Trọng sinh sau đó báo thù, thoải mái, toàn văn không ngược.
Mặc Ngôn ở kiếp trước là một kẻ thất bại. Kiếp này y được sống lại một lần nữa, y chỉ muốn lấy lại tất cả những thứ thuộc về mình.
Có điều, kiếp này không hiểu sao y lại gặp được một chuyện kinh hỉ không ngờ, y có cơ hội gặp lại cha của mình.
Văn này có tình tiết sinh tử, không thích chớ vào.
Biên tập đánh giá:
Kiếp trước, Mặc Ngôn bị lòng mang ý xấu của Côn Luân Hồng Thông Thiên nuôi thành phế nhân, bị Hồng Nho Văn phản bội, cuối cùng bị chết thảm trong tù thất. Âm hồn trôi nổi tại thế mấy trăm năm mới dấn thân vào Luân Hồi, cũng không biết đã có người đùng đạo pháp huyết tế mười vạn năm đưa Mặc Ngôn quay về năm mười tuổi. Lần này, sống lại lần nữa, Mặc Ngôn muốn đem mọi thứ thuộc về bản thân đòi về, đương nhiên cũng sẽ không bỏ qua cho cha con Hồng gia đã hại chết y! Thiên địa chi đạo, thích giả sinh tồn(1).
Nhân vật chính sống lại, không ngây thơ nhu nhược như trước, nỗ lực khiến bản thân mạnh lên, trên con đường tu tiên tới báo thù. Câu truyện thiện ác đan xen, nhẹ nhàng một chút mà nói, thể hiện một thế giới nhược nhục cường thực(2) tàn khốc, đậm chất Cổ Phong. Người kiếp trước cùng Mặc Ngôn kết thành tình duyên là ai? Đã không tiếc hi sinh đạo pháp