Chương 28: Trước Mặt Một Bộ, Sau Lưng Một Bộ, Ngoại Ô Còn Có Mấy Bộ

Willy gọi điện thoại cho Veronica, không có người nhận, thời đại này chỉ có máy bàn cố định không có điện thoại di động, gọi điện thoại nhưng không thể liên lạc được là một chuyện rất bình thường, thế là đổi thành dùng cú mèo gửi thư, bảo Veronica mau chóng đi đến văn phòng thám tử tìm Wayne.

Wayne lần nữa nói cảm ơn, đi ra ngoài gọi một chiếc xe taxi, chạy thẳng tới văn phòng thám tử trên đường Bellick ở khu đông.

Một lần nữa lại bị đường vòng!

Tiền là lá gan gan hùng, vàng là eo đàn ông.

Tài xế taxi quỷ tha ma bắt đã ép khô lá gan cùng thận khí cuối cùng của Wayne, củng cố địa vị hết sức quan trọng của khoai tây trên bàn ăn trong nhà Wayne, điều này làm cho Wayne vô cùng khó chịu, nhưng thời buổi này không có chỉ dẫn đường, hắn biết rõ tài xế không thành thật nhưng lại chẳng thể làm gì được đối phương.

Tài xế taxi: Ta đây là lấy giá lương tâm, không có đi đường vòng, khó chịu thì anh tự mua xe đi, giá dầu hố chết anh!

Wayne bước đến trước cửa văn phòng thám tử, vừa chạm đến chốt cửa thì đã nhận ra có gì đó không thích hợp, trong nhà có người, kỹ năng bẻ khóa cạy cửa vô cùng cao siêu, giống như là có chìa khóa dự phòng của văn phòng thám tử vậy.

Hắn hít sâu một hơi, một mùi hương hỗn tạp của dầu bóng tóc, mùi thơm của sữa, socola cùng với mùi hương đặc hữu của thiếu nữ thấm vào tim gan, Wayne lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Không phải người ngoài, là Veronica, cô ấy đúng là có chìa khoá dự phòng.

"Cô tới nhanh thật đấy, quả nhiên tôi đã bị chở đi đường vòng rồi."

Veronica đang ngồi trước bàn làm việc đọc tiếp phần sau nhật ký, nghe được tiếng của Wayne cũng không ngẩng đầu lên: "Nghe Willy nói, anh trêu chọc một nhân vật lợi hại, đối phương đã phái người điều tra anh?"

"Không chỉ là điều tra, tôi vừa mới gặp hai tên xã hội đen, là hội Hắc Xà bản địa khu đông, bọn họ một đường theo dõi tôi đến khu bác, nếu không phải do tôi đủ cẩn thận, chỉ sợ đã bị bọn họ trói lại rồi." Wayne định tỏ vẻ đáng thương để khơi gợi lòng đồng tình của Veronica.

Hiệu quả bình thường, Veronica bị nhật ký chọc cười.

Nhật ký là cái dạng này, người đứng đắn ai viết nhật ký, ai có thể viết ra những lời trong lòng vào nhật ký chứ, đã viết ra rồi còn có thể gọi là lời trong lòng sao?

Hèn hạ!

Cho nên, nhật ký chỉ có thể lừa dối người lạ, đối với thiếu nữ xinh đẹp Veronica hiểu hắn rõ ràng tận gốc, nhật ký chỉ có thể được gọi là một tập truyện cười.



Bất đắc dĩ, Wayne lấy hai khẩu súng lục ra, bày tỏ lúc đó thực sự rất nguy hiểm, nắm tay hắn cũng bị sưng cả lên, hiện tại vẫn còn đau đây này.

"Nghiêm trọng như vậy?"

Veronica nhìn thấy hai khẩu súng lục, kinh ngạc hỏi: "Xã hội đen khu đông không tiếc xâm nhập khu bắc cũng muốn bắt được anh, hơn nữa còn mang theo cả súng, đây cũng không phải tác phong của bọn chúng, đến tột cùng là anh đã đắc tội ai vậy?"

"Nếu biết thì đã không tìm cô hỗ trợ rồi."

Wayne nhún nhún vai, trực tiếp nói thẳng: "Nghe nói cha cô rất lợi hại, quen biết rất nhiều nhân vật lớn, cho nên tôi muốn nhờ cô giúp một chuyện, hỏi thăm xem đến cùng là tôi đã phạm vào chuyện gì."

Veronica nhíu chặt mày, qua một lúc lâu mới trả lời: "Có thể, nhưng anh nợ tôi một ân tình, sau này bất kể tôi nói cái gì, anh cũng phải đồng ý với tôi vô điều kiện."

Wayne gật đầu, đặt túi xách và l*иg chim xuống, Veronica đi ra ngoài tìm kiếm buồng điện thoại, bấm số điện thoại nhà mình.

Buồng điện thoại màu đỏ lấp lóe ánh đèn mờ nhạt trong làn sương mù mông lung.

Tiếp đó lại gọi một cuộc, lại gọi thêm một cuộc nữa.

Không có cách, cha cô chính là như vậy, trước mặt một bộ sau lưng một bộ, ngoại ô còn có mấy bộ, không gọi nhiều thêm mấy cuộc, căn bản chính là không thể tìm được người.

Sau mấy cuộc gọi đi, Veronica đã liên lạc được với cha của mình —— Alston • Landau.

Giọng nói cô nhạt nhẽo, giống như đang trò chuyện cùng người lạ vậy, Wayne đứng bên ngoài buồng điện thoại, phát hiện sắc mặt Veronica khá khó coi, không khỏi lắc đầu.

Mọi nhà có nỗi khó xử riêng, Willy rất khó, Veronica cũng không dễ dàng.

Không biết Chrissy là tình huống gì, qua mấy ngày nữa, lúc một đối một phụ đạo bài học phải hỏi một chút, nếu cũng là người có chuyện đau lòng thì lúc nữ sinh viên đại học gạt lệ, hắn sẽ không ngại cung cấp bờ vai ấm áp và dày rộng của mình cho đối phương tựa vào một đêm.

"Con biết rồi, con rất khỏe, cảm ơn đã quan tâm."

Mấy phút đồng hồ sau, Veronica cúp điện thoại, xụ mặt đi ra buồng điện thoại.

Wayne đi theo sau lưng cô, thức thời không nói gì thêm, mặc dù là thời cơ, nhưng lúc này mà tiến công thì thực sự quá cặn bã.



Veronica đi vào văn phòng, cầm lấy nhật ký lật xem, chỉ chốc lát sau liền bị chọc cười, tâm tình phiền não dần dần chuyển biến tốt đẹp, cô nói với Wayne: "Tôi đã hỏi rồi, anh thực sự đắc tội một đại nhân vật rất lợi hại."

"Đến tột cùng là ai vậy?" Wayne không kịp chờ đợi mà hỏi lại.

"Ngài Landau không nói, ông ấy nói anh không cần phải biết rõ thân phận của đối phương, bởi vì bất kể là anh có biết hay không thì cũng không thay đổi được suy nghĩ của vị nhân vật kia, đã nói sẽ điều tra anh thì nhất định sẽ nhét anh vào thùng xi măng rồi trầm sông."

Nói đến đây, trên mặt Veronica cũng hiện lên mấy phần nghi ngờ, theo cô biết, người cha không xứng chức kia của cô rất có địa vị ở Lundan, có nuôi dưỡng không ít nghị sĩ đảm nhiệm chó săn, vậy thì tính danh đại nhân vật mà ngay cả ông ấy cũng không muốn lộ ra....

Lẽ nào Wayne đắc tội Nữ hoàng?

Không thể nào, anh ta không có bản lĩnh này!

"Vậy..."

"Ngài Landau nói, chuyện này ông ấy sẽ ra mặt giải quyết, nhưng đồng thời, anh cũng nợ ông ấy một ân tình, sau này sẽ tìm cơ hội tìm anh bù lại."

"Không sao cả."

Wayne sảng khoái gật đầu, ân tình của nhạc phụ đại nhân có nợ thêm mấy lần cũng chẳng sao, đến khi trở thành người một nhà thì hắn còn không cần phải trả.

Chơi miễn phí thật sự sảng khoái!

"Ngài Landau thật lợi hại!"

"Hừ, có mấy đồng tiền bẩn mà thôi, vì kiếm tiền cả trái tim đều đen."

"Mạo muội hỏi một câu, ngài Landau làm công việc gì vậy?"

"Mở ngân hàng."

"...."