Chương 13: (HOÀN CHÍNH VĂN)

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Rea

—————

Vào cuối tuần đầu tiên của tháng năm, Tạ Tri và Liam cùng nhau đạp xe đạp, cõng theo chú cún Strawberry trên lưng đi đến khắp mọi ngóc ngách trong khuôn viên trường.

Hai người đi qua khuôn viên nơi họ đã học trong bốn năm, đây như là ngôi nhà thứ hai của họ, nơi mà họ cùng nhau qua đêm, cùng nhau đọc sách.

Tại đây, mỗi người đều dần sáng tỏ về hướng đi trong tương lai của mình.

Cao Dịch Nguyên dự định quay trở về Trung Quốc để làm việc trong công ty riêng của gia đình mình, Chris và Kaitlyn thì bận rộn tham gia các loại career fair*, và vì tình yêu nhiệt tình dành cho động vật nên Cố Giai đã đăng ký vào một trường cao đẳng thú y chuyên nghiệp để nghiên cứu thêm. Mà cậu và Liam có ý định tiếp tục đào tạo sâu chuyên nghiệp đồng thời đã nhận được offer của từng người.

(*hội chợ việc làm, là một sự kiện để các nhà tuyển dụng và sinh viên gặp gỡ, trao đổi và thiết lập các mối quan hệ cho nhu cầu việc làm)

Cả hai đã nộp đơn vào cùng một trường ở bờ biển phía Tây và sẽ cùng nhau chuyển đến miền Tây đầy nắng sau kỳ nghỉ hè.

Đó là một buổi chiều bình thường, Tạ Tri bỗng dưng muốn ăn quả thanh mai, cậu vô cùng hoài niệm tư vị chua chua ngọt ngọt ấy.

Loại quả có nguồn gốc trong nước này cậu chưa từng nhìn thấy ở đây.

Tạ Tri nhắc đến vài câu như thế nhưng rất nhanh liền quên đi những gì mình đã nói. Vậy mà mấy ngày sau cậu phát hiện thấy tư liệu liên quan về việc trồng cây thanh mai và các kênh phân phối hạt giống trên bàn học của Liam.

Bản thân Liam theo học chuyên ngành nông nghiệp, các khóa học thực hành do trường cung cấp và nông trường ở nhà đã cung cấp cho hắn một nền tảng tuyệt vời.

Vừa khéo vùng duyên hải bờ biển phía Tây có khí hậu thích hợp cho việc trồng cây thanh mai. Trong học kỳ cuối của đại học cuối cùng cũng được nghỉ xuân, Liam dẫn theo Tạ Tri trở về nông trường nhà mình, gieo hạt giống thanh mai trên cánh đồng thử nghiệm mới mở, bàn giao xong kế hoạch canh tác, nếu mọi thứ suôn sẻ thì có thể thu hoạch được những quả thanh mai tươi mới đầu tiên vào mùa hè vài tháng sau đó.

- -----Mặc dù Liam không mấy lạc quan lắm về đợt thanh mai này, hắn cho rằng muốn gây trồng cây thanh mai thích nghi với khí hậu và đất đai Bắc Mỹ còn cần phải trải qua một thời gian cải tiến giống, nhưng dù thế Tạ Tri vẫn tràn đầy chờ mong ngay cả khi không phải là vào mùa hè này đi nữa, mùa sau và cả mùa tới, cậu đều có thể ăn được những quả thanh mai tươi ngon nhất.

*

Một ngày trước lễ tốt nghiệp, trên bầu trời mênh mông có một vài đám mây.

Khi Tạ Tri mặc áo sơ mi trắng và quần tây đi vào phòng khách thì thấy Liam đang nằm trên mặt đất thực hiện các bài tập hàng ngày với bánh xe tập bụng.

Dưới yêu cầu mãnh liệt của Tạ Tri thì tóc của Liam đã xõa dài đến phía dưới vai, so với mấy năm trước còn dài hơn không ít, hiện tại tùy ý búi lên buộc ở sau đầu, có một chút lộn xộn.

Tạ Tri từng tà ác vui vẻ chải tóc cho hắn, còn có ý đồ chia thành hai cái đuôi ngựa, nhưng lại bị Liam kịp thời ngăn lại đè xuống sô pha làm một trận trừng phạt thân mật.

Mồ hôi thấm ướt áo ba lỗ của Liam, chú cún Strawberry như một quả bóng nhỏ ngoan ngoãn ngồi trên lưng chủ nhân, lắc lư theo tấm lưng nhấp nhô của Liam.

Dù đã nhìn qua rất nhiều lần nhưng Tạ Tri vẫn không khỏi mê tít mắt mỗi khi nhìn thấy dáng vẻ này của Liam. Cậu nhớ tới cánh tay mạnh mẽ của đối phương chống đỡ hai bên đầu mình, đường cong cơ bắp căng phồng được cậu vuốt ve nhiều lần, động tác di chuyển không ngừng còn không quên trao nhau nụ hôn nóng bỏng đẫm mồ hôi.

"Anh đi tắm rửa thay quần áo đi rồi chúng ta đến đón ba mẹ." Tạ Tri mặc quần tây nên không tiện ngồi xổm xuống, cậu chỉ có thể đứng thẳng người cúi đầu nhìn Liam.

Liam lên tiếng trả lời, một tay hắn xách Dâu tây nhỏ trên lưng xuống, đi vào phòng tắm rửa sạch mồ hôi trên người mình, lúc bước ra thì đã mặc một bộ tây trang chỉnh tề. Hắn không đeo cà vạt, chỉ tùy tiện vắt ở trên vai, ngược lại càng làm cho dáng người cao ngất của hắn càng thêm không kiềm được phóng túng và quyến rũ.

Liam đi đến trước mặt Tạ Tri, rút cà vạt trên vai mình xuống, vòng ra sau cổ Tạ Tri, thắt cho cậu một nút Windsor* thật đẹp, sau đó chỉnh lại cổ áo của cậu, cẩn thận vuốt ve.Trộm Nhìn Gió Bờ Biển - Chương 13: (HOÀN CHÍNH VĂN)kiểu thắt truyền thống

Tạ Tri nhìn Liam nghiêm túc rũ mắt đeo cà vạt cho mình, cười nói: "Nếu anh cũng đeo cà vạt thì em có thể túm cà vạt của anh kéo xuống hôn một cái thiệt đã rồi."

Sâu trong cổ họng Liam phát ra một tiếng cười, chủ động cuối đầu hôn môi cậu, tại nơi môi răng tiếp xúc thấp giọng nói: "Như vậy cũng có thể hôn một cái thật tốt."

Tạ Tri ngẩng đầu lên, nhìn đôi mắt màu xanh lục mênh mông sóng sánh như bầu trời ngày hôm nay, trong lòng rung động, cậu từ trong túi lấy ra một cái hộp nhung nhỏ đã đặt ở đó thật lâu rồi.

Cậu mở nắp hộp ra để lộ chiếc nhẫn bên trong.

"Liam, em rất thích cuộc sống hiện tại của chúng ta, càng thích cuộc sống như thế này kéo dài trong tương lai," giọng nói của Tạ Tri len lỏi vào trong khoảng trống giữa hai người, "Lần đầu tiên gặp mặt em đã thích anh lắm rồi, lúc đó em không dám nói lời nào, nhưng hiện tại, là anh đã cho em dũng khí. Em mong rằng từ nay về sau anh có thể trở thành người cùng em chia sẻ những điều gần gũi nhất trong cuộc sống sau này."

"Em muốn là người đầu tiên nếm thử quả thanh mai mà anh trồng, được không anh?"

Mặt mày Tạ Tri cười đến cong cong, nhưng tay cầm nhẫn lại hơi run.

Sóng nước trong mắt Liam sáng lấp lánh, hắn giống như là mỉm cười, lại giống như là thở dài, hắn cúi đầu xuống lần nữa hôn lên môi cậu, thành kính nói: "Anh yêu em."

Ánh sáng ban ngày xuyên qua lớp kính dày tiến vào phòng lớn, khiến bóng hình Liam đưa lưng về phía ánh sáng càng thêm rõ ràng hơn.

Giống như lần đầu tiên chúng ta gặp nhau trong ký túc xá ngày ấy.

Trước mặt là đôi mắt xanh tuyệt đẹp kia, vẫn như làn gió thoảng qua thung lũng mùa xuân.

*

Lúc mẹ Tạ lên xe, bà liếc mắt một cái liền phát hiện thấy Liam đeo thêm một chiếc nhẫn bạc khiêm tốn trên ngón tay đặt trên vô lăng.

"Huầy, con trai mẹ đúng là có thể nha, thế này có phải là thành công rồi không?" Mẹ Tạ vươn tay từ ghế sau lên ghế lái phụ, đấm đấm vào bả vai con trai mình.

Hai năm trước khi Tạ Tri dẫn Liam về nước du lịch, ba mẹ Tạ đã nhạy cảm phát hiện ra quan hệ giữa hai người, trải qua thời gian suy đoán trước đó cũng có chút ý thức cộng thêm thời gian điều chỉnh, tình yêu của hai người đối với con trai xem như là hài lòng tiếp nhận.

Mà gia đình của Liam càng không cần phải nói, mẹ của Liam – Sussanne rất yêu quý người yêu phương Đông của con trai mình. Mỗi lần gặp Tạ Tri, bà liên tục khen ngợi mái tóc đen và đôi đồng tử màu đen của cậu bằng những lời lẽ có cánh khiến người ta đỏ mặt: Cái gì mà "Nai con trong rừng", gì mà "Đá cuội trong hồ nước mùa đông", Tạ Tri nghe được hết lần này đến lần khác.

Mẹ Tạ đã học được một ít tiếng Anh trong hai năm qua, miễn cưỡng có thể nói được mấy câu nói thông dụng hàng ngày và những từ đơn giản. Lần này xuất ngoại là để tham dự lễ tốt nghiệp của Tạ Tri, lần đầu tiên gặp mẹ Liam lại có thể khoa tay múa chân giao tiếp với nhau. Hai người phụ nữ từ đại sảnh khách sạn đã bắt đầu thân thiện nói chuyện không ngừng, ngôn ngữ không thông cũng có thể trò chuyện rất vui vẻ.

Cô Sussanne ngồi ở ghế sau bị mẹ của Tạ Tri nắm lấy tám chuyện, thành công nhận được tin con trai được người yêu cầu hôn, quả thực là mở cờ trong bụng, tốc độ nói nhanh gửi đến hàng loạt lời chúc phúc đến nỗi mà ba Tạ và ba Liam đều không có chỗ nói xen vào.

Bởi vì Tạ Tri và Liam học khác trường nên nơi tổ chức lễ tốt nghiệp cũng một nam một bắc, bọn họ chỉ có thể cùng ba mẹ hai bên tham gia nghi thức trao thưởng của chính mình, cuối cùng trở về Quad* chính của trường để tụ hợp.

(*viết tắt của quadrangle, sân trong (sân có bốn cạnh xung quanh có nhà lớn, ở các trường đại học...))

Đã có rất nhiều người tốt nghiệp trên sân cỏ lớn chụp ảnh kỷ niệm với bạn bè và gia đình, từ xa Tạ Tri đã nhìn thấy Liam vô cùng nổi bật trong đám đông, mặc một bộ đồ cử nhân tay cầm đầy hoa tươi đi về phía mình.

Liam đặt một bó hoa trang nhã màu xanh đan xen vàng vào trong lòng Tạ Tri, nhẹ nhàng chúc mừng cậu: "Chúc mừng tốt nghiệp, em yêu."

"Chúc mừng tốt nghiệp." Niềm vui sướиɠ trong lòng Tạ Tri không ngừng trào dâng lên, cậu dang rộng cánh tay ôm lấy Liam.

"Chúc mừng tốt nghiệp!!" Cao Dịch Nguyên, Cố Giai, Chris và những người khác cũnng lao đến, một đám bạn ôm nhau, nụ cười của tuổi trẻ tràn đầy sức sống lan tỏa vô tận trên sân cỏ.

Chiếc mũ cử nhân bị ném tung lên cao, tassel* (tua rua) rơi trên vành mũ bay lên không trung, cùng nhau vẽ một vòng cung tự do, hình ảnh này vĩnh viễn sẽ luôn dừng lại trong ống kính của máy ảnh.

*

Lại một mùa hè nữa dẫn Liam trở về Trung Quốc nhàn nhã nghỉ dưỡng, sau kỳ nghỉ này, cả hai sẽ đến bờ biển phía Tây để bắt đầu học cao học.

Tạ Tri mua được một giỏ đầy quả thanh mai tươi ngon, nước quả ép để lại một vệt dấu vết chói mắt trên mặt đất.

Để lại hơn phân nửa giỏ cho ba mẹ Tạ ăn, phần còn lại thì rửa sạch để vào một cái túi bảo quản nhỏ, tự mình mang theo lên chuyến bay bay về Bắc Mỹ, dự định sẽ chậm rãi thưởng thức trên chuyến bay đường dài.

Máy bay cất cánh an toàn, tiến vào chế độ bay ổn định.

"Nếu loại thanh mai mà mình trồng có nhiều nước như vậy thì tốt rồi." Tạ Tri cầm quả to tròn trịa màu đỏ sẫm, bắt đầu tưởng tượng một nhóm thanh mai mà Liam đã dẫn cậu đi trồng trước đó.

Các nhân viên của trang trại thử nghiệm đã gửi cho họ bức ảnh những cây thanh mai trưởng thành, nhìn qua thì cũng hữu mô hữu dạng* đó, chỉ là không biết mùi vị như thế nào. Họ có thể quay lại nông trường để nghiệm thu thành quả trước khi bắt đầu khai giảng.

(*là hình dung việc làm hay mô phỏng mà kết quả rất giống với hình mẫu nào đó hoặc đạt được chuẩn mực nào đó; có thể nói là "ra dáng")

"Anh có thể ủ chút rượu." Liam nắm lấy ngón tay của Tạ Tri vô thức vuốt ve mái tóc vàng của mình kéo xuống, cùng ngón tay của hắn quấn quýt với nhau.

"Được thôi," Tạ Tri cong ngón tay lên, dùng đầu ngón tay gãi gãi lòng bàn tay Liam, "Em cũng có thể ép nước trái cây nữa..."

Tạ Tri mỉm cười.

Cậu biết rằng, họ là đang bay về phía cuộc sống mới trong tương lai.

Hết chương 13.

-HOÀN CHÍNH VĂN-