Tâm trạng Cố Trưng bởi vì lời của cô mà tốt hơn một chút, chỉ là trên mặt lại không hiện ra nửa phần.
Hai người đẩy xe về nhà, dọc đường gặp không ít người.
Thấy hai người bọn họ đi chợ sớm như vậy, đều tò mò hỏi một câu.
Lâm Thanh Đường đều dứt khoát trả lời câu hỏi mọi người, cũng không nói dối bọn họ, nói đêm qua đi bờ biển bắt hải sản.
Dọc đường đi, cũng có người hỏi chuyện Hứa Duệ Thành, Lâm Thanh Đường và Cố Trưng trực tiếp giả ngu, cái gì cũng không biết.
Lâm Thanh Đường đoán, Hứa Duệ Thành không dám dùng chuyện này gây chuyện với bọn họ.
Nếu Hứa Duệ Thành dám nói một câu, Lâm Thanh Đường có thể đem chuyện đêm qua, hắn muốn đẩy cô xuống nói ra, chỉ cần làm lớn chuyện, thì đó là tội gϊếŧ người là tội lớn
Hứa Duệ Thành nếu không muốn vị trí cán bộ thôn của mình bay mất, vậy chỉ có thể ngậm chặt miệng.
"A Trưng, anh nghỉ một lát, em đi nấu chút mì cho anh ăn rồi đi làm. "
Sau khi về đến nhà, Lâm Thanh Đường lập tức đi vào phòng bếp.
Cố Trưng mang gạo và mì từ trên xe xuống, sau khi lau sạch vại gạo, đợi khô rồi đổ gạo vào, bột mì cũng bỏ vào trong tủ.
Quay đầu lại đã thấy Lâm Thanh Đường bỏ cà chua vào trong nồi xào, tỏa ra mùi thơm.
Lúc đầu, Cố Trưng cũng không cảm thấy đói, nhưng khi trong phòng bếp tỏa ra mùi thơm, bụng đột nhiên lại có cảm giác đói.
"Nấu nhiều một chút đi, anh đi đón mẹ. "
Cố Trưng nghĩ một lát nói.
"A Trưng, em cùng đi anh!"
Nếu đi đón Lâm Mai Phân đến đây ở, cũng không thể để cho một mình Cố Trưng được, Lâm Thanh Đường vẫn muốn bản thân đi cùng, không thể để cho Lâm Mai Phân cảm thấy cô là con dâu, ngay cả đi đón bà cũng không xuất hiện.
Hơn nữa ban đầu, cô cũng không phải là người kết hôn với Cố Trưng, thanh danh trong thôn cũng không tốt, Lâm Mai Phân khả năng sẽ không thích con dâu này.
"Được! "
Cố Trưng suy nghĩ một chút, cũng không từ chối, ngồi xuống gần bếp, giúp đỡ nhóm lửa.
"A Trưng, anh đếm xem hôm nay, chúng ta bán bao nhiêu tiền đi!"
Lâm Thanh Đường đột nhiên nghĩ tới còn chưa đếm tiền, nhanh chóng đem túi nhỏ trên lưng cởi ra đưa cho Cố Trưng.
Trong bếp lửa cháy rực, anh cũng đứng dậy nhận lấy túi nhỏ, đi tới một bên lấy hết tiền bên trong ra.
Lâm Thanh Đường không nhìn, mà là chuyên chú làm mì sợi, cô biết hôm nay chắc chẳn kiếm được không ít tiền.
Đi biển bắt hải sản tốn thời gian, nhưng không mất tiền vốn, hiện tại thứ cô có rất nhiều là thời gian.
Chuyện này tương đương với kiếm tiền không mất vốn, mua bán kiếm tiền chỉ có lãi không có lỗ.
Nhưng mà, có một cái không tốt duy nhất là, sẽ bị bắt kịp xu hướng rất nhanh, người trong thôn nếu như nhìn thấy bọn họ bán hải sản kiếm được nhiều tiền, đến lúc đó cũng sẽ đi thị trấn bán hải sản.
Lâm Thanh Đường cũng không quá lo lắng nhiều, điều cô muốn chỉ là có đủ tiền vốn, trước khi người trong thôn phát hiện, Lâm Thanh Đường đã kiếm được đủ tiền vốn.
"Tổng cộng bán được 42 đồng 4 hào. "
Cố Trưng sắp xếp lại xấp tiền, đưa cho Lâm Thanh Đường.
Anh cũng rất bất ngờ, hôm nay một thùng cua mà bán được nhiều tiền như vậy, anh cũng biết hiện tại cua sống khó bảo quản, bởi vậy người ở thị trấn bình thường cũng khó ăn được cua sống tươi mới, chỉ là anh cũng không biết có thể bán giá tốt như vậy!
Lâm Thanh Đường sửng sốt một chút
"Không ít nha!"
Tiền lương một tháng của Cố Trưng cũng chỉ có 50 tệ, dựa theo tiêu chuẩn mỗi ngày bán 40 tệ, vậy một tháng cũng có thể có một ngàn tệ, nhưng Lâm Thanh Đường cũng biết, mỗi ngày đều kiếm tiền là không thể nào.
Nhưng nếu là dựa theo tình hình lợi nhuận này, về sau chắc chắn sẽ bán càng nhiều.
"Ừ! Vậy anh cất đi. "
Cố Trưng gật gật đầu.
"Vậy anh tạm thời giữ, em muốn tiết kiệm chút tiền vốn, đến lúc đó làm chút chuyện làm ăn, có thể không?"