội ta? Về sau ta gặp vấn đề về máy tính có thể hỏi ngươi không".

Gì Nhiên nhìn thoáng quan Lục lão sư đang đứng một bên, tâm nói các ngươi sẽ nhanh chóng chuyển đi, đến lúc đó người làm sao đến tìm ta để hỗ trợ được. Tuy nghĩ là vậy những ngoài mặt như cũ thập phần khách khí:"Được a, không thành vấn đề."

Lục Khải ở bên cạnh cười gật gật đầu. Này máy tính cũng không thực sự thông thạo, nếu mang đến chỗ sửa chữa thể nào cũng sẽ mất một khoản tiền, nếu là học sinh của mình sửa, thì không thể tốt hơn a. Nhìn lại Gì Nhiên liền càng ngày càng thuận mắt.

"Sửa xong rồi, ta đây tiết tục đi làm bài"

Lục Gia Hào tiếp tục chơi máy tính. cũng không quay đầu lại, liền như vậy gật gật đầu. Gì Nhiên vì thế cùng Lục Khải cùng nhau đi ra ngoài.

Tiền Bân cùng Từ Đào xem Gì Nhiên đi ra, đối với hán làm mặt quỷ, GÌ Nhiên đương nhiên không thèm để ý.

Chờ buổi học kết thúc, Tiền Bân cùng Từ Đào kéo Gì Nhiên đến quán vằn thắn bên đường.

"Ta nói ngươi a, ngươi như thế nào thông thạo máy tính thế, chúng ta một chút cũng không biêt" Vừa ngồi xuống, Tiền Bân lại hỏi.

Gì Nhiên quăng cái xem thường, nói" Bình thường muốn các người đến hiệu sách, các ngươi lại không chịu. Không văn hóa, thật đáng sợ."

Tiền Bân bị nghẹn một cái, rối rắm ở cái câu "Không văn hóa" nghĩ thầm, ngươi chẳng lẽ thực sự là đi hiệu sách đọc nhiều sách đi?

Từ Đào phản ứng lại, tự cho một cái giải thích có vẻ hợp lý: " Ngươi đi hiệu sách để xem sách về máy tính?"

Gì Nhiên nghĩ thầm nên cho bạn thân thêm chút hiểu biết về viễn cảnh của internet sau này, liền gật đầu nói: " Máy tính thứ này, ta dám nói, về sau khẳng định là trào lưu văn hóa".

"Còn trào lưu văn hóa, người thế nào nói bậy, ngươi xem có mấy nhà mua nổi một cái" Tiền Bân xùy một cái trả lời.

"Tùy các ngươi có tin hay không". Gì Nhiên dứt lời, quay đầu hướng lão bản kêu:"Lão cho một chén vằn thắn".

"Ngươi như thế nào chỉ kêu cho chính mình" Tiền Bân vội kêu "Lão bản! là ba chén, ba chén!"

Gì Nhiên nhún vai, Tiền Bân ở kia quở trách hắn không phải, mà Từ Đào thì lại đang suy tư gì đó.

Buổi tối, Mẫu thân đại nhân của Gì Nhiên hỏi hắn về lớp bổ túc. Gì Nhiền nghiêm trang trả lời: "Mẹ yên tâm, Lục lão sư là một thầy giáo tốt, thầy dạy hay lắm".

Mẹ hắn lúc này mới yên lòng.

Cha của Gì Nhiên - Gì Chí Vĩ trở về đúng thời điểm một bàn thức ăn đã được dọn lên đầy đủ.

"Tiểu Nhiên, ngày mai mẹ mày cùng ta đều phải đi làm. mày có tự giải quyết bữa trưa được không" phụ thân đại nhân một bên ăn cơm một bên hỏi.

Gì nhiên trong đầu bóng đèn sáng ngời "Ba mẹ, ta còn có thể bản thân chết đói được sao. ngày mai ta sẽ tự làm đồ ăn".

"À, mẹ trước khi ra cửa ra giúp người chiên hai cái trứng cùng bánh bao".

Gì Nhiên trong lòng có tính toán nhỏ, ngày mai hắn muốn đi hiệu sách nhìn xem có hay không giáo trình về hack, cần xem lại xem có quên cái gì không