Chương 4

”Là anh em song sinh!” Hai nhóc không hẹn mà trăm miệng một lời.

“Tớ có một tấm ảnh của bố, lấy cho cậu xem một chút!” Kiêu Kiêu chạy về phòng mình mở balo, Tử Dục cũng mở vali của mình tìm kiếm. Hai nhóc mặt đối mặt, đem phần ảnh chụp của mình ôm trước ngực, thực ra đây không phải là hai tấm ảnh độc lập, mà là hai phần của cũng một bức ảnh. Vết xé ở giữa là minh chứng vô cùng sống động cho điều này, hai nhóc trong nội tâm thật kích động, hít sâu một hơi.

“Ngu Kiêu, tớ đếm một hai ba, chúng ta đồng thời đưa ảnh ra nha—— Một, hai, ba!”

Hai phần ảnh chụp cơ hồ hoàn mỹ hợp lại cùng nhau, tuy có chút mài mòn vì thời gian, nhưng vẫn là có thể nhìn ra, trên ảnh là hai người cùng tựa vào nhau hết sức thâm tình.

“Đây chính là bố tớ/ Baba!”

Hai nhóc cùng hô to, sau đó cả hai ôm chặt lấy đối phương.

Buổi tối, Kiêu Kiêu và Tử Dục xin phép thầy giáo được đổi cùng một phòng, hai đứa đánh nhau bây giờ thân thiết như vậy thầy đương nhiên đồng ý, hai giường nhỏ cũng được đẩy sát lại thành một giường lớn, hai đứa dựa sát vào nhau.

“Kiêu Kiêu, nói cho cho tớ nghe về baba đi.”

Kiêu Kiêu nghĩ một hồi đáp:

“Cậu cùng ba ba tính cách rất giống nhau, ba ba lúc nào cũng bày trò nghịch ngợm, hơn nữa cái gì cũng không biết làm…”

Tử Dục đột nhiên ngắt lời:

“Nè! Tớ muốn cậu kể về ba ba, cậu vì cái gì bắt đầu phê bình tớ vậy?”

Kiêu Kiêu cười hắc hắc:

“Tớ nói chính là sự thật a, ba ba đúng là y như cậu vậy. Bố thì sao? Mau kể về bố cho tớ nghe.”

Tử Dục thở dài: “Bố hả, bố công việc bề bộn, đều không có cái gì thời gian chơi với tớ, nhưng bố siêu giỏi, cái gì cũng biết làm!”

Kiêu Kiêu nghe vậy đột nhiên bừng tỉnh:

“Cậu giống ba ba còn tớ giống bố, có đúng không.”

Tử Dục gật gật đầu:

“Đúng vậy, đúng vậy. Kiêu Kiêu, ba ba có người yêu mới không?”

Kiêu Kiêu lắc đầu:

“Không có, ba ba nói ba nói sẽ không kết hôn nữa, sẽ ở vậy với tớ luôn.”

“Bố cũng vậy đó.” Tử Dục hưng phấn nói.

Kiêu Kiêu con mắt cong cong cười lên:

“Tử Dục, tớ có một ý kiến hay!”

“ Cái gì?”

“ Chúng ta trao đổi thân phận đi! Cậu đến nhà tớ làm tớ, tớ đến nhà cậu làm cậu, chúng ta làm cho rõ ràng vì sao bố và baba lại tách nhau ra!”

Tử Dục nháy mắt nghĩ nghĩ:

“Tuyệt! Nói không chừng, sau này ba ba cùng bố còn có thể quay lại với nhau, đến lúc đó chúng ta liền có thể vĩnh viễn ở cùng một chỗ!”

Ý nghĩ táo bạo này khiến hai đứa kích động không thôi, chân trần xuống giường nhảy nhảy nhót nhót. Mấy ngày kế tiếp, cả hai bắt đầu dạy cho đối phương làm sao trở thành mình, có lẽ vì là song sinh, nên hiểu nhau hết sức nhanh chóng, chỉ là Tử Dục vẫn còn chưa có kỹ năng làm nhiều việc, mấy việc đại khái thì cũng tạm chấp nhận đi.



Trại hè kết thúc, cả hai thay đổi trang phục, cầm lấy hành lý của nhau. Tử Dục cùng Kiêu Kiêu ôm nhau không rời:

“Thay tớ chăm sóc cho ba ba.”

“ Thay tớ quan tâm bố một chút!”

Kiêu Kiêu lên xe taxi đi đến sân bay, Tử Dục nói cho nhóc biết, chú Trương sẽ ở phi trường đón nhóc. Kiêu Kiêu khẩn trương lại kích động, nhìn chung quanh tìm kiếm chú Trương, nhóc còn nhỏ, người thấp, nên phải đứng trên ghế mới thấy được. Ngay lúc nhóc lo lắng nhìn quanh, bả vai liền bị vỗ một cái, xoay người:

“Chú Trương!”

Trợ lý Trương cười, đem Kiêu Kiêu từ trên ghế ôm xuống nói:

“Tử Dục, đi chơi có vui không?”

“ Vui lắm vui lắm! Cháu còn quen được một người bạn rất tốt nữa!”

“Tốt, vậy chúng ta về nhà, bố của cháu hôm nay không đi làm, ở nhà chờ cháu về đó.”

Lúc Kiêu Kiêu nhìn thấy Lưu Đồng cảm giác đầu tiên chính là bố cùng ba ba không có chút nào giống nhau hết, ba ba lúc nào cũng uể oải nằm lên nằm xuống như không xương, mà bố thì cho dù là ở nhà nghỉ ngơi, cũng thật chỉnh tề nghiêm túc.

Kiêu Kiêu có chút kích động vứt ba lô qua một bên, chạy hướng về phía nam nhân đang ngồi trên sa lon xem báo:

“Bố ơi! Bố ơi!”

Lưu Đồng buông báo xuống ngẩng đầu lên cười tươi sau đó mở rộng vòng tay ôm con trai bảo bối vào lòng.