Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Trọng Sinh 80: Quân Tẩu Quyến Rũ Đừng Hòng Ly Hôn

Chương 32

« Chương TrướcChương Tiếp »
Sợ đồng hồ treo tường bị chậm, Diệp Đóa Đóa dặn dì Vương nửa tháng lên dây một lần, mấy ngày sau, người đưa thư mang đến nhà một gói hàng, không ghi địa chỉ người gửi, thậm chí cả mục người gửi cũng để trống, Diệp Đóa Đóa mở ra xem, là một chiếc đồng hồ nữ hiệu "Bắc Thành."

Đối với Diệp Đóa Đóa mà nói, đúng là một miếng khi đói bằng một gói khi no.

Còn về việc ai gửi gói hàng, Diệp Đóa Đóa không cần hỏi cũng biết là Cố Tẩy Nghiễn, anh vẫn luôn như vậy chăm lo đủ chuyện lớn nhỏ. Đeo đồng hồ vào tay, Diệp Đóa Đóa giơ lên ngắm nghía, cười hạnh phúc.

Ánh nắng rực rỡ chiếu lên khuôn mặt trắng nõn của cô, khiến dì Vương đang quét dọn vệ sinh không mở mắt ra được, bà cười theo: "Phu nhân, đây là vật định tình mà Trung đoàn trưởng Cố tặng phu nhân phải không?"

Diệp Đóa Đóa gật đầu, khá ngượng ngùng.

Thời đại này, đàn ông tặng đồng hồ cho phụ nữ mang ý nghĩa đặc biệt, là bày tỏ tình yêu, trong cốt truyện, Cố Tẩy Nghiễn cũng tặng Diệp Đóa Đóa một chiếc đồng hồ, nhưng cô tùy tiện ném vào ngăn kéo, chưa từng đeo lần nào, vì cô cảm thấy Cố Tẩy Nghiễn không hề có tình cảm gì với mình.



"Tôi cũng muốn tặng anh ấy một món quà, nhưng không biết tặng gì, dì Vương, dì giúp tôi nghĩ xem?" Mỗi lần Cố Tẩy Nghiễn đi làm nhiệm vụ về, bất kể đi đâu, hay đi bao lâu, anh đều mang về cho cô một món quà nhỏ, còn Diệp Đóa Đóa thì chưa từng tặng anh bất cứ thứ gì.

"Hay cũng tặng đồng hồ?" Dì Vương nói.

"Anh ấy có một cái rồi, năm ngoái thủ trưởng tặng nó làm sinh nhật cho anh ấy." Diệp Đóa Đóa vuốt ve mặt đồng hồ trên cổ tay, bên tai là tiếng kêu leng keng của đồng hồ treo tường kiểu cũ, trong lòng đã có chủ ý, cô cong môi nhìn về phía khu nhà tập thể của xưởng mộc bên cạnh, định ra ngoài.

"Phu nhân không ăn cơm tối ở nhà ạ?" Dì Vương hỏi.

"Ăn ở nhà mẹ đẻ." Khóe miệng Diệp Đóa Đóa nở một nụ cười kiêu ngạo: "Không hiểu sao, tự nhiên tôi lại nhớ chị gái tôi."

Chiều tối, gió thổi cây bạch dương xào xạc, cán bộ và gia quyến tan sở về nhà. Từng tốp hai, ba người đi ngược chiều, Diệp Đóa Đóa chào hỏi từng người, đôi mắt sáng ngời.
« Chương TrướcChương Tiếp »