Chương 15: Ma Pháp Mạnh Nhất

Nguyền rủa trên người ta còn chưa được giải trừ, lại thêm một cái, ta chịu nổi sao?

Sắc mặt Wayne khó coi, cuối cùng cũng biết cảnh cáo ở khắp mọi nơi là có ý gì, lúc này hắn cực kỳ muốn đẩy Mike máu tươi một cái, để cho đối phương mau chóng hoàn thành nghi thức.

Không đúng!

Nếu, hắn nói là nếu, hiện tại hắn đang ở trong trấn, vậy việc hoàn thành nghi thức có phải cũng mang ý nghĩa là hắn sẽ phải theo bọn họ an nghỉ không?

Mạng nhỏ nguy cơ sớm tối, Wayne trực tiếp hỏi ra.

Cha xứ gật đầu, không sai, tất cả mọi người sẽ cùng nhau an nghỉ.

Cả khuôn mặt Wayne đều biến đổi, vội nói với tốc độ thật nhanh: "Địa chỉ tiến hành nghi thức ở đâu, nói mau!"

Cha xứ không trực tiếp trả lời, mà nói rằng hằng năm ông ta đều sẽ đi đến trang viên Nelson thăm mộ, mấy ngày trước nhìn thấy bó hoa tươi ở trước bia mộ, thể hiện người thừa kế gia tộc Nelson đã trở về.

"Có lẽ hắn tới báo thù, nhưng việc tiếp tục nghi thức chưa hoàn thành của gia tộc Nelson có thể làm cho tất cả mọi người an nghỉ, hy vọng các người đừng ngăn cản hắn."

"Vậy chẳng phải là chúng tôi cũng sẽ chết sao?"

"..."

Cha xứ trầm mặc, là như vậy không sai.

Ông ta bắt đầu giảng giải bi kịch của trấn nhỏ, chỉ nhìn bề ngoài thì trấn nhỏ Kafuno không có gì khác với những thị trấn khác, chúng dân trong trấn cũng không khác gì với người mình thường, nhưng vào buổi tối ngày này hàng năm, mọi người sẽ bị bại lộ khuôn mặt chân thực, giãy giụa trong ngọn lửa rừng rực thiêu đốt, linh hồn lâm vào đau đớn không ngừng nghỉ, khát vọng được giải thoát.

Nhưng sau khi một đêm này qua đi, tất cả mọi người lại quên sạch, thậm chí còn không để lại một cơn ác mộng nào.

Đám người Wayne đồng tình cảnh ngộ của dân trấn, đồng thời rối rít từ chối vé vào cửa, lúc này bọn họ chỉ muốn ngăn cản nghi thức, tránh cho bản thân mình cũng đi an nghỉ theo bọn họ.

Đương nhiên cha xứ sẽ không để bọn hắn rời khỏi, đáng tiếc tư duy xơ cứng đã không có cách nào sử dụng ra thần thuật cao thâm, bị một phát súng của Veronica cắt ngang ngâm xướng, lại bị Wayne bổ cho hai gậy, hoàn toàn không còn động tĩnh.

Mấy người chạy như bay rời khỏi giáo đường, William quay đầu liếc mắt nhìn lại, thắc mắc hỏi: "Như vậy có tính là an nghỉ hay không?"

Hiển nhiên là không tính, thân thể khô quắt của cha xứ khôi phục lại, bộ phận bị thiếu hụt vô căn cứ mà sinh trưởng ra, khi còn sống ông ta có ma lực cho nên tốc độ khôi phục vượt xa dân trấn bình thường, đám người Wayne vừa đi khỏi chưa được bao xa, ông ta đã đứng dậy cất bước đi lại.

Cương thi lít nhít dày đặc vây quanh giáo đường, hình như bọn họ đang e ngại điều gì đó, không có tùy tiện bước vào khu vực giáo đường, hú hét gào thét chờ đợi đám người Wayne tự bước vào trong chén.

Phía sau, cha xứ một tay ôm thánh kinh đi ra giáo đường.

Wayne đứng ở bãi cỏ giữa hàng rào và cửa lớn, trước có chó sói sau có hổ, nhất định phải mau chóng phá vòng vây ra ngoài.

Bành!

Veronica xoay người, bắn một phát súng nổ đầu cha sứ, kỹ thuật bắn súng điêu luyện làm Wayne nhìn mà cực kỳ hâm mộ.

Huấn luyện viên, ma pháp này thu phí thế nào?

"Chúng ta đi trang viên Nelson, nhất định Tử Vong hành giả ở chỗ đó!"

Veronica nghiến răng nói, bị lừa rồi, lúc nào cũng ở ngoài cổng trường, thế giới người lớn dơ bẩn không thể thành thật một chút được à?

"Tôi và Wayne đã kiểm tra, lâu đài không có một ai, có một nghi thức triệu hoán cũng đã bị chúng tôi phá hủy."

William vội vàng nói: "Có lẽ là chúng tôi không có kiểm tra kỹ càng, nhưng nếu như Tử Vong hành giả thật sự không ở nơi đó, vậy chẳng phải là lãng phí thời gian quý giá sao."

Nghe William nói như vậy, trong lòng Wayne lộp bộp một tiếng, dường như hắn nghĩ tới điều gì, quay phắt lại nhìn về phía giáo đường.

Cha xứ biết rõ Mike đã trở lại!

Cha xứ bằng lòng để Mike hoàn thành nghi thức!

Cha xứ không muốn lộ ra địa điểm tiến hành nghi thức!

Đám cương thi không dám bước vào khu vực giáo đường!



Suy nghĩ theo suy luận này, nghi thức cổ quái trên sân thượng lâu đài chẳng qua chỉ là bom khói, là một quân cờ dùng để kéo dài thời gian, như vậy mọi thứ đều trở nên hợp lý.

Hai mắt Wayne tỏa sáng, để chứng minh suy luận của mình, hắn phất tay cuốn không khí, hít sâu ngửi một cái.

Không có ngửi được mùi người sống nào khác trừ bọn hắn, Mike không có tới giáo đường, nhưng... Ma pháp có thể che đậy mùi và hơi thở, không bài trừ Mike có tâm tư tỉ mỉ, vì để kế hoạch không bị quấy rầy đã xóa đi toàn bộ dấu vết.

Có ai đó đã từng nói, chỉ có ma pháp mới có thể đánh bại được ma pháp!

"Nữ thần trên cao, đây là ma lực cuối cùng của ta."

Wayne hơi hơi tin một chút, đánh cược toàn bộ ma lực, l*иg ngực nâng lên, hung hăng hít một hơi thật sâu.

Loại bỏ mùi của cơ lão, đại tiểu thư, mèo đen, trai đẹp, hắn ngửi được mùi tử khí nồng đậm, Tham dục chi thư lập tức quăng tới ánh nhìn chăm chú tràn đầy hưng phấn.

Wayne một hơi không đi lên, hung hăng ho khan mấy cái, hưng phấn nói với Veronica: "Tôi ngửi thấy, Mike máu tươi ở ngay bên trong giáo đường.

". . ." x3

Anh thật sự có mũi chó à? x3

Mũi chó cũng đâu có linh đến mức này! x3

"Là chúc phúc từ nữ thần Ánh Trăng, ngài ấy ban cho ta khứu giác dã thú..."

Wayne vọt lên hai bước tiến về phía giáo đường, phát hiện không có ai đuổi theo, lập tức dừng bước lại: "Còn đứng ngây đó làm gì, mau tới!"

William cùng Veronica liếc nhau, William gật đầu, sẵn lòng cho Wayne một cơ hội, Veronica thì khẽ cắn môi, chỉ là tiến vào giáo đường một chuyến, thất bại cũng không lãng phí bao nhiêu thời gian.

Kẻ bịp bợm hiểu rõ kẻ bịp bợm nhất, nhỡ như hắn đoán trúng thì sao!

Mấy người bước nhanh xông vào giáo đường, lúc Wayne đi ngang qua cha xứ, trông thấy ông ta đang chậm rãi bò dậy thì vung qua một gậy, trực tiếp đánh bay đầu đối phương.

Ánh sáng trong giáo đường u ám, William lâm thời tụ lại chút ma lực, vung tay lên, đảm nhiệm nguồn sáng chiếu sáng tạm thời.

Wayne lắc đầu, lấy ra đèn pin mang theo người, nhân lúc khứu giác vẫn còn sót lại một chút cường hóa, từ cửa hông chạy thẳng tới sân sau giáo đường, dừng lại trước một hàng phòng ngủ.

"Mike máu tươi, tao biết mày đang ở bên trong, ra đi, kế hoạch của mày đã thất bại rồi." Giọng nói Wayne rất lớn, truyền rất xa dưới bầu trời đêm.

Chốc lát sau, cửa phòng chính giữa mở ra, một người đàn ông mặc tây trang sẫm màu bước ra.

Mike · Nelson.

Trang phục của gã không tính là trau chuốt bóng bẩy, chỉ có thể nói là chính thức, dáng người cũng không cao lớn, hơn ba mươi tuổi, tóc mai điểm bạc, cuộc sống khổ cực trước kia khiến gã đã sớm từ biệt thanh xuân.

Một con mắt của Mike tỏa ra ánh sáng đỏ rực, đánh giá đám người một chút, mang bao tay màu trắng lên.

"Tao tốn không ít thiết lập nghi thức giả ở lâu đài lại không dẫn được bọn bay qua đó, nên nói như thế nào đây, vận khí không tốt, đã đánh giá cao bọn bay?"

Mike tự giễu cười một tiếng, vì nghi thức hôm nay gã đã chuẩn bị rất nhiều, suy tính mọi khả năng, trong đó có cả trường hợp ma pháp sư tiến nhập gây rối.

Kết quả, không đợi được ma pháp sư lợi hại, chỉ tới mấy kẻ sơ học, hại gã tốn sức thao tác một hồi cuối cùng lại trở thành đấu trí đấu dũng với không khí.

Veronica hừ lạnh một tiếng, bóp cò liên tục, kỹ thuật bắn súng cực chuẩn, phân biệt bắn trúng ngực và đầu Mike.

Trên người Mike có thêm hai lỗ đen như mực, nhưng cũng không ngã xuống như mong đợi, gã giơ tay gõ gõ huyệt thái dương: "Không cần uổng phí sức lực, tao đã dung nhập vào cái trấn nhỏ này rồi, ở nơi này, bọn bay không gϊếŧ chết được tao."

Wayne: Đó là mày không có bày ra thanh máu!

Veronica cau mày nói: "Ngươi đón nhận nguyền rủa, biến thành kẻ bất tử, còn chuẩn bị hiến tế bản thân cho nữ thần Tử Vong?"

"Không phải nguyền rủa, đây là một loại pháp tắc, nó vô cùng trân quý..."

Mike cười cười: "Nhìn dáng vẻ này của bọn bay, chắc hẳn là học sinh đang học, đóa hoa nhà ấm phái học viện không biết chân tướng thế giới là rất bình thường, dù sao giáo viên cũng không có tri thức cao thâm như giáo sư, có giáo viên đến bản thân mình còn không biết cái gì mới là ma pháp, mình lại đang tín ngưỡng vào cái gì."

Veronica không muốn nghe gã ta nói nhảm, vung tay ném ra một cái lọ, là nấm dùng qua đường miệng phiên bản cao cấp, bào tử gây ảo cảnh và thối rữa cấp tốc sinh trưởng, lấy thân thể Mike làm chất dinh dưỡng để không ngừng lớn mạnh bản thân đồng thời ăn mòn thân thể và tư duy của gã.



Hiệu quả không ra sao, Mike chỉ là khoác một tấm da người, không có bao nhiêu chất dinh dưỡng, ý chí của gã cũng đầy đủ sung túc, bào tử gây ảo ảnh căn bản là không có cách nào quấy nhiễu suy nghĩ của gã.

Veronica nhất thời cảm thấy khó giải quyết, muốn thử đánh cận chiến, cô nhận lấy thanh xà beng do Wayne đưa tới, định phá dỡ Mike thành linh kiện.

Mặc kệ hắn thế nào, cứ lên trước một trận vật lý đã!

Mike chuẩn bị quá đầy đủ, giơ tay vỗ một tiếng, mặt đất lập tức trở thành bùn lầy màu đen, từng cái cánh tay triền quấn lên, nắm giữ mắt cá chân đám người, ghim giữ bọn hắn tại chỗ không có cách nào di chuyển.

Monica phản ứng nhanh nhất, leo lên quần áo Wayne rồi ngồi trên bả vai hắn.

Mike không có trực tiếp ra tay, giữa gã và những cánh tay màu đen kia tồn tại cảm ứng nào đó, gã ngạc nhiên mừng rỡ nhìn Veronica và William: "Thất lễ, hóa ra các ngươi là dị giáo đồ được Đại hành giả chúc phúc, cũng tốt, tế phẩm chất lượng cao có thể gia tăng xác suất nghi thức thành công."

Nói xong, gã đẩy ống tay áo lên xem đồng hồ, mắt phải đỏ rực chuyển thành màu đen kịt, lẩm bẩm nói: "Sắp tới rồi, một đêm đến trễ..."

Rầm!

Tiếng nổ lớn như là đạn pháo ra khỏi nòng vang lên, Mike nghe tiếng nhìn lại, tầm mắt hoa lên, bay ngược đập về phía căn phòng sau lưng.

Là Veronica, sức mạnh của thiếu nữ mang máu rồng quá mạnh mẽ, cho dù bị phong ấn ma lực, vẫn có thể dựa vào sức mạnh cơ thể mà tránh thoát được sự trói buộc của ma pháp.

Veronica lại ném xuống một cái lọ thủy tinh, dây leo sinh trưởng nhanh chóng quét sạch bùn lầy màu đen, Wayne và William cũng thoát khỏi vây hãm.

Oanh!

Ầm ầm ———

Một bên khác, Veronica bạo lực thu phát, ấn Mike xuống dưới đất điên cuồng ma sát, mặc kệ có thể xử lý đối phương hay không, hình ảnh làm được rất đủ, một loạt phòng ngủ sắp bị cô phá sạch.

Monica dán vào bên tai Wayne, nhỏ giọng nói: "Veronica không có ma lực, không thắng được, tôi chuyển ma lực cho anh, anh tới đối phó Tử Vong hành giả."

Monica bởi vì nguyền rủa mà mất đi thân thể vốn có, cho nên mặc dù nó không bị nguyền rủa ngẫu nhiên phong ấn ma lực, nhưng chỉ có thể thi triển mấy ma pháp phụ trợ có hạn.

Hơn nữa lại bởi vì tín ngưỡng khác nhau, cho nên Veronica và William không có cách nào mượn dùng ma lực của nó.

Wayne thì khác, Monica từng gieo xuống hạt giống ma lực cho hắn, là tín đồ nữ thần Ánh Trăng tiêu chuẩn.

Ít nhất thì Monica cho là như vậy, nó đã phát triển một tiềm lực cho nữ thần.

"Đáng tin không?"

Wayne hơi bĩu môi, có thể thêm ma lực là chuyện tốt, nhưng hắn chưa từng học qua ma pháp, cho hắn ma lực cũng chẳng chơi ra được trò trống gì, với lại Tham dục chi thư cũng không khát vọng ma lực của người khác...

Đây không phải là cho mà chẳng có tác dụng gì à?

Monica ngưng giọng nói: "Ma pháp không có phức tạp như vậy, cách thức biểu hiện quyết định bởi tư duy của anh, cứ phát huy trí tưởng tượng của anh, tưởng tượng ma pháp mạnh mẽ nhất trong suy nghĩ của anh, nhưng đừng nên quá mức, nếu phản phệ tôi cũng sẽ gặp tai họa theo."

"Nhớ kỹ, ma lực chỉ là đòn bẩy, tư duy mới là mấu chốt!"

Wayne nghe lại càng không hiểu, trong lòng hắn ma pháp mạnh mẽ nhất là nhu yếu phẩm được đặt tên là bom nguyên tử, nhiệt độ cao vượt quá bốn ngàn độ, chúng sinh đều bình đẳng, cái đồ chơi này có thể dùng ma lực nặn ra được à?

"Ngươi nghĩ ra chưa?"

"Có một ý nghĩ, oành một cái vừa sáng vừa nóng, có thể được không, ta cảm giác đây nên là nữ thần Mặt Trời..."

"Không sao, nữ thần Ánh Trăng cũng có thể làm được."

"...."

Thật hay giả, làm tín đồ cũng phải nói khoa học nha, không nên ganh đua so bì.

Wayne xoắn xuýt, Monica chắc chắn có thể làm được, bản thân hắn không có bao nhiêu lòng tin, mấu chốt là, nếu thành công hắn cũng không thể chạy thoát.

Ma lực tràn vào trong cơ thể, Wayne không có thời gian suy nghĩ nhiều, trong đầu lóe lên một hình tượng khiến hắn lập tức lên tinh thần.

Liền quyết định chọn mi!