Chương 14: Phiên ngoại 1

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Rea

—————

Khi đã quá quen với mùa đông ấm áp ở bờ biển phía Tây, Tạ Tri lại thấy nhớ tuyết.

"Con người đúng là có lòng tham vô đáy mà." Tạ Tri tự phỉ nhổ chính mình, kỳ nghỉ lễ Giáng sinh và nghỉ đông dài đằng đẵng khiến cậu có chút nhàm chán.

Nhưng ngay ngày hôm sau cậu được Liam thông báo rằng đối phương đã đặt vé máy bay và khách sạn hai ngày nữa cùng nhau đến thành phố N để chuẩn bị đến đó ngắm tuyết vào mùa đông.

"Hai ngày trước em còn xem rạp hát ở thành phố N, đúng lúc có lịch, em muốn xem vở kịch kia nhất đó!" Tạ Tri cực kỳ hưng phấn, cậu ôm lấy bả vai Liam hôn lên môi hắn một nụ hôn thiệt là vang.

Liam vui vẻ hài lòng nhận lấy phần thưởng của mình, cũng không quá bất ngờ: "Ừm, anh thấy rồi, vé cũng đã được đặt, ngay vị trí trung tâm ở tầng một."

Quả thực Tạ Tri vui mừng đến mức nước mắt lưng tròng, ôm lấy bạn trai điên cuồng hôn lên.

Bởi vì không có sắp xếp thêm hành trình nên hai người ở thành phố N xem vở nhạc kịch Tạ Tri yêu thích xong liền không biết mục tiêu tiếp theo phải làm gì. Hai ngày qua Tạ Tri đều ngủ thẳng đến lúc tự nhiên tỉnh dậy, sau đó cậu sẽ cùng Liam – người đã dậy từ rất sớm để tập thể dục ra ngoài nhàn rỗi đi ăn và đi chơi.

Mưa không hẹn mà đến.

Bầu trời âm u cuối cùng cũng rơi lệ sau buổi trưa, nhanh chóng làm ướt mặt đất màu xám chì vốn đã bị tuyết bao phủ một phần. Mưa mùa đông đặc biệt lạnh thấu xương, vừa đi được hai bước trong làn mưa, Tạ Tri đã chịu không nổi liền kéo Liam chui vào dưới mái che ở góc phố, lắng nghe những hạt mưa bị gió lùa vào mái hiên nghe lạch tạch lạch tạch.

"Chúng ta tìm chỗ nào đó ngồi một chút đi..." Tạ Tri nhìn quanh bốn phía, bỗng nhiên bị hấp dẫn bởi dòng chữ màu bạc ở phía bên kia đường và tấm biển bằng đá phiến màu xám.

Museum of Sεメ, bảo tàng tìиɧ ɖu͙©.

Khi đến thành phố N mấy năm trước, lúc đi ngang qua khu phố thì cậu có phát hiện ra bảo tàng này, trong lòng rất có hứng thú, nhưng bất đắc dĩ người đi bên cạnh là Cao Dịch Nguyên nên cậu không đề cập đến nữa.

Hôm nay người cùng mình đi dạo phố chính là Liam, Tạ Tri nói thầm trong lòng.

"Đi không?" Thời gian ở chung gần gũi với nhau mấy năm đã rèn luyện cho Liam hiểu rất rõ về Tạ Tri, chỉ cần một cái liếc mắt liền có thể biết được tính toán nhỏ trong lòng đối phương là đang có chủ ý gì.

Ai có thể không có hứng thú với tìиɧ ɖu͙© cơ chứ?

Tạ Tri cười to: "Đi chứ!"

Bước vào cửa chính là cửa hàng bán đồ lưu niệm mà hầu hết các bảo tàng đều có, hai người không dừng lại lâu trong cửa hàng, trực tiếp đi thẳng vào sâu bên trong, xuống phòng vé tầng một mua hai tấm vé rồi đi vào phòng triển lãm.

Ánh đèn trong phòng triển lãm rất mờ ảo, ánh sáng màu hồng mờ ám cùng bóng tối đan xen vào nhau, bảng hiệu đèn neon chiếu sáng lập lòe trên đỉnh đầu, bầu không khí ám muội khó hiểu được tạo ra vào giờ khắc này.

Hai người kéo tay nhau đi xuyên qua hành lang nhấp nháy ánh đèn neon này.

Cứ tưởng rằng mình sẽ tiến vào một phòng triển lãm với bầu không khí như vậy, nhưng không ngờ lại đến một hội trường sáng như ban ngày, vừa nghiêm túc lại đứng đắn.

Các tác phẩm điêu khắc nai sừng tấm và cá voi trắng kéo dài từ mặt đất đến trần nhà, và các bộ phận sinh sản to khỏe của động vật có vυ" nhô ra từ bụng dưới, chồng lên nhau xen vào các lỗ trên cơ thể của đồng loại. Xung quanh đều là những bức ảnh và văn bản phổ cập khoa học, thể hiện những tư thế giao phối khác nhau giữa các loài động vật trong tự nhiên.

Liam và Tạ Tri nghiêm túc xem từng bức tranh ấy, thỉnh thoáng có thấp giọng thảo luận một hai câu, dạo một vòng cũng tích lũy thêm không ít kiến thức.

Ở lối vào của phòng triển lãm tiếp theo đặt một tấm biển quảng cáo rất lớn, trên đó dùng phông chữ nhợt nhạt hơi đáng sợ viết "Not Only for Joy", bên trong phòng triển lãm cũng được chiếu ánh sáng trắng sáng sủa, nhưng so với phòng triển lãm động vật thì càng có thêm vài phần lạnh lẽo và thê lương.

Chủ đề của triển lãm là phá thai.

Tấm ván bằng gỗ cứng và lạnh như băng, đó chính là bàn nạo thai của thế kỷ trước, mặt kính thủy tinh ngăn cách dụng cụ nạo thai bằng kim loại đáng sợ kinh người trên giá trưng bày, các tia sáng trắng phản chiếu sắc nét lên các vật trưng bày.

Những bức ảnh đen trắng ghi lại cảnh tượng được treo trên các bức tường trắng xung quanh, lần lượt kể những câu chuyện cũ phong phanh và ác nghiệt.

Trung tâm phòng triển lãm đặt một màn hình máy tính để bàn kiểu cũ dày 13 inch, trên đó hiển thị các điểm ảnh mờ chiếu quá trình phẫu thuật phá thai ngày xưa.

Hai người ngồi xuống ghế dựa màu nâu mềm mại trước màn hình, cảnh tượng trên màn hình lạnh như băng, nó hình thành tương phản rõ ràng với những chiếc ghế dựa êm ái thoải mái dưới thân bọn họ ở bên ngoài màn ảnh, thật mỉa mai làm sao.

Phòng triển lãm khiến tim người ta đập nhanh làm Tạ Tri thở không thông, hiện thực tàn khốc khiến cậu nắm chặt bàn tay Liam.

Hai người trầm mặc bước ra khỏi phòng triển lãm, thở ra nỗi niềm nặng trĩu trong l*иg ngực.

Theo cầu thang xoắn ốc đi lên phía trên, một màu sắc tươi sáng hoàn toàn khác hiện lên trước mắt.

Sảnh giải trí tràn ngập hơi thở màu hồng đào, kèm theo nhạc nền điện tử có nhịp điệu nhanh tươi sáng đã đánh tan nỗi đau thương tận sâu trong lòng, hấp dẫn mỗi một người xem triển lãm đi ngang qua.

Phòng triển lãm có màu hồng chủ đạo này bày đầy đủ các loại đạo cụ vui chơi khác nhau, nhưng nếu quan sát kỹ các phương tiện giải trí có vẻ bình thường này thì có thể phát hiện ra chúng đều tràn ngập ý tứ tình sắc.

Bắt mắt nhất chính Glory Stall* - được làm như nhà vệ sinh công cộng màu hồng. Hình vẽ graffiti nguệch ngoạc giương nanh múa vuốt được in trên cánh cửa, phòng riêng bên trong còn có một cái bồn cầu bằng plastic để trang trí. Có những bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© nam thông qua mấy cái lỗ to nhỏ trên tường, trong cánh cửa đóng kín bên cạnh, qua khe hở giữa ván cửa và mặt đất có thể nhìn thấy mấy đôi chân giả ăn mặc quần tây giày da chỉnh tề, mang theo ý tứ ám chỉ dí dỏm mấy người đàn ông đứng ở gian phòng đóng kín bên cạnh đem cơ quan sinh dục của mình xuyên qua Glory Hole trên tường đến nhà vệ sinh kế bên.Trộm Nhìn Gió Bờ Biển - Chương 14: Phiên ngoại 1Trộm Nhìn Gió Bờ Biển - Chương 14: Phiên ngoại 1

Glory Stall

Glory Hole, cái tên nghe có vẻ đường hoàng, nhưng trên thực tế lại chỉ hành vi làʍ t̠ìиɦ trong lịch sử lâu đời của nam giới trong nhà vệ sinh công cộng với những người đồng tính xa lạ để đạt được giây phút vui vẻ trong chốc lát. Nói đơn giản chính là đυ.c một cái lỗ trên tường để có thể đưa hạ bộ từ trong lỗ qua phòng bên cạnh, thế là có thể làʍ t̠ìиɦ với người ở cách vách mà không cần phải gặp mặt hay đυ.ng chạm vào các bộ phận khác trên cơ thể.

Glory Hole đặt trong phòng triển lãm được mô phỏng như một cơ sở giải trí, đương nhiên là không phải cho du khách bắt đầu một bữa tiệc gian da^ʍ ngay tại chỗ mà là để thể hiện văn hóa tìиɧ ɖu͙© tiểu chúng thông qua phương thức triển lãm vui chơi này.

Tạ Tri nghẹn cười: "Đây không phải là game đập chuột chũi đó chứ?"

Cậu dạo một vòng trong gian màu hồng, thò đầu ra nói với Liam: "Thử một lần không anh?"

Liam nhìn thấy biểu hiện khıêυ khí©h của cậu, cuối đầu cười cười rồi nghe lời đi vào một gian khác.

Tiếng nhạc sôi động và kí©h thí©ɧ đánh trống dồn dập, "Chuột chũi" lần lượt từng cây một trồi lên từ Glory Hole rồi lại rút về, từ tiết tấu chậm rãi ban đầu gia tăng tốc độ đồng thời xuất hiện bốn năm cây cùng một lúc, khiến người ta dần dần mất đi tốc độ thong dong.

Sau một trận "Đập chuột chũi", trán Tạ Tri toát đầy mồ hôi.

Ngẩng đầu nhìn bảng điểm của hai người, Liam ước chừng dẫn trước cậu hơn hai mươi điểm.

Tạ Tri phất phất bàn tay phát đau rồi kéo Liam đến thiết bị tiếp theo.

Đó là một thứ giống như bàn xoay may mắn, những ánh đèn đầy màu sắc lượn quanh một vòng trên bàn xoay, mỗi một ô đều sáng lên một từ sắc tình, phía trước dựng thẳng lên tác phẩm điêu khắc bằng nhựa lớn hình một đôi môi đỏ mọng đầy đặn.

Hai cô gái có khuôn mặt châu Á đang nghiên cứu cách chơi xung quanh bảng giải thích bên cạnh bàn xoay. Khi Tạ Tri và Liam đi qua thì vừa lúc hai cô nàng cũng thất vọng chuẩn bị rời đi.

Tạ Tri nhướng mày, thuận miệng nói một câu: "Hai người không chơi sao?"

Hai cô gái sửng sốt, ngay sau đó lập tức cười lên một tiếng, nói: "Chúng tôi không hôn môi nhau!"

"Hả?" Tạ Tri sững sờ, xem kỹ xong giới thiệu mới hiểu rõ.

"Vậy hai người chơi thử xem!" Cô gái cao hơn phát ra tiếng cười khúc khích, mang theo sự xảo quyệt cùng trêu chọc trong đó.

Em gái tương đối thấp cũng lộ ra nụ cười ái muội, đưa tay che nửa miệng, tầm mắt đảo qua đảo lại trên mặt Liam và Tạ Tri.

Tạ Tri bị hai cô gái xa lạ cười đến thẹn đỏ mặt, túm tay kéo Liam đến bục sặc sỡ trông giống như sàn nhảy disco rồi khıêυ khí©h nói: "Muốn thử thì thử!"

Thẳng đến khi Liam cách một thanh kim loại đứng đối diện cậu thì một tia xấu hổ rốt cục cũng ùa vào trong lòng Tạ Tri, nhưng không để cho cậu do dự, bàn tay Liam đã nâng mặt cậu lên, khuôn mặt tuấn tú nhanh chóng đè xuống.

Hơi thở của hai người quyện vào nhau theo chuyển động bên trong miệng, nước bọt trong miệng thuận theo nơi đầu lưỡi tiếp xúc mà trao đổi cho nhau. Môi dưới của Tạ Tri bị Liam mυ"ŧ vào, sau nhiều lần nhẹ nhàng lôi kéo thì lại lần nữa liếʍ vách tường bên trong miệng, dưới âm nhạc điện tử xập xình như vậy thế nhưng bọn họ còn có thể nghe rõ nhịp tim đập mãnh liệt trong l*иg ngực mình hơn.

Không biết đã hôn nhau bao lâu, Tạ Tri bị đánh thức bởi âm thanh "winning" chói tai của vòng xoay may mắn. Cậu không kịp nhìn thời gian hôn được ghi lại bởi cảm biến điện tử sinh học, cũng không quan tâm ngẩng đầu nhìn bàn xoay cung cấp cho họ vị trí may mắn như thế nào. Chỗ hai cô gái không biết từ lúc nào có thêm lác đác vài người qua đường đứng đó huýt sáo, ồn ào trong tiếng vỗ tay, cậu kéo cổ tay Liam chuồn khỏi phòng triển lãm với tốc độ ánh sáng, tâm tình xấu hổ đạt đến đỉnh điểm.

Liam bị Tạ Tri một đường kéo về phía trước, ở sau lưng cậu lặng lẽ liếʍ qua môi dưới.

Hết phiên ngoại 1.