Sau khi nói xong, hắn nhìn về phía mẹ con Tạ Thị còn chưa xuống xe ngựa, "Không phải năn nỉ ta mang các người tới nhận lỗi với đại trưởng công chúa sao? Cô mẫu mau xuống đây đi, đừng để đại trưởng công chúa và Hầu gia chờ lâu."
Lời này lọt vào tai, sắc mặt Tạ Thị trở nên tái nhợt, bà ta đoán không sai, cháu bà ta thật sự lạnh lùng vô tình. Trong lời nói này có hàm ý bên ngoài, rõ ràng là có thể bất chấp thân tình bất cứ lúc nào, lòng Tạ Thị trầm xuống.
Nguyễn Chỉ Tuyền không nhận ra sắc mặt của Tạ Thị, nàng ta chỉ nghe được biểu ca kêu nàng ta xuống xe, lúc này nàng ta liền xốc rèm không chút do dự, vui mừng nhảy xuống, xách quần chạy mấy bước đến bên cạnh Tạ Minh Huy, reo lên với giọng điệu hân hoan tung tăng ở phía dưới màn che mặt: "Biểu ca, đã lâu rồi không gặp được huynh, Tuyền Nhi thật sự rất nhớ huynh."
Tạ Thị suýt nữa ngã khi nghe lời này lúc xuống xe ngựa, chờ đến khi đứng ngay ngắn trên mặt đất, bà ta mới có thời gian để khiển trách con gái: "Tuyền Nhi, không được vô lễ."
Dưới lớp màn che, Nguyễn Chỉ Tuyền le lưỡi một cái, ngoan ngoãn lui đến sau lưng Tạ Thị, trong lòng thầm xem thường. Cũng không biết nương đang lo lắng cái gì, không thấy ngay cả Tĩnh Đình Hầu cũng muốn đích thân đi ra nghênh đón biểu ca với dáng vẻ khách sáo hay sao? Có gì phải sợ, thật là uổng công làm trễ nãi cơ hội chung đυ.ng của nàng ta và biểu ca.
Tạ Thị không biết con gái đang nghĩ gì, bà ta tiến lên vài bước, vì chuyện ở Kim ngọc lâu mà xin lỗi Tĩnh Đình Hầu: "Tiểu nữ còn nhỏ dốt nát, không hiểu quy củ, nói chuyện có chút mạo phạm, xin Hầu gia đại nhân đại lượng, đừng so đo với nó, đợi thần phụ trở về nhất định sẽ mời ma ma dạy dỗ quy củ cho nó thật tốt."
Tĩnh Đình Hầu đương nhiên không chấp nhặt với một tiểu cô nương chưa đủ lông đủ cánh, càng không thích so đo với một vị phu nhân. Dĩ nhiên điều này cũng không chứng tỏ ông ta sẽ bỏ qua chuyện này, chuyện này liên quan đến mặt mũi của mẫu thân ông ta và Tĩnh Đình Hầu phủ, ông ta nghĩ rằng nếu thật sự giống như lời nói của Tạ Thị, thì sợ rằng ngày sau ở Thượng Kinh này, ai cũng dám đạp lên phủ Tĩnh Đình Hầu của ông ta một cái! Huống chi, không phải có đôi lời gọi là "nuôi dạy không tốt" là được bỏ qua, còn có câu nói rằng "Phu phụ một thể", mặc dù ông ta không thể mất phong độ để so đo với nữ nhân, nhưng ông ta vẫn có thể tính chuyện này lên đầu Nguyễn Chu!