Chương 20: Vào hay không vào

Chương 20: Vào hay không vào

Edit: Cún

Hiện tại vẫn còn là đầu xuân, mặc dù có chút oi bức, nhưng tới ban đêm vẫn có chút lạnh, Hạ Tích nhịn không được hắt xì một cái, chà xát cánh tay lõα ɭồ, nhỏ giọng lẩm bẩm nói: "Sao lạnh như vậy a."

Hạ Quế Dương nhắm hai mắt, trong lòng cười thầm, chịu đừng nằm yên vô biểu tình, tiếp tục giả bộ ngủ.

Hạ Tích thật cẩn thận mà bò đến bên người Hạ Quế Dương, bật đèn ở mép giường, sau đó ngồi ở bên người hắn, một hồi lâu không có động tác gì, vì muốn xác định xem Hạ Quế Dương đã thật sự ngủ hay chưa, dù sao chuyện mình làm tuyệt đối sẽ động đến điểm mấu chốt của hắn, đến lúc đó quan hệ giữa hai người khẳng định sẽ sụp đổ, như vậy đúng là mất nhiều hơn được.

Giống như Adam lén nếm thử trái cấm, chuyện không được cho phép chính là chuyện hấp dẫn người nhất, làm cho con người không thể kiềm chế.

Hạ Quế Dương đợi một hồi lâu cũng không cảm nhận được động tác tiếp theo của người bên cạnh, đành phải mở to mắt xem có phải cô đã ngủ rồi hay không, lại đột nhiên cảm giác được người bên cạnh bắt đầu có động tác, lập tức ổn định hô hấp.

Hạ Tích đặt một chân qua người Hạ Quế Dương, cởi váy ngủ xuống đến bên hông, lộ ra đôi chân trắng nõn mảnh khảnh chân còn có nơi tối tăm làm người khác muốn tìm tòi kia.

Hạ Tích nhẹ nhàng ngồi ở trên hông hắn, đôi tay chống trên phần cơ bụng rắn chắc, khoảng cánh giữa hai người chỉ còn lại một tầng quần áo mỏng, cho dù chỉ mới thế này, cũng đã làm cô thoải mái không ít, động tác trước sau đều cực kì nhẹ nhàng, cách quần áo cọ côn ŧᏂịŧ mềm mại dưới thân, cảm giác dường như kích cỡ cũng không nhỏ.

Chỉ là người dưới thân lại hoàn toàn chấn kinh rồi, hắn không thể nghĩ tới nữ nhi mình sẽ làm loại chuyện này, nhất là đối với mình, chẳng lẽ là bảo bối đối với hắn cũng có tâm tư không nên có, trong lúc nhất thời Hạ Quế Dương ngũ vị trần tạp, chỉ cần không vượt qua ranh giới kia, mình cứ giả vờ không biết là được, cho nên chỉ trầm mặc mà không ngăn cản động tác của Hạ Tích, chỉ là cấm kỵ kí©h thí©ɧ như thế này làm hắn không nghĩ muốn ngăn cản.

Hạ Tích cọ cọ, thoải mái nhịn không được nhẹ nhàng rêи ɾỉ ra tiếng, đồ vật mềm mại dưới thân cũng trở nên cứng rắn lên, sau khi phát hiện biến hóa này, Hạ Tích lập tức che miệng, mở to mắt nhìn về phía người dưới thân, còn tốt, còn đang ngủ, không có tỉnh lại.

Cọ tới cọ đi như vậy giống với gãi không đúng chỗ ngứa, du͙© vọиɠ thân thể không giảm bớt, ngược lại càng thêm tràn đầy, Hạ Tích lại nhìn thoáng qua người dưới thân, vẫn không nhúc nhích, hai đầu gối để ở hai bên sườn Hạ Quế Dương, quỳ lên, nắm lấy bàn tay to của hắn, sau đó lại liếc mắt nhìn người dưới thân một cái, ai, lén lút thật sự quá mệt mỏi a.

Hạ Tích bắt lấy bàn tay to của Hạ Quế Dương, kéo xuống dưới thân mình, bắt lấy ngón giữa ma xát vài cái ngoài khe thịt, trực tiếp chọc vào trong miệng huyệt nhìn không thấy kia, Hạ Tích thoải mái hừ ra tiếng.

Vết chai dày trên ngón tay, hoa dịch trong suốt theo đó chảy ra , ra ra vào vào, hình ảnh da^ʍ mĩ không thôi.

Hạ Quế Dương chỉ cảm thấy ngón giữa bị đồ vật mềm mại ẩm ướt bao bọc lấy, lý trí nói cho hắn phải lập tức tỉnh lại ngăn chặn hành vi của cô, nhưng nội tâm hắn lại không muốn, du͙© vọиɠ trước mặt, lớp phòng tuyến trong nội tâm từng chút từng chút sụp đổ vỡ vụn, cảm nhận được tay nhỏ mềm mại bắt lấy ngón tay của mình đưa đẩy, thịt mềm bốn phương tám hướng bóp chặt ngón tay đang ra ra vào vào, cảm giác khẩn trương ướŧ áŧ kia làm hắn muốn phun máu, chỉ hận không được trực tiếp dùng hạ thân dữ tợn của mình thay thế ngón tay kia, thọc vào người tiểu nhân nhi, chỉ là nghĩ vậy cũng đủ để nhiệt huyết sôi trào.

Sau một trận co rút, Hạ Tích buông tha ngón tay Hạ Quế Dương, mang ra một cổ hoa dịch rơi vào trên đùi Hạ Quế Dương, cầm lấy khăn giấy ở mép giường xoa xoa giúp ngón tay hắn, lại lau lau hoa dịch rơi xuống.

Nhìn người vẫn còn ngủ say, là thời điểm tốt để nhìn vật kia, Hạ Tích đôi tay duỗi hướng về phía quần đùi, sau một lúc nhẹ nhàng đẩy ra, hô một hơi, thật là trăm cay ngàn đắng a, lại lần nữa liếc mắt nhìn người đang ngủ một cái, đặt tay hai bên quần ba góc màu đen, chậm rãi kéo xuống, côn ŧᏂịŧ tránh ở trong bụi cỏ màu đen bởi vì không còn gì trói buộc, trực tiếp nhảy ra, " bang " một tiếng đánh vào trên bụng nhỏ Hạ Quế Dương, trên đỉnh còn có chút chất lỏng màu trắng chảy ra, Hạ Tích cảm thấy căng thẳng, lần đầu tiên nhìn gần thứ này của nam nhân, nhờ ánh đèn bàn, bắt đầu quan sát kĩ hơn, thoạt nhìn màu sắc câu cột phía dưới như là đỏ thẫm, so sánh với dưới, màu sắc qυყ đầυ như cây nấm nhỏ kia thoạt nhìn nhạt hơn một ít, bụi cỏ còn cất giấu hai cái trứng.

Hạ Tích dùng tay kiên quyết bắt lấy gia hỏa kia, lửa nóng truyền tới lòng bàn tay, có chút dọa người, tim đập không khỏi gia tốc, dường như vang lên ở bên tai.

Vươn đầu lưỡi liếʍ liếʍ chất lỏng màu trắng, không có hương vị gì.

Buông côn ŧᏂịŧ ra, Hạ Tích lại lần nữa ngồi lên, lần này giữa hai người không còn quần áo ngăn cản, cảm giác được rõ ràng độ ấm của nhau, thậm chí Hạ Tích có thể cảm giác cây gậy nóng bỏng dưới thân nhảy lên, một chút một chút giống như tim đập, thịt mềm cùng côn ŧᏂịŧ chặt chẽ dán vào nhau, hiện giờ như vậy so với cách quần áo như vừa rồi càng thêm thoải mái, kɧoáı ©ảʍ tới càng thêm mãnh liệt, lại bắt đầu một vòng mới cọ cọ cọ.

Chỉ là như vậy, trước sau vẫn không thể thỏa mãn, trong đầu bắn ra một ý tưởng, đi vào, đúng vậy, nếu có thể đi vào hẳn là sẽ càng thoải mái, nghĩ vậy liền một chân đứng lên, một chân khác vẫn còn quỳ gối trên giường, bắt lấy côn ŧᏂịŧ thô to nhắm ngay huyệt khẩu của mình, đầu mới vừa vào một chút, Hạ Tích lại dừng lại, đầu óc lại bắt đầu vận chuyển.

Trải qua một lần buổi chiều cùng Đàm Triều, cô phát hiện hiện tại mình vẫn là tiểu xử nữ, như vậy đi vào khẳng định sẽ rất đau, nghĩ vậy liền muốn rời khỏi, nhưng là sớm hay muộn đều là phải trải qua đau đớn này mới có thể thoải mái a, đây là chuyện sớm hay muộn, dứt khoát đi vào là tốt rồi, nhưng hắn là phụ thân của cô, hai người sao lại có thể làm loại chuyện này chứ, thật là bị mỡ heo che tâm.

Hạ Tích mấy phen do dự, động tác cứ như vậy dừng ở nơi đó, tự mình bắt đầu tự mình giãy giụa, hai người trong não có thể đánh nhau túi bụi nhưng vẫn không thể phân ra thắng bại.

Nhưng mà, nội tâm lúc này của Hạ Quế Dương đang giả bộ ngủ có chút kích động, hắn biết khuê nữ nhà mình muốn làm cái gì, nếu là thật sự đi vào, trống trải lâu như vậy, tâm tư đối với khuê nữ nhà mình cũng không giống như bình thường, tất cả tất cả hắn đều muốn đánh vỡ trói buộc thường quy này, hai người cách nhau một tầng sa mỏng như vậy, điên cuồng một lần.

Chẳng qua thật làm như thế, vậy quan hệ giữa bọn họ sẽ trở nên phức tạp, sẽ không thể vãn hồi, nếu về sau cô biết được phụ thân của cô đối cô làm việc bất kham như vậy, khẳng định sẽ oán hận hắn, rốt cuộc chung quy hắn là người không phải có thể làm bạn lâu dài với cô, còn không bằng hiện tại tỉnh lại, hết thảy sai lầm đều còn có thể có xoay chuyển cục diện, đem toàn bộ chuyện này kết thúc, như vậy giữa hai người sẽ không có những cái không nên có liên lụy, chỉ là thân nhân là tốt rồi.

Nghĩ thông suốt Hạ Quế Dương liền mở mắt, da thịt trắng hồng dưới ánh đèn mờ nhạt mê người như cũ, ánh sáng màu cam vàng giống như là vì da thịt cô mà mang lên một tầng sa mỏng, càng câu dẫn người phạm tội.

Dưới thân chỗ kêu gào muốn đi vào, Hạ Quế Dương lại lần nữa nhắm mắt, trầm giọng nói: "Tích nhi."