Lâm Thanh Đường chớp chớp mắt, cô đem chuyện này quên.
Hứa Duệ Thành ngâm mình trong nước một đêm, cô cũng không quan tâm, nhưng không muốn Cố Trưng cảm thấy cô là một người phụ nữ ác độc, coi thường mạng người như vậy.
Như vậy Cố Trưng sẽ không thích cô!
Hơn nữa, cô có trí nhớ kiếp trước, Cố Trưng lại không có.
Bởi vậy, Hứa Duệ Thành dù có đáng giận, giáo huấn hắn một chút là được rồi, về sau nếu cô có cơ hội thu thập Hứa Duệ Thành....
Nhưng cô là người lương thiện dịu dàng động lòng người, không thể sụp đổ hình tượng ở trước mặt Cố Trưng được.
"Vậy anh cẩn thận một chút, nếu như hắn đã bị người ta phát hiện, anh trực tiếp trở về. "Lâm Thanh Đường vội nói.
"Biết rồi! "Cố Trưng lên tiếng, vội vã ra ngoài, còn cẩn thận đóng kỹ cửa phòng, ngay cả lúc ra ngoài cũng không quên khóa cửa lại.
Lâm Thanh Đường thấy anh rời đi, cũng đứng dậy đi phòng bếp, đã làm lâu như vậy, Lâm Thanh Đường còn chưa tắm rửa, hơn nữa Cố Trưng lát nữa trở về khẳng định cũng tắm.
Hiện tại thời tiết nóng, nước chỉ cần nước ấm là có thể tắm rửa, Cố Trưng không ở nhà, chân cô còn bị thương, cũng không thích hợp xách nước vào phòng, dứt khoát lau người trong bếp.
Đợi kiếm được tiền cô nhất định phải xây một phòng tắm bên cạnh nhà, lại làm một cái cống nhỏ, như vậy cô có thể tắm rửa.
Sau khi rửa mặt xong, Cố Trưng vẫn chưa về, Lâm Thanh Đường có chút lo lắng.
Chẳng lẽ bị người ta phát hiện?
Trong lòng lo lắng, cô không ngủ được, đành phải ngồi trên giường chờ Cố Trưng trở về.
Không biết qua bao lâu, cô mới nghe được động tĩnh, vội vàng từ trên giường xuống, vịn tủ đi tới cạnh cửa, chỉ thấy trong tay Cố Trưng còn mang theo một thùng nước, trong thùng nước còn có không ít hải sản.
Cố Trưng lúc này để thùng nước xuống cũng nghe được động tĩnh, quay người lại đã thấy Lâm Thanh Đường.
Cô đã tắm rửa xong, trên người mặc ba lỗ và quần đùi, hai cái đùi trắng nõn chói mắt, Cố Trưng vô thức nuốt nước miếng
"Em ngủ trước đi!"
Lâm Thanh Đường muốn giúp đỡ, nhưng cổ chân mơ hồ đau, vì có thể làm cho chân sớm lành lại, cô sẽ không đi gây thêm phiền toái.
Chờ chân lành lại, có rất nhiều thời gian câu dẫn anh!
Sau khi Cố Trưng vào bếp, cũng thở ra một hơi thật dài, cô đúng là...
Một chút cảnh giác cũng không có, ăn mặc như vậy cũng dám chạy đến chỗ anh, cũng không sợ anh mất khống chế sao?
Cô gái nhỏ này cũng quá lớn mật!
Cố Trưng nhắm mắt lại, ôm một nắm rơm rạ trở về, trói con cua lại.
Thu thập xong xuôi về sau, anh cũng không gấp gáp trở về phòng, ngày mai Lâm Mai Phân muốn tới ở, anh chuẩn bị đem cái phòng lúc trước giữ lại cho mẹ thu dọn, như vậy ngày mai mẹ vào ở cũng có thể thoải mái một ít.
Anh xách một thùng nước đi về phía căn phòng kia, sau khi bật đèn lên, đập vào mắt chính là căn phòng sạch sẽ, giường cũng đã trải xong, chăn kéo gần như ngay cả một nếp nhăn cũng không nhìn thấy, lúc tới gần còn có thể ngửi thấy chăn tản ra mùi thơm tự nhiên.
Có thể thấy được, buổi chiều cũng đã phơi nắng qua.
Ánh mắt của anh bất giác nhìn về phía căn phòng còn sáng đèn, lúc cô nói muốn đón mẹ đến ở, anh cho rằng cô chỉ là ngoài miệng nói, cũng không đem chuyện này để trong lòng.
Nhưng buổi chiều ở nhà, cô đã dọn dẹp sạch sẽ phòng, những cái bàn tủ trong phòng đều lau sạch sẽ, giống như phát sáng.
Cố Trưng xách thùng nước ra khỏi phòng, tắt đèn, đóng cửa.
Tâm tình phức tạp, ở trong sân bình tĩnh một lúc lâu, Cố Trưng về phòng lấy quần áo chuẩn bị tắm, kết quả thấy Lâm Thanh Đường còn chưa ngủ, Cố Trưng sửng sốt
"Không còn sớm nữa, mau ngủ đi!"
"Anh không ngủ à?"
"Anh tắm rửa rồi ngủ! " Cố Trưng nói.
"Vậy em chờ anh! "Lâm Thanh Đường lập tức nói, khi Cố Trưng nhìn qua, cô có chút đáng thương
" A Trưng, em...... có chút sợ hãi!"