Chương 12: Cướp đây

Cố Dung Thời được giám đốc ngân hàng đưa ra từ trong phòng VIP, mới vừa đi đến đại sảnh thì lại nhìn thấy cô gái nhỏ có ánh mắt linh động kia ở trong ngân hàng. .

Chính là cô gái có danh thải vi, Tô Vi Vi sao?

“Cố Dung Thời?”

Tô Vi Vi cũng rất sửng sốt.

Đây là cái nghiệt duyên gì vậy.

Một ngày liên tục đυ.ng tới ba lần.

Từ từ……

Ngân hàng, tiểu soái ca, vụ án cướp bóc!

Tô Vi Vi đột nhiên nhớ tới, đời trước người khách hàng bị gϊếŧ chết trong vụ án cướp ngân hàng này, hình như là một thiếu niên mới mười mấy tuổi.

Mà hiện tại, toàn bộ ngân hàng, có thể dùng những tính từ này để miêu tả thì chỉ có Cố Dung Thời.

Cho nên……

Đời trước, mạng sống của Cố Dung Thời liền vĩnh viễn dừng lại trong ngày hôm nay?

Trong lòng Tô Vi Vi dâng lên một cổ cảm giác vô cùng vi diệu.

Nhưng giờ phút này cũng không cho phép cô nghĩ nhiều như vậy.

“Cướp đây!”

“Không được nhúc nhích!”

Cửa lớn của ngân hàng đột nhiên bị người đẩy ra, sau đó lại bị đóng lại thật mạnh.

Hai người đàn ông đội mũ chùm màu đen xông vào, một người cầm gậy, một người…… Thế mà lại cầm súng!

Trong chớp mắt, Tô Vi Vi giữ chặt Cố Dung Thời, lui đến ven tường, ổn trọng mà dứt khoát cầm lấy một cái…… Bình chữa cháy.

Thời điểm Tô Vi Vi nắm lấy bình chữa cháy thì mọi người ở trong ngân hàng cũng đã có phản ứng lại.

Có người muốn cướp tiền của ngân hàng!

“A a a a ~”

Tiếng thét chói tai trong nháy mắt tràn ngập toàn bộ ngân hàng.

“Không được kêu! Mau đem hết tiền ra đây, bằng không một người cũng đừng nghĩ rời khỏi!”

“Hét cái gì mà hét, câm miệng!”

“Phanh!”

Bọn cướp cầm súng ngửa lên trời rồi bắn một phát súng lên trần nhà.

Tiếng súng thật lớn làm tất cả tiếng thét chói tai biết mất trong nháy mắt.

Chính là hiện tại……

Tô Vi Vi nhìn chằm chằm vào khẩu súng của bọn cướp, đã sớm đang đợi lúc này.

Thừa dịp bọn cướp vừa mới nổ một phát súng, còn chỉ lên trần nhà.

Liền cầm bình phun vào mục tiêu.

Đời trước khi diễn tập phòng cháy thì cô đã được dạy cách sử dụng bình chữa cháy một cách thuần thục và nhanh chóng.

Rút van an toàn của bình, nắm lấy vòi phun, Tô Vi Vi không chút do dự hướng vòi về phía bọn cướp mà ấn van xuống.

“Xuy……”

Bình chữa cháy của Trung Quốc có chứa một lượng lớn axit phosphoric Amoni dạng khí khô, khi phun lên trên người thì sẽ trực tiếp quấy nhiễu tầm mắt của người, hơn nữa lại có tác dụng kí©h thí©ɧ vô cùng mạnh mẽ đối với niêm mạc đường hô hấp, dẫn đến người bị sịt phải ho khan kịch liệt.

Nếu tiếp xúc với đôi mắt thì loại khí này càng làm thương tổn gấp bội, nghiêm trọng thậm chí có thể dẫn tới bị mù.

Đời trước thời điểm diễn tập phòng cháy, thì người hướng dẫn đã lặp đi lặp lại bị cho bọn cô biết là nhất định không được dùng bình chữa cháy nhắm thẳng vào người, đặc biệt là phun vào ngũ quan của người khác.

Mà giờ phút này……

Bình chữa cháy trong tay Tô Vi Vi ổn chuẩn lại tàn nhẫn nhắm mà nhắm ngay vào mặt của bọn cướp.

Dù cho đối phương mang mặt nạ bảo hộ, nhưng miệng mũi và đôi mắt vẫn bị lộ ra ngoài.

“A a a a a ~”

Lần này, đổi thành bọn cướp hét lên.

Theo bản năng che lại đôi mắt, bọn cướp nằm mơ đều không thể tưởng được, có một loại phương thức công kích gọi là bình chữa cháy.

Tuy nhiên bọn cướp chính là bọn cướp, thực mau liền biết hắn để như vậy thì sẽ rất nguy hiểm, giơ súng lên, liền nhắm ngay hướng của bình chữa cháy mà bắn qua.