Chương 50: Ăn Lẩu Hát Ca

Giữa trưa, Wayne hưởng dụng bữa trưa xong liền tiến vào rừng cây phía đông biệt thự minh tưởng tu luyện.

Khu rừng này thuộc lãnh địa của gia tộc Landau, có xây dựng một lối đi bộ, rất yên tĩnh, không có người ngoài quấy rầy.

Không đi xa chút không được, nguyên tố ở phụ cận biệt thự bắt thì bắt, trốn thì trốn, ngoại trừ nguyên tố hỏa thì ba loại nguyên tố còn lại không dám tới gần.

Chúng nó không tới, Wayne chỉ có thể đuổi theo.

Chạy?

Ha ha, có thể chạy đi đâu, tin rằng đám các ngươi không thể trốn thoát khỏi lòng bàn tay ta!

Hai ngày trước, quản gia Falla thay đổi thực đơn mỗi tuần, viết ra một bản kê khai cặn kẽ về nguyên liệu nấu ăn, thăm dò sở thích ăn uống của thiếu gia Wayne.

Falla là một vị quản gia vô cùng ưu tú, ông quan sát thói quen ăn uống hàng ngày của Wayne, phát hiện Wayne không thích uống trà chiều, đối với lễ nghi trên bàn ăn cũng là mang thái độ có thể bớt liền bớt.

Phương diện thức ăn, Wayne không có món ăn đặc biệt yêu thích, ngoại trừ ghét khoai tây, các loại thức ăn còn lại đều được đối xử như nhau. Có ăn ngon hay không, quý hiếm hay không, không thành vấn đề, có thể nhét đầy bao tử là được.

Hơn nữa còn phải nhanh, ăn uống thuận tiện, không thể làm chậm trễ việc học.

Không soi mói chính là sự bắt bẻ lớn nhất, thân làm một quản gia, Falla cảm thấy sự nghiệp của mình đang nghênh đón khiêu chiến, ông thu thập thông tin về tất cả các nguyên liệu nấu ăn có thể mua được trên thị trường vương quốc Windsor, thức đêm viết ra một bản kê khai, chỉ vì muốn biết rõ đến tột cùng thì thiếu gia Wayne thích ăn cái gì.

Thịnh tình không thể chối từ, Wayne nhìn qua bản kê khai, thực ra thì hắn sao cũng được, có ăn no là được, nhưng khi hắn phát hiện ra cơm thì lập tức quyết đoán định nó làm món chính sau này.

Không theo lẽ thường, đại lục Thần Tuyển vậy mà lại có thể trồng lúa nước.

Cho đến bây giờ, Wayne vẫn luôn coi đại lục Thần Tuyển là Châu Âu biến đổi theo hướng ma thuật, người châu Âu sẽ trồng lúa nước sao?

Hắn chưa từng nghiên cứu về vấn đề này, nhưng cảm giác, hình như là không có.

Nhưng bất kể thế nào, Wayne cũng đã có được món chính mà mình mong muốn, ăn cơm cũng có tinh thần hơn. Hắn để quản gia đặt làm một cái chảo, qua thời gian ba tháng, hắn lại ăn vào cà chua xào trứng cùng khoai tây sợi.

Khoai tây đã từng bị đày vào lãnh cung đã lần nữa trở thành món mà Wayne ưa thích nhất.

Bởi vì nguyên liệu nấu ăn khác biệt, chủ yếu là gia vị khác biệt, hai món xào cũng không phù hợp với khẩu vị của Wayne, nhưng mà cửu biệt gặp lại đều sẽ làm người ta vô thức xem nhẹ tì vết. Quản gia quá ưu tú, mọi mặt đều rất cẩn thận tinh tế, ông ấy mang đến cho Wayne niềm vui bất ngờ cực lớn, ưu tú đến hoàn mỹ, không thể tìm ra được một chút khuyết điểm nào.

Đây chính là chuyên nghiệp!

Wayne đã thỏa mãn, nhưng quản gia thì chưa, ông muốn làm được tốt hơn, qua ngày hôm sau quản gia lại đưa lên một bản kê khai, mang đến cho Wayne các loại hương liệu như hành, gừng, tỏi, ớt, hồi hương.....

Trong lúc nhất thời, Wayne không khỏi mơ mộng về tương lai, không bao lâu nữa mình có thể ăn được món lẩu rồi.

Ăn lẩu hát ca, chỉ mới nghĩ thôi đã cảm thấy rất tuyệt rồi, cảm giác cuộc đời đều tràn đầy hy vọng.



Wayne vô cùng hài lòng với Falla, cũng chính là không có tiền, nếu không hắn nhất định sẽ mướn Falla làm quản gia cho mình.

Thời điểm định chế chảo sắt, Wayne vẽ ra một bản vẽ đơn giản, để quản gia tiện thể mua ba bộ tay đấm gấu, mặt ngoài cứng rắn, gai cùn, dùng để gia tăng lực sát thương khi chiến đấu cận thân.

Tay đấm gấu có thể tích nhỏ, dễ dàng che dấu, sử dụng thuận tiện, thiết kế bảo vệ tay không chỉ có thể gia tăng lực sát thương, còn có thể có được hiệu quả bảo vệ nắm đấm.

Nếu như có tạo hình tinh xảo một chút thì còn có thể coi là tác phẩm nghệ thuật cất giữ tùy thân, cho dù bị cảnh sát bắt cũng không thể kiện cáo, quả thực là thần khí thiết yếu phòng thân đánh lén khi ra khỏi nhà lữ hành.

So sánh lên, xà beng có kích thước quá dài.

Wesley, Hood đã rời đi bốn, năm ngày, Wayne bận rộn tu luyện, dần dần bỏ quên hai người, gần đây hắn vừa suy nghĩ ra được một phương pháp rất tốt không cần minh tưởng cũng có thể bắt được điểm sáng nguyên tố.

Đó chính là hoán đổi thị giác, cùng Tham dục chi thư hòa làm một thể, thông qua xúc tu bắt giữ các điểm sáng nguyên tố phân tán ở trong tự nhiên.

Ưu điểm: Tham dục chi thư lòng tham không đáy, Wayne dung hợp với nó, hiệu suất bắt được điểm sáng nguyên tố cao hơn không chỉ gấp mười lần, dù là Wayne chỉ có thể được chia ba phần, nhưng vẫn là kiếm lời lớn.

Không thể gọi là tóm được, dùng từ "nhập hàng" để hình dung thì đúng trọng tâm hơn.

Hiện tại mỗi ngày Wayne có hai giờ minh tưởng với hiệu suất cao, nếu uống thuốc thì có thể đạt đến ba giờ, dùng cả ba giờ này để tăng lên tư duy và ma lực, cực kỳ đảm bảo hiệu suất tu hành.

Khuyết điểm: Tham dục chi thư quá cmn tham lam, cướp đoạt không phân biệt nam nữ già trẻ, vừa vươn tay ra là ai đến cũng không có cự tuyệt, nguyên tố hỏa mà Wayne tránh cũng không kịp đã bị Tham dục chi thư nuốt xuống toàn bộ.

Thời điểm lần đầu tiên, suýt chút nữa đã khiến Wayne sợ đến tim ngừng đập, nhớ tới lời cảnh cáo của Xifei, chỉ sợ mình bị du͙© vọиɠ mãnh liệt bao phủ lý trí, trở thành một kẻ rác rưởi xã hội có đủ mọi tật xấu, tham lam, háo sắc, lười biếng,...

Kết quả cũng không có, nguyên tố hỏa được nhập hàng ngàn vạn, nhưng vẫn chưa thể lấp đầy bản chất sinh mệnh của hắn.

Lại nhìn về thanh tiến độ ba nguyên tố thổ, thủy, phong không có động tĩnh gì, Wayne một lần nghi ngờ rằng mình là thiên tài, không cần nghi ngờ, sự thực thắng hùng biện, hắn thực sự là một thiên tài.

Wayne không rõ ràng cho lắm, một phương diện hắn công nhận năng lực ngự tỷ lão sư, ánh mắt của lão đại Đại tế ti phân khu sẽ không nhìn lầm; mặt khác hắn không cam lòng bị gắn lên nhãn hiệu kẻ tầm thường, vừa xuyên việt lại vừa có bàn tay vàng, có thế nào thì cũng không nên là một tên phế vật.

Hai bên mâu thuẫn, hắn theo thói quen đổ lên trên thân Tham dục chi thư.

Có lẽ có một loại khả năng, bản thân hắn thực sự không có thiên phú gì, bản chất sinh mệnh không khác gì với người bình thường, nhưng Tham dục chi thứ đã tăng lên hạn mức cao nhất của hắn, khiến hắn trở nên không cách nào dùng lẽ thường để cân nhắc, từ đó làm cho ngự tỷ lão sư làm ra phán đoán sai lầm?

Khả năng này rất lớn!

Đều có tròng mắt lớn + xúc tu rồi, nào còn có gì theo lẽ thường chứ, người bình thường cũng không tới phiên hắn.

Wayne như là cá chết chìm lên bờ thành công, lạc đà hất đi cọng rơm suýt chút nữa đã đè chết mình, nâng lên lòng nhiệt tình tràn đầy, giống như là về tới thời gian học đại học, dù suốt đêm không ngủ thì hôm sau vẫn tràn đầy tinh thần.

Sau ba tháng nữa, hắn muốn để Xifei lau mắt mà nhìn.

Không phải là hắn muốn chứng minh rằng bản thân mình lợi hại đến cỡ nào, hắn chờ cơ hội này chỉ là vì không muốn thua kém, nói cho tất cả mọi người, thứ hắn mất đi nhất định phải lấy lại.

Ta, Wayne. không thua kém ai!



Nhưng trước tiên...

Vẫn phải cố gắng, lực thân cận nguyên tố quá kém là nhược điểm lớn nhất của hắn, đây là sự thực không thể tranh cãi, quấy nhiễu nghiêm trọng đến hiệu suất tích lũy bản chất sinh mệnh của hắn.

Wayne dần dần buông ra hạn chế với Tham dục chi thư, để Tham dục chi thư tùy ý nhập hàng, Tham dục chi thư lấy được thỏa mãn, hắn cũng phải nhận được sự vui vẻ thỏa mãn nào đó.

Bốn góc trang bìa, con mắt cuối cùng màu đỏ vàng chậm rãi mở ra.

Mặc dù vẫn là xám trắng như cũ, nhưng thổ, hỏa, thủy, phong xây dựng cấu trúc cơ bản, là năng lượng cũng là vật chất, sau khi thỏa mãn điều kiện cơ bản nhất, Tham dục chi thư chính thức thức tỉnh.

Xúc tu của Wayne cũng nhiều hơn, tốc độ cướp đoạt điểm sáng nguyên tố cũng nhanh hơn!

Các con ngươi xám trắng không còn âm u đầy tử khí, dần dần có thêm mấy phần thần vận sinh mệnh, những con mắt nhỏ trước kia không hề đáp lại Wayne, lúc này cũng bởi vì cấu trúc cơ bản đã thành hình mà thi nhau đối mắt với Wayne.

Con ngươi to lớn ở trung tâm trang bìa chính là bản thân Wayne, những con ngươi còn lại có thuộc tính khác biệt riêng, có đại diện ánh trăng, có đại diện tử vong, phần lớn là hỗn độn không có trật tự, tạm thời chưa thể gọi tên.

Con ngươi đại diện cho ánh trăng chỉ hướng hạt giống ma lực mà Chrissy lưu lại trong cơ thể Wayne, Tham dục chi thư cướp đoạt và chôn sâu thông tin nào đó trong đó, số lượng ít ỏi đến mức có thể bỏ qua không tính.

Con ngươi đại diện tử vong chỉ hướng trấn nhỏ Kafuno mà Tử Vong hành giả hiến tế, số lượng nhiều, là con ngươi sáng nhất ngoài con ngươi lớn ở trung tâm.

Những con ngươi còn lại phân biệt đến từ cánh cửa chân lý, bị Tham dục chi thư phân loại, có nhiều có ít, phần lớn có thể bỏ qua không tính.

Wayne tạm thời không tìm được phương thức chính xác để mở ra các con ngươi này, cũng có thể là vẫn chưa gom góp đủ điều kiện tiên quyết nên hiện tại không có cách nào mở ra. Hắn thầm suy tư trong lòng, bắt lấy manh mối nhỏ tiến hành suy đoán, dần dần tìm được gì đó.

"Bật hack thật sự rất sảng khoái!"

Wayne cảm thấy vô cùng ổn định, không còn bài xích nguyên tố hỏa nữa.

Hắn không theo lẽ thường, cho nên hắn không thể áp dụng theo những điều mà ma pháp sư bình thường cần cân nhắc, điều hắn phải làm là cướp đoạt bốn nguyên tố càng nhiều, trước tiên thỏa mãn nhu cầu của Tham dục chi thư, sau đó thỏa mãn nhu cầu bản chất sinh mệnh của bản thân.

"Số lượng các nguyên tố xung quanh quá ít, không có thánh địa tu hành nào có thể để ta ăn một lần là no bụng sao?" Wayne nhíu mày.

"Wayne thiếu gia, ngài có điện thoại."

Quản gia Falla xuyên qua đường nhỏ trong rừng, đi đến sau lưng Wayne.

"Ai vậy?"

"Hood tiên sinh."

"..."

Cho nên đâu, Hood là ai?