Chương 36

Nghĩ vậy, Lý Ngọc Mai đau như cắt, cứ như tiền trong túi bà ta bị móc ra để mua đồng hồ cho Diệp Đóa Đóa vậy.

Lý Ngọc Mai bĩu môi, chua ngoa nói: "Đóa Đóa, bây giờ con được hưởng cuộc sống sung sướиɠ rồi, nghe nói đã đổi tận mấy cô giúp việc rồi, nhưng con nhìn nhà mình xem? Sắp không còn gì để ăn rồi."

Khuôn mặt xấu xí tham lam, chẳng khác gì đang ngửa tay xin tiền.

Với chỉ số thông minh và chỉ số cảm xúc này mà nghĩ ra được chiêu "khen đểu"? Khả năng không cao, Diệp Đóa Đóa liếc sang Lâm Tư Tình bên phải.

Sau khi về thành phố, Lý Ngọc Mai cực kì chiều chuộng "Diệp Đóa Đóa", hễ phạm lỗi, Diệp Quốc Vĩ dạy dỗ con gái, Lý Ngọc Mai ngay lập tức nhảy ra bênh vực, tìm đủ mọi lý do để bao biện cho cô, cuối cùng đổ lỗi cho người khác.

Trông thì có vẻ là một người mẹ hiền, nhưng thực ra mẹ hiền thì con hư, nuông chiều vô độ lâu ngày, khiến "Diệp Đóa Đóa" trở nên giả tạo, ích kỷ, tự tư tự lợi, ở nhà thì căng thẳng với ba, ra ngoài càng không được ai ưa, trong khu nhà tập thể lớn như vậy, ngay cả một người bạn tâm giao cũng không có, cô đơn lẻ bóng cả đời.



Năm bố cô đón "Diệp Đóa Đóa" về, Lâm Tư Tình mới mười bốn tuổi, theo lời dì Vương thì chỉ là một đứa trẻ lớn xác, nếu thật sự là cô ta bày mưu cho Lý Ngọc Mai nuôi hỏng cô, đồng thời ly gián cô với ba, thì Lâm Tư Tình quả thực quá đáng sợ.

Diệp Đóa Đóa gắp một miếng thịt kho tàu cho Diệp Quốc Vĩ: "Ba, nhà mình khó khăn như vậy, sao ba không nói với con?"

"Không có chuyện đó, cả nhà đều đi làm kiếm tiền, sao có thể không còn gì ăn được." Diệp Quốc Vĩ không coi trọng tiền, mỗi tháng vừa nhận được lương, ông đều nộp cho Lý Ngọc Mai không thiếu một xu, ông không đòi hỏi nhiều, chỉ cần cho con gái ăn ngon mặc đẹp, còn ông, có cơm ăn là được.

Ông không hề biết những năm qua Lý Ngọc Mai đã lấy bao nhiêu tiền trợ cấp của nhà chồng.

"Không phải mua thì không biết gạo, muối, dầu, mắm đắt đỏ thế nào, dạo này giá cả tăng kinh khủng, ông ra ngoài hỏi đại một người xem." Lý Ngọc Mai phàn nàn.