Anh ta nhìn Diệp Hồng, ánh mắt lóe lên.
Diệp Hồng vốn sợ hãi, lúc này cũng bình tĩnh lại, cảm giác yên tâm hơn.
Lăng Thiên Vũ nói Lăng Phi đi chuẩn bị chuyện phẫu thuật, Thẩm Hạ Lan kích động, nhưng cũng biết lúc này không phải là thời điểm trò chuyện với Lăng Thiên Vũ, chỉ có thể đi theo Diệp Ân Tuấn trở về phòng.
"Ân Tuấn, anh nói xem anh em có thể phẫu thuật thành công không?"
"Không sao đâu, anh ấy còn chưa xem cổ họng của Diệp Hồng đã biết con bé đã từng phẫu thuật, đồng thời có hiện tượng nhiễm trùng và bài xích, chứng tỏ có chút tài năng, huống hồ Phương Chính coi trọng anh ấy như thế, có lẽ anh ấy cũng lợi hại. Hiện tại trên thế giới này người có thể thực hiện những ca phẫu thuật như vậy cũng không nhiều, trước khi Lam Dập tìm anh thì đã sàng lọc kỹ càng mới quyết định, nhưng phẫu thuật cũng không thành công, cho nên Lăng Thiên Vũ phẫu thuật sẽ có tỷ lệ thành công cao. Vì thế Diệp Hồng vẫn còn hi vọng."
Thẩm Hạ Lan nghe Diệp Ân Tuấn nói như vậy thì lập tức yên tâm.
"Vậy sau khi về nước anh định phẫu thuật cho Tô Thanh sao?"
"Ừ, dù sao Tô Nam cũng là anh em của anh, hiện tại Tô Thanh là đại tiểu thư nhà họ Tô, không thể nói chuyện thì có chút tiếc nuối. Nếu như có thể thông qua phẫu thuật này để cô ấy có thể giao tiếp với người bình thường, chưa chắc không phải là một chuyện tốt."
Diệp Ân Tuấn thấp giọng nói, Thẩm Hạ Lan cũng khẽ gật đầu.
"Đúng vậy, đứa nhỏ Tô Thanh cũng không tệ, mà còn trẻ tuổi hơn Diệp Hồng, cuộc đời của bọn họ còn rất dài, đúng là một chuyện tốt. Anh em thật sự quá lợi hại, lúc trước em rất hâm mộ Niệm Vi, hâm mộ cô ấy có một bác sĩ có thể cứu người, không ngờ anh của em cũng là người như vậy, thật sự là quá tự hào."
Vẻ mặt tự hào Thẩm Hạ Lan lập tức kích động đến Diệp Ân Tuấn.
"Lăng Thiên Vũ tốt như vậy à? Tốt đến mức làm cho em không chứa nổi người nào khác? Thẩm Hạ Lan, không lẽ em đã quên mình còn có một người chồng sao?"
Mùi dấm chua nồng nặc phát ra từ miệng Diệp Ân Tuấn làm cho Thẩm Hạ Lan ngây ra, lập tức kéo cánh tay của anh, vuốt lông nói.
"Chồng em đương nhiên là tốt nhất, mà anh em chỉ là bác sĩ nổi tiếng, chồng em lại là người toàn năng, sao anh ấy có thể so sánh với anh được? Không phải em vừa biết mình có một người anh trai thì hào hứng một chút thôi sao? Anh có thể hiểu được đúng không?"
Thẩm Hạ Lan đã nói như vậy, Diệp Ân Tuấn còn có thể nói gì?
Vợ của mình đương nhiên phải cưng chiều, nếu không thì cho tên khốn Lăng Thiên Vũ có cơ hội sao?
Diệp Ân Tuấn chưa từng nghĩ đến có một ngày mình phải tranh giành tình cảm mà không phải với tình địch, lại là anh trai của Thẩm Hạ Lan.
Tống Dật Hiên đã làm cho người ta đau đầu, hiện tại có thêm Phương Nguyên và Lăng Thiên Vũ, không biết cô còn có anh trai nào nữa không?
Diệp Ân Tuấn có chút buồn bực suy nghĩ.
Thẩm Hạ Lan nhìn sắc mặt của Diệp Ân Tuấn dịu đi, lúc này mới thở phào.
Nguy hiểm quá!
Diệp Ân Tuấn có thể nghe theo cô mọi chuyện, chỉ có chuyện ghen tuông này thì không còn lý trí, cô không quên vừa rồi Diệp Ân Tuấn lợi dụng chức vị cấp trên áp bức anh trai cô, sau đó cô mạnh mẽ đến mức không dám nói lời này.
"Em nghĩ gì thế?"
Diệp Ân Tuấn lắc tay trước mặt Thẩm Hạ Lan, lúc này Thẩm Hạ Lan mới lấy lại tinh thần.
"Ân Tuấn, bây giờ Vu Phong chết rồi, anh nói xem Phương Chính và Phương Nghị có xích mích không?"
Thẩm Hạ Lan nghĩ đến vấn đề này thì hỏi anh.
Diệp Ân Tuấn kéo cô ngồi trên đùi của mình, lúc này mới thấp giọng nói.
"Giữa bọn họ chỉ mới xuất hiện vết nứt, muốn hoàn toàn tan vỡ thì cần có sự sắp xếp và thủ đoạn, anh đã sắp xếp xong rồi, yên tâm đi, em không cần quan tâm chuyện này đâu."