Chương 41

Diệp Đóa Đóa cất chiếc đồng hồ quả quýt đi, ngẩng khuôn mặt nhỏ lên, cười rạng rỡ lại kiêu kỳ với Lý Ngọc Mai và Lâm Tư Tình: "Dì, em, vậy con không khách sáo nữa."

Lâm Tư Tình quản lý biểu cảm đạt điểm tuyệt đối, giống như thường ngày, mỉm cười dịu dàng lắc đầu, mang theo chút cưng chiều: "Vốn dĩ là đồ của chị, chị nói vậy, em thật xấu hổ."

Diệp Đóa Đóa thầm cảm thán Lâm Tư Tình hai mặt, không hổ danh là người dỗ dành cô và Lục Thời Phong quay mòng mòng.

Không giống Lý Ngọc Mai, tâm tư đều viết hết lên mặt, vốn dĩ muốn dỗ dành chiếc đồng hồ của Diệp Đóa Đóa, kết quả lại đem chiếc đồng hồ của mình thế vào, Lý Ngọc Mai hận không thể cắn chết Diệp Đóa Đóa.

"Ba, không phải ba thích ăn bánh hoa quế nhà Tây Môn nhất sao? Hôm nay con xếp hàng dài mới mua được, ba nhất định phải ăn hết không được chừa lại miếng nào." Bánh hoa quế vừa đặt lên bàn, Diệp Đóa Đóa vừa ôm lấy Diệp Quốc Vĩ vừa nũng nịu.

Con gái nũng nịu với ông!

Tim Diệp Quốc Vĩ như tan chảy, liên tục gật đầu, đảm bảo: "Nhất định sẽ ăn hết."

Diệp Đóa Đóa mở bánh hoa quế ra, lấy một miếng đưa đến bên miệng Diệp Quốc Vĩ, Diệp Quốc Vĩ thụ sủng nhược kinh cắn một miếng, ngọt đến tận tim, mắt cười đến sắp không thấy nữa.

"Ngọt không ạ?" Diệp Đóa Đóa hỏi.



Diệp Quốc Vĩ trả lời: "Ngọt."

"Vậy thì tốt, con còn lo nhà họ đổi thợ, ba ăn không quen." Diệp Đóa Đóa nói.

Diệp Quốc Vĩ im lặng một lát: "Bánh hoa quế trước đây cũng là con mua cho ba sao?"

"Vâng!" Diệp Đóa Đóa vẻ mặt ngây thơ vô tội: "Dì không nói với ba sao?"

Diệp Quốc Vĩ quay đầu nhìn Lý Ngọc Mai, biểu cảm trên khuôn mặt trầm xuống với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, trong lòng Lý Ngọc Mai khẽ kêu một tiếng, trong khu nhà tập thể ai mà không biết tính tình Diệp Quốc Vĩ rất tốt, nhưng không phải không có giới hạn.

Diệp Đóa Đóa chính là giới hạn của ông.

Diệp Quốc Vĩ gọi Lý Ngọc Mai vào phòng nói chuyện, trước khi vào cửa, Lý Ngọc Mai nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn Diệp Đóa Đóa, Diệp Đóa Đóa cười với bà ta, khıêυ khí©h: Đến cắn tôi này!

Lý Ngọc Mai tức muốn chết, nhưng cũng không làm gì được cô.