Chương 43: Người Trẻ Tuổi Chính Là Trẻ Tuổi (2)

Xifei làm sao biết Wayne phải chịu đủ loại ghét bỏ ở trung tâm tập thể hình, bà suy bụng ta ra bụng người, bổ não hình ảnh Wayne bị tín đồ nữ thần Mặt Trời dùng hoa ngôn xảo ngữ đầu độc.

Chuyện này không thể được, Wayne là học sinh của bà, là môn đồ kiệt xuất mà bà phát triển cho nữ thần Tự Nhiên, tương lai thậm chí còn có khả năng trở thành Thần quyến giả, thế nào cũng không thể bị người cướp đi.

Xifei trầm ngâm chốc lát, hai mắt đột nhiên tỏa sáng, cười cười kéo mép váy lên lộ ra bắp chân trắng mịn: "Wayne, nói cho chị đi, nhãn hiệu của chị đến tột cùng là còn thiếu thứ gì?"

Cô vẫn còn nhớ thương chuyện này à!

"Sư phụ, chúng ta vẫn nên tâm sự về chuyện ma pháp liên quan đến chim đưa thư đi!"

Wayne liếc mắt một cái, rất cạn lời, ngự tỷ lão sư cái gì cũng tốt, muốn học thức có gương mặt, muốn thực lực có dáng người, như vậy sẽ dẫn đến việc học sinh khi đi học sẽ không thể tập trung được.

Đây cũng là nguyên nhân mà hắn có khuynh hướng lựa chọn cổ giả râu trắng làm sư phụ, lão già họm hẹm không có gì đáng nhìn, như vậy có thể để hắn trong thời gian đi học luôn đặt sự chú ý lên người giáo viên, mà không phải là luôn đặt trên người giáo viên.

"Trò chuyện về trang phục, nếu không sau này sẽ không có bài học về ma pháp nữa."

"Tất chân, tất nylon."

Wayne bất đắc dĩ, đành phải nói ra.

Lần này hắn không có chút ngập ngừng che giấu gì cả, bởi vì trước đó Xifei chỉ là người qua đường, hiện tại Xifei là giáo viên hướng dẫn trên con đường ma pháp của hắn, chỉ là chương trình học trong ba ngày đã để hắn thu hoạch được rất nhiều, đưa độc quyền tất chân cho Xifei xem như quà tặng cho thầy cũng không phải là không thể.

Lấy được độc quyền quá khó, cho dù là mua đến được thì hắn cũng không thể giữ được, Xifei thì khác, Đại tế ti phân khu, muốn người có tiền, muốn quyền có thế, ôm đùi nói không chừng còn có thể uống ké chén canh.

Để hình dung tất chân một cách trực quan hơn, Wayne gọi hầu gái lấy cho mình một cục than củi, tô lên chân mình ngay trước mặt Xifei.

"Tất chân có thể dùng để tân trang đôi chân, phòng lạnh giữ ấm, phòng bệnh phù thũng, tránh nắng phòng ra mồ hôi..."

"Sức hút lớn nhất nằm ở chỗ mỹ quan, nó có thể che đi một vài tì vết nhỏ trên đôi chân nữ sĩ, trừ cái đó ra, tất chân vừa mềm mại vừa trơn nhẵn cũng có thể gia tăng vẻ đẹp cho đôi chân, cho người xem lực trùng kích thị giác, vừa trang trọng vừa trang nhã."

Ống kính chuyển qua, Wayne bắt đầu giảng giải tác dụng của tất chân, lúc này đã biến thành hắn giảng bài còn Xifei trở thành học sinh.

"Trong dự tính của tôi, mùa hè yêu cầu tất chân siêu mỏng, mùa xuân mùa thu yêu cầu tất dày trung bình, còn mùa đông thì yêu cầu tất dày để giữ ấm..."

"Tất chất lượng cao cần phải có tính thoáng khí, cho dù ở mùa hè cũng có thể bài xuất hơi nóng ẩm, không để phái nữ phải muộn phiền về việc mồ hôi dính chặt, thoải mái tiếp xúc với không khí."

"Đồng thời, tất chân cũng cần có tính co giãn, thu gọn phần thịt thừa trên chân, giúp cho đường cong của đôi chân càng trở nên đẹp đẽ hơn. Mà tính bám tốt còn có thể giúp bám chặt vào da, khiến làn da trông càng láng mịn."

"Một điều nữa chính là tính chịu mài mòn..."

Wayne chỉ vào cái chân đen sì của mình, càng nói càng tinh thần, giảng giải toàn bộ khái niệm về thiết kế tất chân.

Có ai đó đã từng nói, đừng ra ngoài mà không đội mũ, đừng ra ngoài khi không mang tất.



Wayne không nhớ rõ là ai đã từng nói những lời này, chỉ biết là người đó có địa vị khá cao trong giới thời trang, đại lão nghiệp giới có ánh mắt tinh tường, đây cũng là nguyên nhân khiến hắn có tự tin rằng tất chân có kiếm lời lớn.

Nghe xong lời giảng giải của Wayne, Xifei kích động không thôi, là một vị nữ tính, một nhà thiết kế thời trang, bà lập tức ý thức được tương lai sáng lạn của tất chân.

Có kiếm tiền hay không không quan trọng, quan trọng là trong tủ quần áo của bà nhất định phải có nó!

Xifei kéo mép váy, muốn dùng than củi tô đen đôi chân dài của mình ngay tại chỗ, còn bảo Wayne hỗ trợ, có thêm một người giúp thì sẽ nhanh hơn một chút.

Wayne cự tuyệt, hắn muốn tôn trọng sư phụ, cũng xin sư phụ đừng luôn trêu ghẹo hắn như vậy.

Dù sao, thật sự rất chọc người!

Xifei thay một bộ lễ phục dạ hội, đứng ở trước gương ngắm đi ngắm lại vài lần, bắp chân bà đã tô thành màu đen, mặc dù không phải tất chân chân chính, nhưng cũng có được ý nghĩa của nó.

Wayne rất tò mò, không biết Xifei tìm được trang phục dạ hội này ở đâu mà vừa người như vậy, hơi suy nghĩ một chút, cảm thấy một ma pháp sư có được không gian trữ vật thì cũng rất bình thường, chẳng có gì là lạ cả.

Xifei càng xem càng càng xem càng, không kịp chờ đợi muốn có được đôi tất chân đầu tiên: "Wayne, cậu đang lo lắng về độc quyền nylon?"

"Không sai, theo như tôi biết thì độc quyền về nylon đang được một công ty trong Lundan nắm giữ, cụ thể là công ty nào thì tôi chưa điều tra, hiện nay nylon chủ yếu được dùng cho sản xuất vật tư quân sự." Wayne nói thật.

"Lãng phí, mang tới làm tất chân tốt bao nhiêu chứ."

"Không có dễ dàng như vậy, hiện tại chỉ là bản vẽ tưởng tượng, còn phải làm ra công nghệ, nếu không lấy được độc quyền thì cũng không thể sản xuất được tất chân..."

Wayne thở dài: "Mấu chốt là độc quyền, chỉ sợ tất chân vừa đưa ra thị trường, đối phương nhìn thấy lợi nhuận cực lớn liền trực tiếp đá chúng ta ra khỏi cục."

"Ha ha, sẽ không."

Xifei vô cùng chắc chắn, chuyện này liên quan đến ông chồng khốn nạn, bà không muốn để lộ thân phận mẹ Veronica trước thời hạn, một câu chuyển qua đề tài khác: "Wayne, có hứng thú làm nhà thiết kế cho nhãn hiệu của chị không, sau này thiết kế của cậu, bao gồm cả tất chân, đều tính là cậu dùng công nghệ nhập cổ phần, tiền lời chia mỗi người một nửa."

Nhiều như vậy, cô tưởng bao nuôi tôi à?

Wayne rất kinh ngạc về sự hào phóng của Xifei, nghi ngờ đối phương không hiểu rõ được giá trị về tất chân, số tiền lớn như vậy, đừng nói là làm đệ tử, vào sinh ra tử máu chảy đầu rơi cũng không thành vấn đề.

Cho nên, đến tột cùng là cô đang muốn cái gì?

Wayne không biết mình có thiên phú cực cao, càng không biết cảm giác ngập tràn nguy cơ của Xifei, bị đối phương lôi kéo ký tên lên một phần bản thảo tạm thời, mơ mơ hồ hồ liền trở thành nhà thiết kế thời trang số hai cho nhãn hiệu "Xifei • Valentin".

Số một là Xifei, người sáng lập kiêm nhà thiết kế đứng đầu.

Ký thì ký, mặc dù Wayne không hiểu nhiều về thời thượng, nhưng hắn dám vỗ ngực nói một câu, ở thời đại này, không có ai hiểu rõ về tất chân hơn hắn!

Đừng hỏi, hỏi chính là đã nhìn đến quen mắt.

Chưa từng mặc tất chân, còn chưa từng nhìn thấy hình ảnh đi tất chân mà nhóm bạn gửi sao?



Wayne không hiểu về thiết kế thời trang, không hiểu chính là không hiểu, không có gì phải xấu hổ, nhưng hắn thực sự đã từng thấy không ít tất chân.

Màu đen, màu trắng, màu da;

Tất dài, tất trung, có đai đeo...

Tất lưới, tất ren...

Để hắn thiết kế tất chân, ở thời đại này chính là chiếm thế áp đảo hoàn toàn, nếu như hắn thất bại, chỉ có thể là do trình độ công nghiệp của thời đại này không thể đáp ứng được.

Nói đến đồ nhìn quen mắt, Wayne lại nghĩ tới áo tắm, đồ lót nữ, hắn chợt hiểu ra, trước đó là hắn đi nhầm đường, luôn muốn phát minh ra những vật nhỏ vừa đơn giản vừa thực dụng.

Kỳ thực không đúng, chỉ cần dựa vào hình ảnh mà nhóm bạn gửi cũng đã đủ hắn phát triển rực rỡ trong thời đại này.

Nói không chừng còn có thể thống trị bảng bạn tốt hàng năm của phụ nữ, trở thành nhà thiết kế thời trang hiểu rõ về phái nữ nhất đại lục Thần Tuyển này, đồng thời cũng trở thành tình nhân trong mộng của hàng tỉ thiếu nữ.

Mấu chốt nhất là có thể kiếm tiền!

Nhóm bạn mê sắc cũng hữu dụng thật đấy.

Trong lúc ngẩn ngơ, Wayne dường như nhìn thấy vô số hình ảnh nữ vương đập về phía mình.

Hắn liều mạng né tránh.

Bạn đoán thế nào.

Hắc, căn bản là trốn không thoát!

"Hắc hắc hắc ———" x2

Wayne cúi đầu vui vẻ, cười cười chợt phát hiện không thích hợp.

như thế nào là hai tiếng?

Ngẩng đầu nhìn lên, Xifei đang nhìn hắn cười.

"Sư phụ, ngài cười cái gì?"

"Không có gì, nhìn cậu cười, ta liền cười theo."

Xifei đưa tay che miệng, người trẻ tuổi chính là trẻ tuổi, thực hiện một kế hoạch nho nhỏ liền nắm được.

Cậu bé, cố gắng kiếm tiền đi, con gái ta không có khái niệm về tiền bạc, tiêu tiền luôn vung tay quá trán, ra ngoài làm việc còn phát tiền lương cho người ta, nếu cậu kiếm quá ít tiền thì không nuôi được con bé đâu.