Chương 4: Chỉ sợ không qua được đêm nay

Không thể không nói, Nhược Thương nhìn bề ngoài đúng thật xem được

Thân hình cao ráo, tây trang tinh xảo, còn có một khuôn mặt rất dễ nhận biết

Cho dù cậu không trở thành minh tinh nổi tiếng, thì không ít người ở tiệc tối đã nhớ kỹ cậu

Rốt cuộc, đây là người mà chủ tịch truyền thông Hạo Miểu khách khí giới thiệu

Những người có mặt ở đây đã nghe qua một số tin đồn, cũng nhận ra cái tên “ Nhược Thương”

Khó có thể quên.

Chờ đến Bành Dật rời Nhược Thương để đi gặp bạn cũ, người chung quanh bắt đầu ngo ngoe rục rịch lên.

Ngao Ứng Học vừa mới cùng Nhược Thương ngồi xuống, liền có người mang theo vẻ mặt ý cười, nhích lại gần.

“Ngao Ứng Học, vị này chính là ai?”

Ngao Ứng Học quay đầu lại, khẽ cau mày, lại nháy mắt giãn ra, lộ ra nụ cười thương nghiệp “ Hứa thiếu, thật trùng hợp. Nhược Thương, đây là giám đốc chấp hành của truyền thông Tinh Thần, Hứa Mãn Huy, Hứa thiếu ”

Khi hắn giới thiệu Hứa Mãn Huy, cố ý nhấn mạnh hai chữ Tinh Thần

Nhược Thương lập tức liền đã hiểu.

Công ty quản lý của Cố Ích

Giám đốc chấp hành này có lẽ là người đứng đầu của hàng vạn tài khoản tiếp thị của truyền thông Tinh Thần

Nếu đắc tội Cố Ích sẽ lên hotsearch, nhưng đắc tội hắn chỉ sợ sẽ lên hotsearch gấp 10 lần

Nhược Thương hiểu rõ cười, “ Xin chào Hứa thiếu , tôi tên là Nhược Thương.”

Hứa Mãn Huy mang một bộ ôn tồn lễ độ, vươn tay tới.

Nhược Thương tuân thủ quy tắc xã giao nắm tay lại, ai biết Hứa Mãn Huy lại không chịu buông tay

Lòng bàn tay hắn lặng lẽ vuốt tay Nhược Thương “ Nhược Thương, buổi tối có rãnh không, đi quán bar uống 2 ly với tôi ”

Nhược Thương nhăn mày lại, rút tay về “Không đi.”

Quyết đoán từ chối, đến lấy cớ cũng không thèm

Người này lúc vừa mới đến, Nhược Thương nhìn hắn liền hiểu rõ

Hắn có vẻ ngoài khắc nghiệt, dưới mắt có vết thâm, toàn thân đều toát ra vẻ kiêu ngạo đắc ý, làm nổi bật sự yếu đuối của hắn, nhưng cố tình mạnh mẽ chống lại một thân bồn chồn

Không cần nhìn sinh thần bát tự tinh tượng mệnh lý, Nhược Thương nhìn đến mặt hắn, đều biết hắn lập tức phải gặp xui xẻo.

Bởi vì, vận đen tụ tập quá nhiều

Suýt đem Hứa thiếu một thân sáng rực lẫn vào trong bóng tối

Cậu nghĩ đây là chỗ dựa của Cố Ích mới không có trước mặt mọi người nói tướng mạo “ Ta nhìn ngươi bộ dạng không tốt, sợ đêm nay liền gặp xui xẻo”

Thấy Nhược Thương không cho mặt mũi, khuôn mặt Hứa Mãn Huy tức khắc lộ ra vài phần trào phúng.

Hắn quay đầu liền cùng người đại diện oán giận, “Ngao Ứng Học, lần này người mới anh mang tính tình không nhỏ. Không có ảnh đế ảnh hậu nào không cho tôi mặt mũi như cậu ta"

Ngao Ứng Học vừa nghe liền biết tâm tư của Hứa Mãn Huy

Phú nhị đại nổi tiếng trong vòng, nam nữ không kỵ, hiện tại lại đây hẹn Nhược Thương, có cái chủ ý gì anh đương nhiên rất rõ ràng

Làm một người đại diện ưu tú, đắc tội Hứa Mãn Huy không phải là chuyện tốt.

Anh lễ phép trả lời nói: “Hứa thiếu, đêm nay Nhược Thương có sắp xếp, hôm khác đi.”

Hứa Mãn Huy lộ ra nụ cười ác liệt, lớn tiếng châm chọc nói: “Có sắp xếp? Đó chính là nói, Nhược Thương có thể đi cùng người khác, nhưng không thể đi cùng tôi?”

Hắn tự tin ở giới giải trí một kẻ nhỏ bé như Nhược Thương sẽ không được ông chủ lớn làm chỗ dựa

Nhược Thương khuôn mặt đơn thuần tuấn lãng, còn không có trải qua huấn luyện, một đôi mắt trong suốt chuyên chú, phá lệ đẹp.

Mà hiện tại, cặp mắt kia nhìn chăm chú hắn, chọc máu hắn dâng lên.

Hứa Mãn Huy lộ ra nụ cười tự nhận là đẹp trai, cảm thấy Nhược Thương nhìn mình chuyên chú như vậy khẳng định muốn hắn làm kim chủ

Hắn có thể nâng một Cố Ích, tự nhiên có thể nâng ra Cố Ích thứ hai.

Vì thế, hắn đắc ý dào dạt nhìn về phía Ngao Ứng Học, “Tôi cảm thấy, Nhược Thương cùng Ngao Ứng Học anh không giống nhau về ý nghĩ.”

Nhược Thương sau một lúc trầm mặc, định hình lại trong đầu từ ngữ một vài lần, rốt cuộc cũng gật đầu

“Xác thật không giống nhau.”

Một câu của Nhược Thương, đem lông tơ của Ngao Ứng Học dựng hết cả lên

Nội tâm anh gào thét kêu "Đừng,đừng, đừng----" Nhược Thương đã mở miệng

“Hứa thiếu, tôi xem anh tướng mạo đoan chính, xuất thân cao quý, hẳn là con nhà giàu tiền đồ thông thuận, một nơi như quán bar này, thường xuyên tụ tập những người cảm xúc thô bạo, thật sự là không rất thích hợp anh.”

Lúc Nhược Thương nói lời này biểu tình cực kỳ ngoan ngoãn hiểu chuyện

Giống nói nhẹ nhàng trầm thấp không giống cảm nhận của Hứa Mãn Huy ở cách đó không xa

Trái tim Hứa Mãn Huy tự nhiên nhảy một cái, Nhược Thương ở trước mặt không phải chim hoàng yến hắn nhìn quen.

Đúng hơn, chim phượng xinh đẹp và khiêu ngạo nhưng lại rất ngây thơ

Hứa Mãn Huy chưa bao giờ gặp được minh tinh như vậy

Du͙© vọиɠ trong lòng lại càng thêm mãnh liệt

Hắn có tài nguyên có quan hệ còn trẻ tuổi hơn Bành Dật, Nhược Thương theo hắn không phải càng tốt?

Vì thế, Hứa Mãn Huy suy nghĩ thông suốt, tiến lên nửa bước tới gần Nhược Thương, cười nhẹ kiến nghị nói: "Cậu không thích quán bar? Chúng ta đi khách sạn thế nào?”

Nhược Thương bỗng nhiên bắt cánh tay hắn.

Hứa Mãn Huy còn tưởng rằng Nhược Thương đồng ý, biểu tình hơi mang đắc ý theo bàn tay khớp xương rõ ràng tay nhìn lên trên, gặp được một đôi mắt sâu thẳm sáng ngời

“Xem ra Hứa thiếu không hiểu ý của tôi.”

Nhược Thương gợi lên nụ cười, dưới ánh đèn mông lung của tiệc tối đặc biệt mê hoặc

Cậu nói: "Anh tài lộc thối nát, mệnh số suy bại, toàn thân không một chỗ nào có chính khí bảo vệ mạng , đi quán bar một nơi nɧu͙© ɖu͙© và sa đọa như vậy hậu quả không dám tưởng tượng.”

“Cái gì?” Hứa Mãn Huy trên mặt tràn ngập hoang mang.

Nhược Thương nhìn trước mắt hắn khí đen bao phủ, Hứa Mãn Huy nói nhiều một câu khí đen lại nhiều hơn một phần

Cậu chuẩn xác phán đoán nói: “Chỉ sợ, anh không qua được đêm nay.

___★____