Editor: Dĩm
Thấy Thời Quang cúi đầu nhìn cái hộp, hắn đột nhiên tiến đến bên tai cô nói: “Nhất định không được để cho người ta biết ngươi có thứ này, bằng không,...cô tự hiểu.” Nói rồi, tầm mắt lạnh lẽo của hắn đảo nhẹ qua cổ Thời Quang.
Thời Quang mím môi, lui về phía sau một bước, “Có thể nói cho tôi biết, vì sao anh biết tôi ở đây không?”
“Làm sao mà biết à?” Mộ Phỉ Nhiên đột nhiên khinh bỉ cười lên một tiếng. “Cái này thì phải cảm ơn bạn trai của cô, nếu không phải cha của hắn sợ cô ảnh hưởng đến hôn sự của hắn, tìm ra cô sợ rằng sẽ mất thêm một khoảng thời gian. Không thể không nói...may mắn của tôi cũng thật nhiều.”
Phàn Gia Kiệt! Ánh mắt Thời Quang khẽ lóe lên, thật không nghĩ tới cha của Phàn Gia Kiệt là người làm lộ ra vị trí của cô, hắn làm thế nào mà biết được thân phận của cô.
Mộ Phỉ Nhiên nhìn thời gian, nói: “Được rồi, tôi phải đi rồi, cô tốt nhất nên mau chóng hiểu rõ cái này dùng như thế nào, đương nhiên nếu như không biết thì cũng không có chuyện gì, tôi tin chắc lão công tước Hách Tư rất thích thi thể của mẹ cô.”
Mộ Phỉ Nhiên vội vàng rời đi, cũng mang theo thi thể của mẹ cô. Thời Quang gắt gao nắm chặt cái hộp, mất một lúc mới tiêu hóa xong những gì hắn nói.
Vừa mới hai mươi phút trước, cô còn suy nghĩ vấn đề sinh hoạt sau này, lại không nghĩ đến...Cái gì là Phàn Gia Kiệt, Phàn Tử Hào,...không cần thiết. Cô chẳng cần kẻ nào cả.
Cúi đầu nhìn xuống cái hộp trong tay, Thời Quang bình tĩnh mở ra, bên trong là một cái đuôi giới, thực ra cũng chỉ là một cái vòng tròn nhỏ bằng kim loại. Cô liền thử đeo nó lên ngón tay út, lập tức, tinh thần lực trong đầu cô lập tức truyền đến một trận đau nhức, cô thế nhưng lại không kịp phòng bị mà hôn mê.
Chờ đến khi cô tỉnh lại, trong đầu đột nhiên chứa rất nhiều tin tức.
Thứ này là một cái cơ giáp do một đại sư thần bí chế tác, có thể đem những giả thuyết trên tài khoản mạng thả xuống thế giới thực, phải biết rằng, bắt đầu từ năm 4075 công nguyên, giả thuyết internet đã trở thành sự thật trong thế giới thực.
Cơ hồ tất cả mọi người đều cho rằng, những giả thuyết trên tài khoản mạng, chính là hình chiếu linh hồn của mình, là một phương thức tồn tại khác của con người. Nhưng dù sao internet cũng chỉ là internet, có rất nhiều việc, dù cho internet phát triển đến mấy cũng không làm được.
Thời Quang không khỏi nghĩ tới cơ quan tuần tra kia, chẳng lẽ, đuôi giới trong tay cô là loại đồ vật kia của bọn họ? Đem giả thuyết trên tài khoản mạng, bằng một chút thủ thuật hình chiếu nào đó, cho chúng xuất hiện trong thế giới thực...Vậy con người có thể làm được rất nhiều việc trước kia không làm được.
Ví dụ như, người của cơ quan kiểm tra đó bị bắn chết lại không thực sự chết, bởi vì viên đạn xuyên qua bọn họ chỉ là giả thuyết. Mà bản thân bọn họ cũng chỉ là những hình chiếu, cho nên dù có chịu công kích trí mạng nào cũng sẽ không tử vong.
Không đúng không đúng...nếu chỉ là hình chiếu, vậy việc Đường Mạn Oanh bị cưỡиɠ ɧϊếp kia...sao có thể chân thực đến vậy! Chẳng lẽ...công kích từ những hình chiếu đó là thật?
Thời Quang nhíu mày, thật sự không hiểu chuyện này rốt cuộc là như thế nào. Nhưng cô biết, thứ trên ngón tay cô...thực sự rất lợi hại.
Vấn đề là, Mộ Phỉ Nhiên vì sao lại đưa cho cô món đề quý giá đến vậy? Có thể bỏ ra vốn lớn như vậy, xem ra yêu cầu của hắn cũng không nhỏ, rốt cuộc...hắn muốn làm gì?
Thời Quang trầm tư trong chốc lát, sau đó đi rửa mặt rồi lên giường nằm, vì mẹ mình, cô không có tư cách chần chờ. Thời Quang nhắm mắt lại, khởi động đuôi giới trên tay.
Cùng lúc đó, tại Đế quốc Đế Đô, trong một căn phòng trống, có một nữ nhân giống y đúc Thời Quang.