Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Trong Show Tống Nghệ Kinh Dị Debut Vị Trí Center

Chương 111: Cô nhi viện Phúc Âm 19

« Chương TrướcChương Tiếp »
Cái cánh trắng kia vặn vẹo một chút, "Xem ra cho dù ngươi khoác lên một lớp da đẹp, cũng vẫn là ác ma tham lam trong vực sâu, cho dù kiềm chế thế nào, ngươi cũng không thể khống chế lấy bản tính của chính mình!"

"Ta sẽ thắng thôi." Đồ vật kia hưng phấn kéo cao thanh âm.

Giáo phụ rốt cuộc cũng phản ứng, hắn hơi nghiêng người. Sau mắt kính một gọng, trong tròng mắt hiện lên một dấu trăng đỏ, mà trên trán cũng xuất hiện cặp sừng dê vặn vẹo.

—— đây là thứ tượng trưng cho ác ma.

"Không." Giáo phụ nhìn về phía thiên sứ, bình tĩnh mà kể ra nói, "Trên người mỗi người đều có "ác", mà ta...... Sẽ nhẫn nại."

Thiên sứ "Hì hì" nở nụ cười: "Nha, nhẫn nại, nhẫn nại cũng không đại biểu cho cái ác của ngươi biến mất, sát ý trên người chính là chứng minh tốt nhất."

"Ngươi xem ——"

Giáo phụ không cho phép thanh âm ồn ào này tiếp tục vang lên.

Bóng tối nhanh chóng tiến lên, bao trùm lấy thiên sứ, trong đó còn truyền đến tiếng hô đau đớn.

Một lát sau, thân ảnh giáo phụ từ trong bóng tối hiện lên.

Hắn đi tới ngoài hành lang, mỗi một bước đều cực kỳ vững vàng, như dùng thước đo đạc lấy, không chút sai sót.

Tí tách.

Máu đỏ thẩm nhỏ giọt trên đầu ngón tay.

Giáo phụ cúi đầu, dùng một chiếc khăn trắng bao bọc lấy đầu ngón tay, cẩn thận lau chùi máu phía trên, đợi cho đến khi không còn giọt nào sót lại, hắn ngẩng đầu.

Sừng dê giữa trán đã biến mất không thấy, khôi phục bộ dáng ngày xưa.

Bình tĩnh, tự giữ, cấm dục.

Mỗi một cọng tóc đều không chút cẩu thả, mỗi cái cúc áo đều chỉnh tề mà đóng lại, không thấy chút nếp nhăn.

Phía sau, xương cốt cả người thiên sứ đều bị bóp nát thành đoạn, lúc này xụi lơ ở trên mặt đất không thể nhúc nhích.

Nhưng cho dù là như thế, nó còn chưa chết, mấp máy phát ra tiếng cười trào phúng.

Một ác ma, lại muốn kiềm chế bản năng du͙© vọиɠ của chính mình, thật sự là quá buồn cười.

Lần đánh cuộc này, nó nhất định sẽ thắng......

***

Các khách mời tỉnh lại, vội vội vàng vàng mà chạy về phía giáo đường, rất may, đuổi đến mục đích trước bốn giờ.

Giáo đường đã sạch sẽ như mới.

Pho tượng thánh mẫu phía trước ôn nhu điềm tĩnh, ôm lấy đứa trẻ chuẩn bị lễ rửa tội.

Các khách mời đi vào, chuẩn bị tiến hành cầu nguyện như hằng ngày.

Lúc cầu nguyện tiến hành đến một nửa, đột nhiên nghe thấy Hạ Tòng Tây mở miệng: "Nơi này hình như có một cái mật thất."

Các khách mời theo bản năng mà nhìn qua.

Chỉ thấy pho tượng thánh mẫu bị đẩy đến một bên, lộ ra một cánh cửa đen nhánh.

Thiếu nữ mắt kính lấy một ngọn nến tới chiếu sáng, ánh sáng hữu hạn, chỉ có thể thấy phía dưới có một cái cầu thang.

Hạ Tòng Tây đề nghị nói: "Đến bây giờ vẫn chưa tìm được manh mối đi ra ngoài, không bằng xuống nhìn thử một chút."

Các khách mời liếc mắt nhìn nhau, có chút do dự.

Sau khi suy xét, cuối cùng quyết định đi xuống nhìn xem chỉ có một số người. Tạ Tiểu Chu đương nhiên là lựa chọn đi xuống nhìn thử.

Rốt cuộc ở trong tiết mục này, vẫn yêu cầu cần phải mạo hiểm.

Thiếu nữ mắt kính tay cầm ngọn nến, đi ở đằng trước.

Thang lầu hẹp hòi lại dốc.

Các khách mời theo thứ tự đi xuống.

Tạ Tiểu Chu yên lặng đếm bậc thang dưới chân, mãi cho đến bậc thứ mười ba, lòng bàn chân rốt cuộc dẫm lên đất bằng.

Chỉ là vừa tới mặt đất, liền nghe thấy phía sau "Rầm" một tiếng, cửa gỗ kia đã gắt gao khép lại.

Trong bóng tối .

Một đôi mắt lẳng lặng mà nhìn Tạ Tiểu Chu.

Hắn cần phải tiến hành mài giũa lần nữa.

Chỉ có chủ động nhận lấy cực khổ, mới có thể khắc chế cảm xúc cùng du͙© vọиɠ của mình.

***

[Tôi cứ cảm thấy sẽ xảy ra chuyện gì đó]

[Yên tâm, Hạ Tòng Tây là khách mời thường trú, cái mật thất này, chắc chắn không thể làm khó được y]

[Lại nói, dàn khách mời lần này có thể kiên trì qua thêm một chút, là có thể phá kỷ lục quay chụp của cái tiết mục này rồi]

Ở trong một đám tiếng thảo luận, bỗng nhiên xuất hiện một làn đạn không hợp.

[Ai??? Chu Chu???]

[Chu Chu sao lại ở chỗ này??]

[Lầu trên, yu nói Chu Chu là ai?]

[ Tạ Tiểu Chu hả? Bồ là fans cậu ta? Cậu ta thế nhưng thật sự có fans sao?]

Làn đạn vừa lướt qua đã phát ra dấu ba chấm liên tiếp, sau đó cực kỳ có khí thế mà nói ra một câu:

[Nhà mi đang nói cái gì đó hả?]
« Chương TrướcChương Tiếp »