Lần đầu tiên ký hiệp ước bất bình đẳng, Wayne còn có chút hơi căng thẳng, hắn lo lắng không yên lật xem Tham dục chi thư, muốn nhìn thử một chút xem rốt cuộc kẻ xui xẻo may mắn là ai.
Kết quả không phải rất tốt, đối tượng khế ước không chỉ không phải người sống, thậm chí là nhân loại cũng không phải.
Một con chó!
Trong khoảng khắc khế ước được ký kết, trang thứ hai xuất hiện một cột mục lục, mở ra trang sách có báo thù chi linh, vị tôi tớ phụ thuộc đầu tiên lộ ra chân dung.
Một con chó dữ với nửa bên thân thể đã bị thối rữa, hàm răng phơi bày ở bên ngoài, con ngươi một bên xám trắng, một bên chỉ còn hốc mắt đen ngòm, xương sườn phần bụng lộ ra ngoài, toàn bộ nội tạng trong khoang bụng đều đã biến mất.
Da lông màu đen còn sót lại dính bắp thịt thối rữa, tràn ra chất lỏng không rõ có màu vàng đen giống như nhựa cao su, các phương cùng nhau nỗ lực, miễn cưỡng dán bộ thân thể rách nát lại chung một chỗ.
Hình ảnh khiến người ta muốn ói, cho dù là chỉ có hình ảnh, Wayne cũng có thể ngửi thấy được một mùi hôi thối làm cho phải nôn mửa.
"Ọe ~ ~ ~"
Hắn nôn khan hai cái, suýt nữa đã nôn ra ngay trong xe.
"Anh bạn, nếu anh dám nôn trong xe, tôi sẽ dám ném anh xuống đấy."
Tài xế taxi rất bất mãn, xe là người yêu của anh, anh không cho phép có người làm cho tình yêu đích thực của mình bị vấy bẩn.
"Việc này không thể trách tôi được, xe anh có mùi nặng quá." Wayne lập tức phàn nàn lại, là do thân thể người yêu tài xế taxi có mùi quá nặng.
Nhạc đệm kết thúc, Wayne tiếp tục lật xem trang sách ghi thông tin về báo thù chi linh, hắn lấy được hai tin tức, một tốt một xấu.
Báo thù chi linh là phụ thuộc, trên ý nghĩa nghiêm khắc, trong khoảnh khắc trở thành báo thù chi linh, đối phương không còn là oán linh, mà đã bị Tham dục chi thư tiến hành cải tạo thành sinh mạng ma pháp.
Báo thù chi linh với tư cách là phụ thuộc, tôi tớ, vật triệu hoán của Wayne, tất cả mọi hành động của đối phương sẽ lệ thuộc vào ma lực của Wayne, cũng chỉ có ma lực của Wayne mới có thể nuôi dưỡng đối phương.
Wayne không có ma lực, có thể mở ra Tham dục chi thư và ký kết tôi tớ phụ thuộc đầu tiên, hoàn toàn dựa vào ma pháp mà William đặt trên người hắn.
Cũng vì vậy, hắn không có cách nào kêu gọi tôi tớ phụ thuộc đồng thời tiến hành sai khiến.
Nếu như thời gian dài không có được ma lực từ chủ nhân, báo thù chi linh sẽ bởi vì đói bụng mà rơi vào trạng thái điên cuồng, cho đến khi hoàn toàn biến mất.
Lúc này báo thù chi linh có hai lựa chọn.
Thứ nhất, phệ chủ đạt được tự do, du đãng trong sương mù dày đặc lúc đêm tối, trở thành truyền thuyết đô thị mới.
Thứ hai, ở nguyên tại chỗ chờ đợi biến mất, trước khi chết dâng lên cho hướng nguyền rủa chân thành nhất.
Đọc đến đây, Wayne cảm thấy ớn lạnh, chỉ sợ tôi tớ phụ thuộc hơn nửa đêm báo mộng cho hắn.
Hắn tự an ủi mình chó rất trung thành, là bạn tốt nhất của con người, chó thì có tâm tư xấu gì chứ, nó tuyệt đối không thể nào phệ chủ.
Tin tức tốt là, khế ước và hiến tế có một phần công dụng tương tự, Wayne thu được một phần năng lực của tôi tớ phụ thuộc, có hai năng lực, là khứu giác và cảm ứng siêu tự nhiên.
Khứu giác không có gì đáng nói, chó am hiểu nhất thứ này, cảm ứng siêu tự nhiên cũng rất dễ hiểu, đặt ở trên người gọi là giác quan thứ sáu, đặt ở trên thân chó chính là trực giác của dã thú.
Hai hạng năng lực không cần mượn ma lực để thi triển, ngay lúc lấy được năng lực, nó đã tự động dung nhập vào Wayne trở thành thói quen giống như bản năng, nếu như hắn sử dụng ma lực còn có thể phóng đại cường độ và phạm vi bao trùm của hai hạng năng lực.
Đáng tiếc phóng không được, hắn không có ma lực.
Tại sao sẽ biến thành như vậy chứ....
Lần đầu tiên mở ra Tham dục chi thư, ký xuống phụ thuộc trở thành một phần tử siêu phàm, hai chuyện vui vẻ chồng vào một chỗ. Mà hai vui vẻ này, lại cho mình mang đến vui vẻ càng nhiều, nhận được, vốn nên là thời gian hạnh phúc giống như giấc mộng...
Nhưng là, tại sao, sẽ biến thành như vậy chứ...
Tại sao đều là kỹ năng phụ trợ, không có lấy một kỹ năng công kích?
Mãi đến lúc hoàng hôn trước khi màn đêm buông xuống, cho đến khi xe taxi đến khu vực kho hàng, Wayne vẫn còn đang tự ăn năn hối hận.
Ma mới vừa nhỏ yếu bất lực vừa đáng thương, một loạt kho hàng nối tiếp thành bãi ở trong mắt hắn chính là mãnh thú và dòng nước lũ chiếm cứ trên một vùng đất rộng lớn, một khi bước vào trong đó liền sẽ bị xé thành mảnh vụn.
Cứ điểm của tín đồ Tử Vong ở số 66 khu F, bình thường đi bộ phải mất ít nhất hai mươi phút, hiện tại học tập ma pháp còn kịp không?
Wayne mặt đầy xanh xao, dưới ánh nhìn chăm chú yên lặng của Wayne, Veronica đi trước một bước, vòng ra con đường phía sau kho hàng số 66 khu F.
Chia ra hai bộ, bao bọc trước sau, đây là tiết tấu trùm một lưới bắt hết a!
"Wayne, tôi thưởng thức dũng khí và lòng tin chiến đấu với thế lực hắc ác đến cùng của anh, rõ ràng là sợ muốn chết, nhưng vẫn đi theo tới đây." William dựng thẳng hai ngón tay kính lễ, một tay khác thì kéo Wayne đi về phía trước.
"Bài tán ca của nhân loại chính là tán ca dũng khí, vì chính nghĩa, tôi bằng lòng cống hiến lực lượng nhỏ bé của mình."
Wayne uể oải nói, hắn tới cùng là bởi vì sợ bỏ lỡ Veronica và William, lần sau muốn gặp được một vị ma pháp sư không biết phải chờ đến khi nào, tuyệt đối không phải là dũng khí và lòng tin.
"Không nên hoảng hốt, Veronica rất mạnh, hơn nữa còn có tôi ở đây, anh sẽ không có việc gì."
Chỉ mong sẽ không phải là một đi không trở lại!
Không thể không nói, mặc dù William là một cơ lão, đối với cùng phái có năng lực tái tạo cực mạnh, nhưng thân thể cường tráng của anh ta lại mang đến cảm giác an toàn cực kỳ, có anh ta ở bên cạnh, Wayne cảm thấy an tâm hơn rất rất nhiều.
Hơn nữa William nói không sai, Veronica đích xác rất lợi hại, gương mặt thanh tú xinh đẹp kia, dáng vẻ nhỏ nắn kia, sau khi ngủ tùy tiện chín con số, nếu thật sự gặp bất trắc gì, một mình Veronica là đã có thể hấp dẫn toàn bộ hỏa lực từ phía đối diện.
— — —
Thời gian đã tới sáu giờ chiều, theo mặt trời hoàn toàn lặn xuống mặt biển, khu vực kho hàng có vài ngọn đèn đường lác đác sáng lên.
Ngay sau đó sương mù kéo đến, mờ ảo như sa, mềm mại dịu dàng bao trùm cả tòa thành phố Lundan.
Wayne mới vừa lấy được cảm ứng siêu tự nhiên, liền bởi vì sương mù mỏng manh dâng lên mà kéo xuống một dự cảm bất tường, trực giác nói cho hắn, ban đêm Lundan thật sự rất nguy hiểm, phương án giải quyết chính là mau về nhà, nằm ở trên giường dùng chăn bông phong ấn bản thân.
Làm sao sương mù bao phủ đường về nhà nguy hiểm trùng trùng, hắn không dám đi trên đường ban đêm một mình, lựa chọn ở lại bên người William.
"Mùi vị của tử vong... Kết giới, quả nhiên là nơi này..."
William nhìn kho hàng số 66 khu F phía xa xa, từ trong túi xách lấy ra một chiếc áo choàng liền mũ màu đen, khoác lên thân thể cao lớn của mình.
Suy nghĩ một chút, anh ta lại tìm ra một món đưa cho Wayne, áo choàng đen của Veronica, Wayne mặc rất không vừa người.
"Đi theo đằng sau tôi, đánh lên thì anh cứ đứng dựa vào bên rìa..."
William mượn bóng tối và sương mù che chở ung dung bước vào kết giới, một kết giới loại cảm giác bình thường và thưa thớt, tính nhằm vào không cao, chỉ có thể tạo ra hiệu quả báo động trước, cho thấy thực lực của tín đồ Tử Vong tụ tập trong kho rất bình thường, không đủ lực uy hϊếp đáng nói.
William dễ dàng tránh được sự cảm nhận của kết giới, Wayne không cần, khí tức tử vong trên người hắn rất nồng đậm, bị kết giới phán định là người mình, cho nên cũng không phát động báo động, thậm chí còn không cần che giấu.
Wayne nghĩ đến kết giới cũng có thể mang đến ma lực cho hắn, đều là ma pháp, Tham dục chi thư có thể nuốt lấy ma pháp của William, khẳng định cũng có thể nuốt vào ma pháp kết giới của tín đồ Tử Vong, hắn sẽ ký kết khế ước lần thứ hai, không chừng còn có thể lựa chọn một vị tôi tớ phụ thuộc ưu tú.
Cái loại tự mang kỹ năng công kích kia.
Kết quả lại không có gì, Tham dục chi thư thành công mở ra, tầm mắt cao hơn rồi, không còn là món gì cũng ăn nữa, sau này Wayne muốn sử dụng quyển sách này, cũng chỉ có thể sử dụng ma lực của bản thân.
Vấn đề trở lại nguyên điểm, Wayne không có ma lực!
Giờ khắc này, Wayne khát vọng trở thành một tên ma pháp sư hơn bao giờ hết.
Cửa kho hàng, William dán sát vào cửa phòng nghiêng tai lắng nghe, có thể nói là dũng cảm mà thận trọng, cũng có thể nói thành thiếu kinh nghiệm đột nhập.
Wayne thấy mà nhíu mày, hắn quá cùi bắp, không có quyền lên tiếng, chỉ có thể cho là ma pháp sư làm việc chính là sơ sài như vậy.
Chốc lát sau, trong tai William truyền tới âm thanh lẩm bẩm cầu nguyện, xác nhận các tín đồ đang tập thể ca ngợi nữ thần Tử Vong, anh ta rón rén đẩy ra cửa lớn kho hàng, cúi thấp người chui vào.
Vẫy tay.JPG
Wayne nhìn chằm chằm vào bàn tay vẫy vẫy, muốn nhổ nước bọt lại sợ quấy rầy trật tự hội trường, hắn liếc nhìn sương mù bao phủ khu vực kho hàng một chút, nhìn đâu cũng đều cảm giác có a phiêu, bất đắc dĩ đành bắt chước chui vào.
William lễ phép đóng cửa lại, lẩm bẩm niệm một vài lời nghe không hiểu, đường đường chính chính gia nhập các tín đồ tập thể hợp xướng.
....
Trong trung tâm kho hàng, có chừng hai mươi người tụ tập chung một chỗ, tất cả mọi người đều mặc áo choàng màu đen.
Bọn họ đứng thành một vòng vây quanh những ngọn nến được bày thành một đồ án, hai tay nắm chặt đan chéo trước ngực, ánh nến mờ tối không đủ để kéo dài bóng bọn họ, lộ ra nửa khuôn mặt sáng tối chập chờn, phối hợp với âm điệu cầu nguyện quỷ dị, tất cả đều khiến Wayne cực kỳ không thoải mái.
Nhìn phong cách, Tử Vong rõ ràng không phải kẻ lương thiện.
Wayne đi qua kệ hàng, thuận tay cầm lên một thanh xà beng nắm trong tay, lầm bầm lầu bầu ngụy trang như đang cầu khấn, làm bộ làm tịch gia nhập phe cánh cầu nguyện.
Các tín đồ quá mức chuyên chú, trong đám người nhiều thêm ra hai người xa lạ cũng không phát hiện ra.
Wayne giả vờ ca ngợi nữ thần, tầm mắt nhìn về đồ án được tạo thành từ cây nến, hình tam giác ngược quen thuộc, không hề phức tạp.
Không có máu tươi, không có tế phẩm, cũng không có hình ảnh thiếu nữ thuần khiết mổ bụng các loại.
Theo các tín đồ thành kính cầu khấn, Tử Vong cũng đáp lại bọn họ, ánh sáng ngọn nến chuyển hướng bóng tối, ký hiệu hình tam giác ngược trong chớp mắt trở nên đen nhánh, tám cái xúc tu từ hai bên trái phải tỏa ra, chỉ hướng nóc kho hàng và vặn vẹo một cách không có trật tự.
Wayne nhìn đến xuất thần, trong lúc ngẩn người, bên tai tựa như là nghe được cái gì, một giọng nói trầm thấp khẽ nói nhỏ, hỏi hắn có thể dâng lên hết thảy không giữ lại chút nào hay không.
Đợi chút, tại sao giọng nói của nữ thần Tử Vong lại giống đàn ông vậy chứ?
Wayne ngạc nhiên không hiểu, chẳng lẽ nữ thần Tử Vong mà một phái nam, vì muốn thu hoạch rau hẹ tốt hơn nên lựa chọn nữ trang ra mắt công chúng?
Wayne phân tán làm suy nghĩ gián đoạn, tiếng nói nhỏ bên tai cũng lập tức bị cắt đứt, hắn từ trong hoảng hốt tỉnh lại, phát hiện các tín đồ xung quanh đã dừng cầu nguyện, tất cả đang đồng loạt nhìn về phía hắn.
Trong phút chốc đột nhiên trở thành tiêu điểm của đám người, Wayne không khỏi nuốt nước miếng một cái.
Hoàn cảnh bốn phía mờ tối, hơn nữa các tín đồ che kín hơn nửa khuôn mặt, Wayne không có cách nào thấy rõ vẻ mặt của bọn họ, chỉ có thể suy đoán từng khuôn mặt hung tàn cùng với cặp mắt tràn ngập lửa giận.
Chuyện không đáng tin là, William nhe răng trợn mắt gia nhập đối phương, vừa làm ầm ĩ, vừa lui tới sau lưng đám người.
Anh đã nói sẽ bảo vệ tôi mà!
"Kẻ xâm nhập, nơi này không phải nơi mày nên tới."
Trong đám người có một người đứng ra, khả năng là người đứng đầu, y vung tay lên, để cho những đồng bạn tiến lên nhấn Wayne xuống.
Có thể là do y ngửi được mùi vị tử vong trên người Wayne, y vui tươi hớn hở quăng ra lời độc ác, bày tỏ muốn cho Wayne nhận được nữ thần chúc phúc vào tối nay, hoàn toàn chuyển hóa thành một phần tử của bọn họ.
Đừng làm loạn nữa, nữ thần chúng bay là một thằng đàn ông đích thực đấy, giọng nói cực kỳ thô!
Wayne liên tục lui về phía sau, để ngang xà beng trước ngực, thấy tập thể các tín đồ đứng yên, trong lúc nhất thời dũng khí tăng lên gấp bội.
Rút lại lời nói lúc trước, xà beng mới là bạn tốt nhất của con người.
Sau đó Wayne liền thấy các tín đồ thi nhau cầm lên ống thép trên kệ hàng, hai mươi người cười gằn tiến về phía hắn.
Mồ hôi Wayne tuôn ra như mưa, khô cằn nói: "Chuyện nhỏ có bao lớn đâu, không đến mức cả tập thể dùng binh khí đánh nhau, chi bằng... Chúng ta dùng quả đấm đi, có thể bị phán bớt đi mấy năm."
Bành!!
Cửa sổ cao cuối kho hàng bể tan tành, một bóng người nhỏ nhắn nhảy vọt vào, lấy tốc độ chạy nước rút một trăm mét đi tới trung tâm kho hàng.
Là Veronica, cô không phụ lòng cơ hội mà Wayne tranh thủ được, thừa dịp các tín đồ cách xa trận đồ cây nến, một cái bình thủy tinh hung hăng đập vào vị trí trung tâm ký hiệu hình tam giác ngược.
Sau một tiếng vỡ tan thanh thúy, một đoàn sương mù màu xanh lục bốc lên, cây xanh tràn ngập sức sống cấp tốc sinh trưởng, đánh loạn tiết tấu tử vong, khiến cho tám cái chân nhện nhanh chóng uể oải, toàn bộ đều mềm oặt rũ xuống.
"Đáng chết, là tay sai của tự nhiên!"
"Bắt lấy dị đoan, cô ta hủy diệt nghi thức thần thánh, nhất định phải làm cho cô ta trả giá đắt."
Tên thủ lĩnh giận tím mặt, chúng tín đồ gào khóc đổi lại mục tiêu, quơ múa ống thép xông về phía Veronica.
Lúc này, ánh đèn bên trong kho hàng đột nhiên sáng lên, William đã tìm tới công tắc điện trên vách tường.
Veronica híp mắt, đối mặt với hai mươi người đàn ông cường tráng tay cầm ống thép xông về phía mình, cô không hề hoảng hốt, thong thả mở ra cái túi nhỏ mang theo bên người, lấy ra một khẩu súng lục xinh xắn tinh xảo nắm trong tay.
"Tất cả đứng im, động một cái là tôi sẽ nổ súng đấy."
Tập thể các tín đồ dừng lại, động tác đồng loạt nhất trí, dưới tiếng thét to của William, bọn họ lẩm bẩm oán trách buông bỏ ống thép trong tay xuống, hai tay dán lên tường đứng thành một hàng.
Wayne: ". . ."
Chỉ như vậy, hết rồi?
Đây chính là xung đột tín ngưỡng tàn khốc, đây chính là chiến đấu của ma pháp sư?
Một đám hèn nhát, chúng bay không phải là tín đồ của nữ thần Tử Vong sao, phải thấy chết cũng không sờn chứ, làm gì sợ chết như vậy?
Người qua đường thuần túy, cây súng lục kia nhiều nhất cũng chỉ có mười viên đạn, chúng bay có đến hai mươi người, đồng loạt tiến lên đi chứ, cô ta không thắng được!