Chương 8: Cãi cọ
“Ngươi con bé chết tiệt kia? Ngươi nói hươu nói vượn cái gì? Hiện tại còn học được nói dối, xem ta có xé rách miệng của ngươi ra không.”
Chu Lan Phương đi lên liền phải chắn trước mặt Thẩm Miên Miên, cũng may cô phản ứng mau, chạy nhanh tránh ở phía sau Triệu Tiên Lai.
Triệu Tiên Lai có chút bực mình, ở trước mặt của hắn lại muốn đánh người, ngày thường càng là không cần phải nói.
Vẻ mặt của Thẩm Kiến Hoa xấu hổ, vội vàng quát Chu Lan Phương, “Ngươi đây là làm gì? Có gì cần nói không thể hảo hảo nói sao, động tay động chân làm gì?”
Chu Lan Phương lại đúng lý hợp tình nói, “Đứa nhỏ này còn học được nói dối, không quản sau này sẽ thành cái gì?”
Cô quản giáo con gái của mình, còn cần xem sắc mặt của người khác sao?
“Con không có nói dối.” Thẩm Miên Miên khom lưng đem ống quần cũng kéo lên, vị trí từ cổ chân đến đầu gối, vết xanh tím càng thêm nghiêm trọng, “ trên người của con còn có rất nhiều vết thương như vậy, là do ngã hay do bị đánh, ba và bác Triệu cũng tự phân biệt được.”
Ai cũng không phải là ngốc tử.
Bên trên cánh tay kia, còn có một khoảng xanh, tím trên đùi kia, mạnh mẽ nói thành tự ngã, vậy không phải là trợn tròn mắt nói dối sao?
Thẩm Kiến Hoa bị kinh sợ. Hắn còn tưởng rằng Chu Lan Phương chỉ giáo dục đứa trẻ một chút, không nghĩ tới lại đánh mạnh tay như vậy, Chu Lan Phương vừa thấy sắc mặt của hắn, cũng biết lần này không lừa dối qua được, nhanh chóng thay đổi biểu tình thành một bộ hận sắt không thành thép, “Ta đánh nó còn không phải là bởi vì nó trốn học sao? Giáo viên đều đã tới nhà vài lần, lần đó ngươi không phải cũng nhìn thấy qua sao?”
Thẩm Kiến Hoa cẩn thận nhớ lại, năm trước xác thật đã gặp giáo viên tới nhà một lần. Lúc ấy hắn trở về, giáo viên vừa vặn đi ra, Chu Lan Phương nói là Thẩm Miên Miên trốn học, giáo viên lại đây nhắc nhở. Bởi vì nghe cô nói không dưới vài lần Thẩm Miên Miên trốn học, cho nên Thẩm Kiến Hoa cũng không hoài nghi.
Đứa trẻ trốn học, khẳng định là phải dạy dỗ.
Phía dưới đòn roi sinh ra người con có hiếu, đây là khẩu hiệu của niên đại này.
Đương nhiên Thẩm Miên Miên sẽ không để Chu Lan Phương tuỳ ý nói bậy, trong ánh mắt của cô hàm chứa nước mắt, ủy khuất giải thích, “Con chưa từng trốn học lần nào, lần đó là bởi vì đi học sốt cao 40 độ, giáo viên không yên tâm, nên đưa con về nhà.”
Kỳ thật, giáo viên cũng có tới qua một lần, lần đó là do cô phát sốt 40 độ, người đều mau nóng đến mơ hồ.
Thập niên 80 thông tin không được tiện lợi, giáo viên sợ cô trên đường xảy ra chuyện, liền đem cô đưa trở về, lúc ra về còn luôn dặn dò Chu Lan Phương đưa cô đi bệnh viện, nhưng Chu Lan Phương lại chỉ cho cô uống vài viên thuốc hạ sốt.
Cũng may là mạng của cô lớn, đã khỏi được.
“Ba, nếu ba không tin lời của con nói, có thể đi trường học hỏi giáo viên.”
Vừa nghe hỏi giáo viên, Chu Lan Phương tức khắc liền nóng nảy, “Hỏi giáo viên làm gì, hiện tại sắp nghỉ đông, người ta vội muốn chết, làm gì có thời gian rỗi mà quản việc nhà của chúng ta?” Lời này của cô cũng là nói cho Triệu Tiên Lai nghe, ám chỉ hắn quản quá nhiều.
Nói đến như thế này, Thẩm Kiến Hoa còn có cái gì không rõ? Chu Lan Phương rõ ràng là chột dạ, “Ngươi đã làm mẹ như thế nào vậy hả?”
“Vợ chồng nhiều năm như vậy, ngươi còn không biết ta là cái dạng người gì sao? Con bé nói cái gì ngươi đều tin sao? Ai u…… Cuộc sống này thật là vô pháp qua……”
Nếu không có lý, Chu Lan Phương dứt khoát chơi trò diễn xiếc một khóc hai nháo ba thắt cổ, hướng trên mặt đất ngồi xuống, nước mắt nước mũi tèm nhem gào lên.
Thẩm Kiến Hoa tức khắc không có biện pháp, xanh mặt, có chút xấu hổ nhìn thoáng qua Triệu Tiên Lai, “trưởng thôn, để bác chế giễu rồi.”