Hay là biết bọn họ đang trốn ở đây, cho nên mời dùng lão gia chủ để uy hϊếp Lăng Thiên Vũ?
Sắc mặt Diệp Ân Tuấn cũng không tốt lắm.
Thi thể Vu Phong bị phát hiện là do bọn họ sắp xếp, Phương Chính truy lùng bốn phía cũng nằm trong dự tính của bọn họ, nhưng việc truy tìm từng nhà đúng là có chút ngoài ý muốn, huống hồ còn đưa Lăng lão gia tử đi, chuyện này nhìn đâu cũng thấy có chút kỳ lạ.
“Anh tôi đang nghỉ ngơi, tối hôm qua anh ấy phải giải phẫu cả đêm.”
Thẩm Hạ Lan có chút đau lòng cho Lăng Thiên Vũ, lúc này mới ngủ chưa được bao lâu, lại đột nhiên có chuyện, sợ là còn liên quan đến bọn họ.
Lăng Phi cũng đau lòng, nhưng hiện tại lại đành phải vậy.
“Chuyện này quan trọng cần phải nói với Lăng thiếu, để thiếu gia an bài bước tiếp theo nhà họ Lăng phải làm.”
“Hai người đi cùng tôi đi.”
Thẩm Hạ Lan nói xong nhanh chóng đi theo Lăng Phi tìm Lăng Thiên Vũ, Diệp Ân Tuấn tự nhiên cũng đi theo.
Lúc bọn họ đi đến cửa phòng của Lăng Thiên Vũ, nhìn thấy Thanh Loan đang ngồi ở ngoài cửa uống trà trên cái bàn trắng, thấy bọn họ đến không khỏi dừng một chút.
“Xảy ra chuyện gì sao?”
Thanh Loan rất nhạy cảm, nếu chỉ có một mình Lăng Phi đến thì không nói, hiện tại cả Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn cũng theo đến, hơn nữa còn là bộ dáng nghiêm trọng, cô ấy không khỏi nhíu mày.
“Đã xảy ra chuyện, anh tôi còn đang nghỉ ngơi sao? Có thể kêu anh ấy dậy không?”
Thẩm Hạ Lan nói với Thanh Loan.
Thanh Loan có chút buồn bực.
“Kêu thì kêu đi, nói với tôi làm gì?”
Thanh Loan nói xong tránh thân mình ra.
Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn cũng không nói thêm gì, tình hình hiện tại cũng không phải thời gian nói chuyện khác, nhanh chóng bước chân đi vào.
Lăng Thiên Vũ ngủ cũng chưa được lâu, lúc này là lúc đang ngủ say, nhìn thấy bộ dạng anh ấy rất mệt mỏi, Thẩm Hạ Lan có chút không đành lòng gọi anh ấy dậy.
Lăng Phi thở dài một tiếng nói.
“Mấy năm nay thiếu gia cũng chưa từng có một giấc ngủ ngon, thật là không dễ dàng gì.”
Thanh Loan cũng đi theo vào, nhưng nghe một câu này, không khỏi nhíu mày nhìn Lăng Thiên Vũ một cái, thấy tất cả mọi người không có dũng khí tiến lên, hoặc nói là đều không đành lòng, cô ấy lập tức bước đi về phía chỗ Lăng Thiên Vũ.
“Này, thức dậy đi.”
Cô ấy đá một chân vào chân giường, giường hơi run một chút.
Mày của Lăng Thiên Vũ cũng nhíu chặt lại, nhưng vẫn không tỉnh, nhưng bộ dạng này cũng rất khó coi.
Anh ấy càng như vậy lại càng làm Thanh Loan càng vui vẻ.
Cô ấy không vui, dĩ nhiên cũng muốn anh ấy không vui được.
Nghĩ đến đây, Thanh Loan đứng dậy đi đến phòng vệ sinh, lấy một chậu nước lạnh ra, tạt về phía Lăng Thiên Vũ.
“Để tôi, cô.”
Lúc Lăng Phi muốn ngăn cản thì đã không còn kịp, còn Thẩm Hạ Lan hoàn toàn ngây người, Diệp Ân Tuấn lại chỉ nâng khóe miệng, cười khẽ một chút rồi lập tức thu lại.
Tất cả mọi người đều cảm thấy Thanh Loan lười biếng cao quý, đó là do bọn họ chưa thấy qua bộ dáng Thanh Loan muốn chơi xấu.
Lúc còn nhỏ, Thanh Loan chính là một ác ma nhỏ, hiện giờ do thời gian và thân phận làm cô ấy phải giấu đo tính nghịch ngợm của bản thân, nhưng không có nghĩa là cô ấy sẽ hoàn toàn trở thành cô gái đoan trang thục nữ.
Lăng Thiên Vũ bị một chậu nước lạnh kí©h thí©ɧ lập tức tỉnh táo lại.