Chương 12: Cả đời làm bạn

Giờ phút này đã là canh ba*, lên đường cũng không phải quá tốt chính vì thế Tần Ngạn liền ở lại tìm một cái sơn động, dự định ở lại chỗ này nghỉ một đêm, ngày mai liền rời đi. Cũng may, trước đó đã thu giường và một ít chăn đệm, Tần Ngạn lấy mấy thứ này ra bày biện ở bên trong sơn động.

* Canh Ba: từ 11 giờ đêm đến 01 giờ sáng (giờ Tý)

Đứng ở một bên, Tô Triệt vẫn luôn ôm tro cốt của mẫu thân. Im lặng chảy nước mắt.

“Triệt Nhi, đến đây, ngồi xuống nghỉ ngơi chút đi!” Đỡ Tô Triệt ngồi xuống mép giường, Tần Ngạn cùng bên cạnh y.

“Ngạn ca ca, đều là ta không tốt, nếu ta không rời đi, có lẽ, có lẽ mẫu thân sẽ không chết. Đều tại ta không tốt, đều tại ta không tốt!” Nói đến này, Tô Triệt khóc không thành tiếng.

“Triệt Nhi, không cần tự trách bản thân mình, chúng ta phải bảo hộ mình thật tốt thật tốt. Chúng ta phải trở nên mạnh mẽ, chỉ khi ta đủ cường đại mới có thể báo thù thay cô cô, gϊếŧ chết năm cái lão hỗn đản của Lý gia.” Nói đến chuyện này, đáy mắt Tần Ngạn tràn đầy điên cuồng sát ý. Phụ thân, mẫu thân và cô cô đều bị năm trưởng lão Lý gia hãm hại đến chết, thù này hắn nhất định phải báo!

“Đúng vậy, vì mẫu thân báo thù, báo thù!” Nói đến này, Tô Triệt nắm chặt bàn tay nhỏ của mình. Lý gia chẳng những hại chết cữu cữu vad mợ, còn hại chết dưỡng mẫu của mình, thù lớn như vậy sao y có thể không báo chứ?

Duỗi tay, Tần Ngạn tiếp nhận tro cốt của cô cô từ trong lòng ngực của Tô Triệt: “Cô cô, từ trước tới nau đều là người bảo vệ cho Ngạn Nhi, cùng Ngạn Nhi sinh hoạt dù có phải trốn đông trốn tây. Về sau, hãy để Ngạn Nhi bảo vệ người, Ngạn Nhi muốn mang theo ngài đi báo thù, rồi sau đó sẽ hạ táng người bên cạnh phụ thân và mẫu, để người có thể an giấc ngàn thu !” Sờ sờ hũ tro cốt trong lòng ngực, Tần Ngạn cẩn thận đem cất vào trong túi trữ vật của mình.

“Ngạn ca ca, Đào Hoa Thôn đã bị Lý gia phát hiện. Chúng ta có nên rời khỏi nơi này luôn không? Chúng ta sẽ đi đâu tiếp theo?” Nói đến chuyện này Tô Triệt có chút bất an, những việc này từ trước tới giờ đều là nương quyết định. Nhưng mà hiện tại nương đã không còn nữa, cũng còn lại hai người là y và Ngạn ca ca.

“Triệt Nhi, ngươi đừng quá lo lắng. Thi thể của ba người đã bị ta đốt, hơn nữa khoảng cách của Đào Hoa Thôn với Lý gia ở Bình An Trấn rất xa, nhất thời bọn họ sẽ không tìm thấy đâu. Đêm nay chúng ta sẽ ở trong sơn động một đêm, mai chúng ta sẽ lên trấn trên mua một bản đồ rồi mua một ít đồ để lên đường. Chờ mua hết đồ vật, chúng ta liền rời đi.” Nhìn người bên cạnh, Tần Ngạn cẩn thận nói lịch trình.

“Vậy, chúng ta sẽ đi đến đâu?”

“Đến Đông Bộ, linh khí nồng đậm nhất của Thiên Tường đại lục chính là Đông Bộ, hơn nữa, Đệ nhất đại tông môn của Thiên Tường đại lục đệ nhất - Thanh Vân Tông cũng ở Đông Bộ, nếu chúng ta muốn trở nên mạnh mẽ nhất định phải tu luyện ở một nơi thích hợp.”

Đời trước, mười sáu tuổi mình mới kích phát được Thiên Lôi Thân Thể, bởi vậy hắn và Triệt Nhi đã bỏ lỡ thời gian Thanh Vân Tông tuyển đệ tử, không thể vào Thanh Vân Tông. Thế nhưng đời này hắn đã kích phát được Thiên Lôi Thân Thể trước tiên, cũng có thể xem thử gia nhập vào đệ nhất đại tông môn của Tiểu Thế Giới sẽ như thế nào.

“Vâng!” Gật đầu, Tô Triệt tỏ vẻ đã hiểu.

“Được, không nói cái này nữa, ngủ một giấc đi!” Nói, Tần Ngạn cong người, nâng chân Tô Triệt lên giúp hắn cởi giày.

“Ngạn ca ca, ta có thể làm!” Bất an kéo tay đối phương lại, Tô Triệt đỏ mặt.

“Không có việc gì, đôi mắt của ngươi không có tốt!” Nói, Tần Ngạn đã giúp đỡ Tô Triệt cởi giày ra: “Áo ngoài cũng cởi chứ?”

“Không, không cần!” Lắc lắc đầu, Tô Triệt trực tiếp bò lên trên giường, đắp cái chăn bên cạnh lên người.

Nhìn người ngoan ngoãn nằm trên giường, Tần Ngạn bất đắc dĩ mà lắc lắc đầu, cũng cởi giày ra, nằm ở bên cạnh.

Tô Triệt cảm giác được có ai đó bên cạnh, hơi thở của Ngạn ca ca gần trong gang tấc, khuôn mặt y ngượng ngùng đỏ . Đây là lần đầu tiên y và Ngạn ca ca cùng ngủ trên một cái giường, người mình yêu nằm ở bên cạnh, cảm giác liền rất khẩn trương, chỉnh lại trái tim đều nhanh sẽ nhảy ra từ cổ họng.

“Triệt Nhi, trời đất bao la sau này, cũng chỉ có chúng ta dựa dẫm vào nhau!” Nhìn người nằm ở bên cạnh, Tần Ngạn nhẹ giọng nói.

“Ngạn ca ca……” Nghiêng đầu, Tô Triệt đưa mặt chuyển về bên cạnh, tuy đôi mắt của y không nhìn thấy nhưng y vẫn chuyển mặt về phía đối phương. Ít nhất thì Ngạn ca ca có thể nhìn thấy mình.

“Triệt Nhi, hãy đáp ứng ta, đừng rời khỏi Ngạn ca ca, vĩnh viễn cũng đừng rời khỏi ta?” Nhìn người bên cạnh, tiếng Tần Ngạn khàn khàn đến dị thường.

“Được, ta sẽ không, ta sẽ không rời đi!” Kéo cánh tay Tần Ngạn lại, Tô Triệt trịnh trọng đảm bảo chuyện lạ.

“Được, chúng ta sẽ ở bên nhau cả đời. Chờ cho đến khi chúng ta báo thù xong, Ngạn ca ca sẽ cưới ngươi làm bạn lữ. Đời này kiếp này, chúng ta vĩnh viễn không rời xa nhau.” Hai tay hành động, Tần Ngạn ôm người trong chăn một cái ôm đầy cõi lòng. Gắt gao đem người bên cạnh ôm vào trong lòng ngực của mình.

“Ta……” Nghe được lời Tần Ngạn nói, Tô Triệt vô cùng choáng váng. Y nghe lầm sao? Ngạn ca ca muốn cùng hắn làm bạn lữ? Cái này, cái này không phải là thật phải không?

“Không được cự tuyệt, cũng không cần nói chuyện!” Nâng tay lên, Tần Ngạn trực tiếp dùng ngón tay đè lên môi Tô Triệt, không cho y nói chuyện.

“……” Nghe được đối phương nói, vẻ mặt Tô Triệt liền mờ mịt, nghĩ thầm: Sao Ngạn ca ca lại đột nhiên trở nên bá đạo như vậy, không cho nình nói một lời nào. Thế nhưng, hắn lại rất thích Ngạn ca ca bá đạo như vậy!