"Tuyền Nhi yên tâm, nương đã phái Tống ma ma đến viện của cái tên tiện chủng kia, những bài thơ của con sẽ sẵn sàng trước khi tham dự tiệc thọ yến." Tạ Thị xoa đầu nữ nhi, đáy mắt thoáng qua khói mù. Bà ta là Tạ Lan, có xuất thân Trần Quận Tạ Thị, mạnh mẽ về mọi mặt, năm đó coi trọng Nguyễn Chu liền một lòng muốn gả cho ông ta, mặc dù nhiều có trắc trở, nhưng rốt cuộc không phải bà ta vẫn có thể đạt được ý nguyện hay sao! Chỉ có thể hận Thẩm Thị đã chết, mà còn để lại một tiện chủng khiến bà ta cảm thấy ngứa mắt, hết lần này tới lần khác, cái kia tiện chủng kia còn xuất sắc như vậy, mà nữ nhi của bà ta lại ngu ngốc không có tài văn chương, mỗi lần nghĩ đến đây, Tạ Lan liền hận đến mức tâm can tỳ phổi cũng đau đớn.
"Nương, ngày mốt là thọ yến, nàng ta cũng phải đi sao?" Nguyễn Chỉ Tuyền nghĩ tới gương mặt muội muội xinh đẹp đến mức khiến người khác hâm mộ ghen tị, trong lòng liền không thoải mái, đều là nữ nhi nhà họ Nguyễn, vì sao nàng được sinh ra mỹ mạo như vậy, mà mình chỉ là nữ nhi bình thường? Không chỉ như vậy, nàng tiện tay là đã có thể làm ra bài thơ được nhiều người khen ngợi, mà nàng ta lại một chữ cũng không biết, trời cao bất công biết bao!
"Nhưng đó chỉ là một tiện chủng khắc mẫu thân, nào có mặt mũi gì để đi tham gia thọ yến của Huệ An trưởng công chúa, Tuyền Nhi yên tâm, nương sẽ không để cho bất kỳ người nào cản đường con." Đáy mắt Tạ Thị thoáng qua tia u ám, dù tên tiện chủng kia có xuất sắc đi nữa cũng phải sống cuộc sống dưới mí mắt của bà ta, chỉ cần ở trong phủ này, bà ta có phương pháp để trừng trị nàng! Nếu so sánh cái tên tiện nhân Thẩm Thị kia với Tạ Lan, thì tiện chủng do nàng ấy để lại cũng đừng hòng hơn được nữ nhi của bà ta!
Nguyễn Chỉ Tuyền nghe xong liền lộ ra nụ cười, dáng dấp đẹp thì như thế nào, ngay cả việc được gặp người khác cũng không thể tự làm chủ, thì cho dù có đẹp cũng chẳng có ích lợi gì?
Hai mẹ con đang nói chuyện thì tâm phúc Tống ma ma của Tạ Thị liền vội vã chạy vào, hốt hoảng nói: "Phu nhân, không được rồi, cái tên ở hậu viện đó không thấy nữa, trong phủ cũng đang tìm khắp nơi, nhưng không tìm được."
“Cái gì?” Sắc mặt Tạ Thị biến đổi, ánh mắt dữ tợn nhìn Tống ma ma: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Ta bảo ngươi sắp xếp người giám sát tiện nhân kia, bây giờ lại thế nào?”