Chương 40: Chiết kiếm thiếu phong chủ.

Hàn Ngọc Nhiên cố nén sự bất an trong lòng, tiếp tục dùng biểu cảm thỏa đáng, nghênh đón các khách nhân từ khắp nơi đến Hàn gia bằng các loại chiêu số thông thiên.

Nhưng vào lúc này, đột nhiên người báo danh người nâng giọng, gân cổ lên hô: “Huyền Thiên Tông, thiếu phong chủ Chiết Kiếm Phong, Nguyên Thiên Vấn tiến đến chúc thọ!”

“Thiếu phong chủ của Chiết Kiếm Phong thuộc Huyền Thiên Tông?!”

“Ta không phải nghe nhầm chứ, thế mà có người của Huyền Thiên Tông đến!”

“Nghe nói Nguyên Thiên Vấn kia, tuy rằng chỉ mới hai mươi ba tuổi, đã là Ttu sĩ rúc Cơ kỳ tầng năm, chỉ kém một bước nữa, là có thể trở thành tu sĩ Thối Thể kỳ, có thể nói là nhân vật đầu lĩnh trong dàn đồng lứa Huyền Thiên Tông!”

“Nguyên Thiên Vấn lớn lên cũng thật đẹp trai! Hơn nữa nghe nói hắn ta làm người khiêm tốn, đối xử với các sư đệ sư muội bên dưới cũng là dốc lòng chỉ giáo.”

“Đây chính là Thiếu phong chủ của Chiết Kiếm Phong a, Chiết Kiếm Phong trong toàn bộ Huyền Thiên Tông, cũng có thể đứng hàng đệ nhất, thậm chí còn đứng trước Đoạn Kiếm Phong, Trầm Kiếm Phong!”

“Hơn nữa đệ tử hạch tâm của Huyền Thiên Tông, hiếm khi xuống núi vì loại nguyên nhân này, xem ra thiếu gia Hàn gia, thật sự có bản lĩnh ngang trời, có thể nhận được sự coi trọng có thừa của Huyền Thiên Tông.”

“Chuyện này chẳng cần nói, quan trọng nhất, Nguyên Thiên Vấn chính là đích trưởng tử của Nguyên gia, thế gia đứng đầu đại lục Đông Châu! Thân phận này, cho dù là phóng mắt nhìn toàn bộ Huyền Quang tông, cũng là số một!”

“Ta còn nghe nói qua, Huyền Thiên Tông đã điều động nội bộ cho Hàn Ngọc Nhiên, nếu không phải bởi vì Hàn gia không nỡ để Hàn Ngọc Nhiên rời đi, hơn nữa cậu ta còn phải chăm sóc người có hôn ước đã trở thành phế nhân là Lận Huyền Chi, cậu ta đã sớm rời đi từ một năm trước, để lên núi rồi.”

“Nói đến Lận Huyền Chi có hôn ước với cậu ta…… Hôm nay các ngươi có thấy người Lận gia tới không?”

“Hình như không có ai đến.”

“Thiếu phong chủ Huyền Thiên Tông đã là vị khách tiến vào cuối cùng rồi, thời gian đón khách đã sớm qua, xem ra Lận Huyền Chi không tính đến đây thật.”

“Ha ha, là không tính đến đây, hay là không thể bò khỏi giường? Ta đây nghe nói, trong khoảng thời gian này hắn bị đánh ở Bá Thiên võ đạo quán không ít, còn ném vào bên trong ước chừng vạn kim!”

“Aizzz, thật là tiếc chi Hàn Ngọc Nhiên, nếu ta mà là cậu ta, ta đã từ hôn từ sớm, sao còn tiếp tục chiếu cố hắn làm gì, còn trì hoãn cơ hội cực tốt là tiến vào Huyền Thiên Tông.”

“Nói cũng đúng, cứ lấy thái độ của người Lận gia, dù cho hôm nay Hàn thiếu gia tuyên bố từ hôn trước mặt mọi người, ta cũng phải đứng về phía Hàn thiếu gia.”

“Ai mà chả vậy.”

“……”

Trong tiếng nghị luận sôi nổi, nhận thức và đánh giá của mọi người đối với Hàn Ngọc Nhiên, ngay lập tức được nâng lên cao thêm.

Cái gọi là một người đắc đạo gà chó lên trời, Hàn Ngọc Nhiên có thể kết giao được loại người tầng lớp như Nguyên Thiên Vấn, tất nhiên là đã chứng minh được việc cậu ta có thực lực này, có người muốn nịnh bợ Nguyên Thiên Vấn, tự nhiên sẽ nịnh bợ Hàn Ngọc Nhiên.

Nguyên Thiên Vấn nhẹ nhàng đáp từ trên lưng của một con tường hạc ngũ sắc với lông chim bóng bẩy tỏa sáng, kéo theo linh vũ thật dài xuống giữa đại môn Hàn gia.

Nguyên Thiên Vấn khoác giáp Ngọc Phong Miên Trúc, phần tóc trên đỉnh đầu dùng Tử Tinh quan luyện thành từ tử ngọc búi lại, phần còn lại thả sau người, mày kiếm mắt ưng, thần thái bất khuất, bất chợt xuất hiện đã hấp dẫn ánh mắt của mọi người.

Gia chủ Hàn gia Hàn Vô Vân với thần sắc vui vẻ, tự mình tiến ra tiếp đón cùng với phu nhân và các đích tử đích nữ.

“Nguyên thiếu phong chủ có thể tự mình đến, đúng là khiến gian nhà tranh của Hàn gia ta phát sáng rực rỡ!” Hàn Vô Vân cao giọng cười to.

Tuổi Nguyên Thiên Vấn tuy rằng không bằng một nửa Hàn Vô Vân, nhưng nghiễm nhiên thân phận địa vị của hắn ta là thứ Hàn Vô Vân không thể sánh bằng, vì thế hắn ta cũng chỉ hơi gật đầu, nói: “Hàn gia chủ không cần đa lễ, quan hệ giữa ta và Ngọc Nhiên thâm hậu, sinh thần của cậu ấy ta đương nhiên là phải tự mình tiến đến chúc mừng.”

Nói, đồng tử hầu kiếm đi theo Nguyên Thiên Vấn liền tiến về phía trước, đem một cái hộp dùng trầm thủy thần mộc điêu khắc thành, trình cho tùy tùng đi theo bên người Hàn Vô Vân.

Đồng tử hầu kiếm cao giọng nói: “Đây là lễ vật sinh thần mười tám tuổi mà thiếu phong chủ nhà ta tặng cho Hàn công tử —— một ngàn viên Đoán thạch Hoàng cấp cực phẩm!”

“Shhhh ——” không biết là ai đang hít một hơi khí lạnh.

“Danh tác như vậy, thật không hổ là thiếu chủ Nguyên gia!”

“Một viên Đoán thạch Hoàng cấp cực phẩm đã là ngàn kim, một ngàn viên này…… Còn không phải là tận trăm vạn kim sao!”

“Trăm vạn kim chỉ sợ không phải là điều quan trọng nhất, quan trọng nhất chính là, một ngàn viên cực phẩm Hoàng cấp Đoán Thạch này, vốn không phải là thứ có thể dễ dàng tìm được! Chỉ sợ giá cả tuyệt đối không chỉ có thế!”

“Danh tác, quả nhiên là danh tác!”

“Xem ra quan hệ của thiếu phong chủ Chiết Kiếm Phong với Hàn thiếu gia, thật sự không tầm thường.”

Phải biết rằng, pháp khí trên đời này có thể chia ra làm năm loại: Pháp khí < Bảo Khí < Linh Khí < Tiên Khí < Thánh Khí, cấp bậc cao hơn không phải là không có, mà là trước giờ chưa ai gặp qua.

Mà các loại pháp bảo, lại chia ra thành các phẩm chất khác nhau: hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm.

Bởi vì phẩm chất khác nhau, công hiệu pháp khí biểu hiện ra, đương nhiên cũng sẽ khác nhau như trời với đất.

Mà Đoán Thạch đối với luyện khí mà nói, giống như linh thảo đối với luyện đan vậy, linh khí chứa đựng trong đoán thạch phong phú tràn đầy, có thể luyện chế nhiều pháp khí hơn, cũng có thể ảnh hưởng rất lớn đến cấp bậc của pháp khí.

Các tu sĩ chia Đoán Thạch thành bốn cấp: Hoàng < Huyền < Địa < Thiên, đồng thời có thể căn cứ vào việc các cấp bậc này luyện ra các pháp khí cấp bậc khác nhau, bởi vậy mỗi cấp lại chia làm 4 phẩm: hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm.

Đoán thạch cấp Hoàng phẩm Hạ, nhiều nhất cũng chỉ có thể luyện chế ra pháp khí hạ phẩm, Đoán thạch Hoàng phẩm trung cấp, nhiều nhất luyện chế ra được pháp khí trung phấp, suy theo cách này, nếu muốn luyện chế ra được pháp khí cực phẩm, Đoán Thạch, tất nhiên cũng phải dùng hoàng cấp cực phẩm.

Mà cực phẩm Hoàng cấp Đoán Thạch, có thể luyện chế ra Bảo Khí hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, nếu muốn luyện chế ra cực phẩm Bảo Khí, vậy cần phải dùng tới Địa cấp cực phẩm Đoán Thạch.

Cực phẩm Đoán Thạch có số lượng thưa thớt, giá cả hơn thượng phẩm Đoán Thạch gấp trăm lần ngàn lần, mà muốn luyện chế pháp khí thượng phẩm cực phẩm chân chính được vạn người chú ý, thì không thể tiết kiệm trên phương diện phẩm cấp của Đoán Thạch, bởi vậy, trừ phi là đại tông muôn hoặc đại thế gia có thể chống đỡ được sự tiêu hao của Đoán Thạch, thành ra khó có luyện khí sư ngang trời xuất thế.

Có thể nói, sau lưng mỗi một cái luyện khí sư, đều là dùng gạch vàng trải đường.

Một ngàn viên thượng phẩm Hoàng cấp Đoán Thạch này, đã thành lễ vật sinh thần áp trục của ngày hôm nay không thể nghi ngờ.

Đôi mắt Hàn Vô Vân cười đến mức khép thành một cái khe, đây là vừa ra tay đã ra một ngàn viên cực phẩm Hoàng cấp Đoán Thạch, phải biết rằng, toàn bộ Đoạn gia, cũng chẳng lấy ra nổi dù cho là năm mươi viên!

Đôi mắt Hàn Yên Nhiên trợn to, liều mạng túm tay áo Hàn Ngọc Nhiên, suýt nữa thét thành tiếng, tuy đã liều mạng nhịn xuống, nhưng vẻ mặt nàng ta vẫn hiện lên vẻ kích động khó thở, không ngừng nói: “Đại ca, một ngàn viên cực phẩm Hoàng cấp Đoán Thạch! Một ngàn viên cực phẩm Đoán Thạch! Trời ạ, Nguyên đại ca quả thật là đối xử với ngươi vừa thật lòng vừa hào phóng, đại ca ngươi mau chóng từ hôn rồi ở bên hắn đi!”

Trong lòng Hàn Ngọc Nhiên cũng sắp vui đến điên luôn rồi, đây không chỉ là vấn đề giá trị, còn là việc từ giờ khắc này, Hàn Ngọc Nhiên cậu, đã hoàn toàn trở thành người đứng đầu của thế hệ này trong toàn bộ Thanh Thành, cái gì mà Lận Trạch Chi, cái gì mà Đoạn Vũ Hào, chẳng sợ lợi hại đến đâu, thanh danh cũng tuyệt đối so không được với cậu ta!

Nhưng mà, ngoài mặt Hàn Ngọc Nhiên vẫn duy trì vẻ thản nhiên nhẹ nhàng, chỉ là liếc sơ chiếc hộp giá trị liên thành kia một cái, liền dời mắt, tự như đối với cậu ta, đồ vật đặt trong đó cũng không khiến cậu quá hứng thú, chẳng qua, cậu ta vẫn xuyên qua vài vị trưởng bối của Hàn gia, lộ ra một nụ cười với Nguyên Thiên Vấn trước sau vẫn đang đặt tầm mắt lên người cậu ta, hơi gật đầu một cái, tỏ vẻ cảm tạ.

Hàn Ngọc Nhiên nói với Hàn Yên Nhiên: “Muội muội, bất kể lễ vật là gì, đều là tâm ý của khách đến, đừng lấy giá trị ra để cân đo.”

Hàn Yên Nhiên le lưỡi, biết Hàn Ngọc Nhiên đang muốn biểu hiện ra ngoài dáng vẻ khác biệt trước mặt Nguyên Thiên Vấn, liền chớp chớp mắt, phối hợp nói: “Đại ca dạy đúng, tiểu muội hiểu rồi.”

Thu tất cả những điều này thu vào đáy mắt, Nguyên Thiên Vấn lộ ra biểu cảm vừa lòng, người hắn ta coi trọng, tóm lại là từ trong ra ngoài, phải hoàn mỹ nhất, hợp lòng người nhất.

Những Đoán Thạch này thì tính là gì, chỉ cần Hàn Ngọc Nhiên muốn, cho dù là Huyền cấp cực phẩm Đoán Thạch, hắn cũng có thể tìm đến cho cậu!

Trên khuôn mặt góc cạnh rõ ràng của Nguyên Thiên Vấn, lộ ra vài tia ý cười.

Nguyên Thiên Vấn được mời vào đại môn, có không ít tu sĩ đều sán lại đây, hoặc là đứng tại chỗ, thi lễ với Nguyên Thiên Vấn, Nguyên Thiên Vấn đáp lại từng bán lễ một

Chẳng qua, bởi vì cấp bậc hiện tại của Nguyên Thiên Vấn ít nhất đã là Trúc Cơ kỳ năm tầng, đã là một tu sĩ bước vào cánh cửa đạo môn chân chính, bởi vậy những tu sĩ cấp bậc không bằng hắn, tất cả đều nghiêng người tránh cái lễ này, không dám nhận.

Còn những cường hào một phương cấp bậc cao hơn hắn, thì cũng e ngại thân phân của hắn, nên thi lễ trở về.

Thẳng đến khi đến trước bàn của Đoạn gia Nhị trưởng lão, Nguyên Thiên Vấn mới trịnh trọng mà thi một lễ hoàn chỉnh.

Mà vị Nhị trưởng lão kia hoàn toàn không tránh, nhận cái lễ này.

Nhị trưởng lão dùng vẻ mặt không thoải mái, hừ một tiếng với Nguyên Thiên Vấn, rồi nhắm hai mắt lại, coi như không nhận thấy, không những thế, ông còn quay mặt đi, tỏ rõ rằng mình không thích Nguyên Thiên Vấn.

Chuyện này tương đối xấu hổ.

Từ khi Nguyên Thiên Vấn xuất hiện ở chỗ này, ánh mắt mọi người đã dừng ở trên người hắn cả, mà giờ này khắc này, trước mắt bao người, Đoạn gia Nhị trưởng lão vậy mà nhăn mặt để Nguyên Thiên Vấn chịu…… Đây là thù oán gì đây

Nguyên Thiên Vấn cũng không hiểu ra sao, hắn còn nhớ rõ vị Đoạn nhị trưởng lão này trước kia cứ nhìn thấy hắn, sẽ cười tủm tỉm.

Vì thế Nguyên Thiên Vấn mở miệng nói: “Đoạn lão tiền bối, lần này, trước khi ta đến Thanh Thành, trưởng bối trong nhà cố ý dặn dò, nếu gặp được Đoạn gia Nhị trưởng lão, nhất định phải lễ nghĩa chu toàn, không biết Đoạn nhị trưởng lão còn nhớ Thiên Vấn hay không.”

Nhị trưởng lão nhấc mí mắt lên, ngoài cười nhưng trong không cười, nói: “Lão hủ này lại chịu không nổi cái lễ này của thiếu phong chủ Chiết Kiếm phong Huyền Thiên Tông, lão hủ sợ bị giảm thọ!”

Đoạn gia là một trong ba gia tộc lớn ở Thanh Thành, xem như là ba nhà đứng đầu, là thế gia tu tiên nhất lưu ở đại lục Ngũ Châu, đương nhiên loại gia tộc như Hàn gia chỉ có thể coi như là nhị lưu thế gia, không thể so sánh.

Nhưng mà trong lòng Hàn Vô Vân lúc này lại tràn đầy ý muốn ton hót Nguyên Thiên Vấn, ngưng mi nói: “Đoạn nhị trưởng lão, hôm nay là đại thọ sinh thần của tiểu nhi tử ta, ngươi dù có cái tư tâm gì, cũng không nên vô lễ trước mặt mọi người như thế.”