Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Trời Xanh Không Mây

Chương 5: Tết Trung Thu và ánh trăng sáng

« Chương Trước
Tết Trung Thu đã đến, mang theo không khí rộn ràng và những tiếng trống vang vọng khắp xóm làng. Mọi người đang chuẩn bị cho lễ hội, từ những chiếc đèn l*иg rực rỡ cho đến những mâm bánh trung thu đủ màu sắc. Không khí vui tươi len lỏi vào từng ngôi nhà, và tôi cũng không thể chờ đợi để được cùng Mai trải qua một đêm Trung Thu ý nghĩa.

Buổi chiều, tôi cùng mẹ ra chợ mua sắm. Những chiếc đèn l*иg đủ hình dạng, màu sắc sáng rực rỡ treo lủng lẳng, những mâm bánh trung thu được bày biện ngay ngắn, tất cả tạo nên một khung cảnh ấm áp, thân thương. Sau khi chọn cho mình một chiếc đèn l*иg hình con thỏ, tôi chạy vội về nhà, lòng đầy háo hức.

“Mai ơi! Mình có đèn l*иg này nè!” Tôi gọi khi thấy cô đang đứng trước cửa nhà. Ánh mắt cô bừng sáng khi nhìn thấy chiếc đèn l*иg.

“Đẹp quá! Cậu mua ở đâu vậy?” Mai hỏi, giọng cô đầy phấn khích.

“Mua ở chợ! Chúng ta sẽ cùng nhau đi chơi nhé?” Tôi đề nghị, lòng tôi tràn đầy mong chờ.

Rồi khi màn đêm buông xuống, ánh trăng sáng tỏ và những chiếc đèn l*иg được thắp sáng, chúng tôi cùng nhau đi ra bãi cỏ để tham gia lễ hội. Tiếng nhạc vui vẻ vang lên, những đứa trẻ xung quanh cười đùa rộn rã, không khí thật sôi động.

“Nhìn kìa, những chiếc đèn l*иg đẹp quá!” Mai chỉ tay về phía những đứa trẻ đang chạy nhảy, tay cầm những chiếc đèn l*иg đủ màu sắc.

Chúng tôi cùng nhau tham gia các trò chơi truyền thống, từ múa lân đến đập niêu. Mai nhảy múa vui vẻ, nụ cười tỏa sáng như ánh trăng rằm. Tôi cảm thấy hạnh phúc khi được thấy cô vui vẻ như vậy.

Sau khi đã tham gia nhiều trò chơi, chúng tôi ngồi nghỉ một chút dưới tán cây. Ánh trăng chiếu sáng khắp nơi, tạo nên một bầu không khí huyền ảo. Mai lấy ra một chiếc bánh trung thu, chia cho tôi một nửa.

“Cậu ăn đi! Bánh này ngon lắm đấy!” Mai nói, ánh mắt đầy niềm vui.

Tôi cắn một miếng, vị ngọt của bánh luôn là thứ khiến trẻ con chúng tôi thèm thuồng, được ăn bánh khiến tôi cảm thấy thích thú. “Ngon thật! Cảm ơn cậu!” Tôi vui vẻ đáp.

Mai cười khì, trên mặt cô lộ rõ sự hân hoan không thể che giấu

Đêm Trung Thu này sẽ mãi là một kỷ niệm không thể quên trong lòng tôi. Tôi hiểu rằng tình bạn của chúng tôi không chỉ là những khoảnh khắc vui vẻ, mà còn là những ước mơ và hy vọng cho tương lai.

Ánh trăng rực rỡ chiếu sáng bãi cỏ, và trong khoảnh khắc ấy, tôi cảm nhận được tình cảm dành cho Mai đã lớn dần trong lòng mình. Những kỷ niệm của một mùa Trung Thu đã chắp cánh cho những ước mơ, và tôi thầm hy vọng một ngày nào đó, tôi sẽ đủ can đảm để nói với cô rằng, tôi yêu cô.
« Chương Trước