Chương 50: Nguyên soái

Editor: Dĩm

Trên thực tế nếu quân nhân đó muốn bắt cô, cô không có cách nào chạy thoát được. Nhưng cũng không phải hắn nhẹ nhàng vì sợ dọa đến cô cho nên mới không dùng lực.

Thấy Thời Quang đỏ mặt bỏ chạy, ánh mắt quân nhân kia không khỏi sáng lên, hắn rất thích nữ nhân mềm mại, dễ ngượng ngùng như vậy. Nếu cô thích chơi trò ta chạy ngươi bắt, hắn rất nguyện ý phối hợp.

Trong lòng Thời Quang có chút lo lắng, lỡ như Kenza không ở đó, vậy cô liền xong rồi. Nếu quân nhân kia thật sự muốn cưỡиɠ ɧϊếp cô, chắc chắn sẽ chẳng có ai thay cô nói chuyện, quan trọng nhất là...cô không thể chống lại thân thể mẫn cảm của mình...

Tiếp tục bỏ chạy, vừa chạy cô vừa tìm kiếm khắp mọi nơi. Đương nhiên khi nhìn thấy bóng dáng ngồi trong góc kia, ánh mắt Thời Quang lập tức sáng lên, cô mau chóng tính toán con đường cùng thời gian hợp lý. Khi đã xác định được thời gian để hoảng loạn chạy về phía Kenza, cô bỗng lại đâm vào một l*иg ngực rắn chắc như đá.

“A...” Đau quá! Thời Quang vội vàng che mũi, cảm giác như xương cốt bị đâm nát rồi. Làm sao lại đυ.ng vào người khác? Ban nãy ở đây rõ ràng là không có người mà!

Bởi vì quá đau, Thời Quang không hề chú ý quanh khu đột nhiên an tĩnh đến lạ. Lúc này người quân nhân kia cũng đuổi đến, nhìn đến nam nhân trước mặt Thời Quang sắc mặt lập tức biến đổi, “Nguyên soái!” Bang! Quân nhân kia lập tức hành lễ.

Nguyên soái? Thời Quang lập tức ngẩng đầu, vừa lúc nhìn đối diện gương mặt tuyệt mỹ nhưng lạnh như băng tuyết của Long Tuy Viễn. Đột nhiên cô nhớ đến kế hoạch của Mộ Phỉ Nhiên, trong mắt hiện lên một tia hoảng sợ, thân thể cũng theo bản năng mà lẩn trốn.

Ánh mắt Long Tuy Viễn hơi lóe, liếc nhìn Thời Quang một cái.

Long Tuy Viễn vốn định đến khu doanh trại nghỉ ngơi cùng kenza uống rượu, lại không biết ai lộ ra tin tức hắn sẽ tới, làm cho người tới đây ngày càng nhiều. Vốn thấy khu doanh trại đã vắng bớt người, không được một lát lại nghe cặp đôi nào ríu rít bên tai, trong lòng Long Tuy Viễn cảm thấy rất buồn chán, lúc này đã định rời đi.

Với thân thủ của hắn mà nói không ai có thể lại gần, chứ đừng nói là đυ.ng phải. Nhưng vì thấy người hoảng loạn chạy tới là Mộ Thời Quang, ánh mắt hắn mới khẽ lóe lên.

Hắn không có nhìn sai ánh mắt của cô lúc chạy đến, mặc dù chỉ là một sự thay đổi nhỏ, nhưng hắn vẫn phát hiện ánh mắt Thời Quang lúc nhìn thấy Kenza, có thoáng qua nét vui mừng.

Cô tới tìm Kenza sao? Mục đích tìm Kenza là gì? Muốn thông qua Kenza tiếp cận hắn sao? Cô cần gì phải tốn công đến vậy, dù gì hắn cũng muốn điều tra chuyện thiết bị tạo lập hình chiếu, liền không cần phí thời gian.

Chính vì nguyên nhân đó, Long Tuy Viễn mới tự mình đi lên để đυ.ng phải Thời Quang, cho cô một cơ hội, chỉ là...hắn thế mà lại thấy trong mắt cô có sự hoảng sợ...

Long Tuy Viễn luôn quan sát tâm tư người khác rất tỉ mỉ, mặc kệ là ai, chỉ cần nhìn qua một cái, có thể biết được trong lòng người đó nghĩ gì, cho nên hắn dám chắc chắn nữ nhân này đang hoảng sợ.

Thời Quang nhìn ánh mắt Long Tuy Viễn trong lòng không khỏi nhảy dựng lên, vội vàng che giấu cảm xúc của mình. Lúc này quân nhân kia đã lui bước, không có hắn trợ giúp, cô làm sao tiếp cận Kenza?

Thời Quang không dấu vết nhìn sang Kenza, thấy Kenza trưng ra vẻ mặt tò mò nhìn sang đây, tình huống này...có vẻ không ổn.

Thời Quang hơi mím môi, cô hiện tại không thể đi qua tiếp cận Kenza, quá lộ liễu rồi. Nghĩ đến đây, Thời Quang hơi cúi đầu, đứng sang một bên nhường đường, chờ Long Tuy Viễn đi trước.

Trên mặt Long Tuy Viễn một chút gợn sóng cũng không có, thậm chí còn rất tự nhiên rời đi, nhưng lực chú ý hoàn toàn dồn về phía Thời Quang.

Từ biểu hiện của Thời Quang có thể thấy, mục tiêu của cô chính là Kenza, nhưng vì sao cô phải làm vậy?