Trời Sinh Chính Là Mệnh Hoàng Hậu

Chưa có ai đánh giá truyện này!
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Ở chốn giang hồ, nàng chính là nữ ma sát Hương Ần Công Chúa, mọi người nghe tên đều biến sắc. Đồng thời, cũng là nhân vật hung ác tác oai tác quái trong cung làm cho chúng phi tần hận đến nghiến răng. …
Xem Thêm

Bên trong cung điện dát vàng, lóng lánh phát ra với chiếc áo Long bào của hoàng đế chói sáng đủ sắc màu, Kim Long trông vô cùng sống động, có thể thấy được thần lực của ngũ trảo, như đang vùng vẫy bay lượn ra ngoài, uy thần thật khϊếp sợ, thế nhưng lúc này trông thật xốc xếch bị để qua một bên.

“Hoàng Thượng, nô tì có thể như hiện tạo một dạng ôm ngài, phục vụ ngài, quả thực là niềm vinh hạnh cho nô tì!” Đồng Phi xinh đẹp, dùng sức lực mười phần ở bên Cừu Dực, thủ thỉ bên tai quyến rũ, hấp dẫn, dáng vẻ đắc chí không hề che dấu chút nào.

“Vậy sao?” Cừu Dực nhìn Đồng Phi diễm lệ, dung mạo xinh đẹp dáng người tư thái. Nàng đã là kế Liên Phi, sau đó có thể do hắn rất thích thú nên nâng lên làm phi tử. Với sự tính toán ngày ngày, nàng được hắn chuyên sủng cũng được nửa năm rồi…. Nghĩ đến đây, hắn không tự chủ nhớ tới bóng dáng một người.

Lúc này nàng đã xuất cung, tựa như đã rời đi lâu lắm rồi…

Đồng Phi phát hiện hắn có chút không yên lòng, tâm trạng lo lắng, liền sử dụng tất cả vốn liếng để trêu đùa hắn, lúc này mới kéo về sự chú ý của hắn.

Hắn miễn cưỡng đón nhận nàng, để lấp đầy khát vọng trong tầm nhìn, hơi có vẻ không còn kiên nhẫn, nhìn chằm chằm về phía lông mày của nàng. Hắn đưa bàn tay luồn vào trong vạt áo của nàng, một phen từ bên trong hướng ra ngoài kéo thẳng ra một cái yếm của nàng, cúi đầu đặt lên thân thể của mình, với ý nghĩa ban ơn thỏa mãn nàng.

“Hoàng Thượng”

Bỗng nhiên có một giọng nói mềm mại trong vắt truyền đến, một thân hình bỗng chốc xuất hiện đột ngột ở trước giường rồng.

Phúc chốc người ở phía trên thân thể Đồng Phi liền cứng đờ.

Ngạc nhiên ngẩn đầu lên, chỉ nghe thấy có một đôi câu thì đã hồn bay phách lạc, ngay đang lúc bùng cháy làm cho người ta tức giận, nụ cười chế giễu nhìn chằm chằm hắn, đôi mắt quyến rũ của người đứng giữa không hề có chút ngượng ngùng.

Nàng đã trở lại! Nhưng, nàng lại dám vào ngay lúc này, xông thẳng đến giường rồng!

“Ngươi là ai?” Đồng Phi thất kinh, vội vàng kéo tấm chăn che lại thân thể của nàng.

“Ngươi chính là Đồng Phi?” Nữ nhi xinh đẹp kiều diễm thích thú nhìn nàng.

“Láo xược, Tra Tổng Quản, còn không đem thích khách bắt lại?!” Đồng Phi trong cơn giận dữ, tức giận chất vấn kẻ xông vào ở phía sau lưng Thái giám tổng quản.

“Này… khởi bẩm nương nương, nàng là…” Tra tổng quản khó xử nhìn về phía hoàng thượng, muốn bắt “Thích khách” phải do hoàng thượng định đoạt.

“Ngươi còn chờ gì nữa, chẳng lẽ thích khách là do ngươi cố ý dẫn dụ đến hay sao?” Thấy Tra tổng quản co người bất động, nàng vô cùng tức giận.

“Nương nương hiểu lầm, nàng không phải thích khách! Nàng… là Hương ẩn công chúa”. Tra tổng quản vội vàng quỳ xuống đất, đổ mồ hôi nhắc nhở nàng.

Đồng Phi vào cung thì cũng ngay lúc công chúa xuất cung đấu võ để tranh giành chức Võ lâm minh chủ, cho nên cũng không gặp qua công chúa, nhưng ở trong cung có nhiều lời đồn đãi về vị công vương này. Nàng ít nhiều cũng đã nghe qua một chút về vị công chúa “ Phong công vĩ nghiệp” này rồi.(hình như là vì đại nghiệp cần phải tìm hiểu thật nhiều và biết rõ mọi việc).

“Nàng chính là người mà trong cung hay đồn đãi, nữ ma sát Hương Ẩn công chúa?” nàng có chút ngạc nhiên.

Nàng đã nghe kể nhiều về ác nữ truyền thuyết này, nghe nói cô gái này ỷ vào hoàng thượng cùng với Thái Hậu sủng ái. Ở trong cung kiêu căng ngạo mạn tới mức độ không xem ai ra gì, mấy phi tần được hoàng thượng sủng ái đều bị nàng chỉnh qua, nhưng không người nào trừng trị được vị công chúa này, có thể nói đây là triều đại đầu tiên của nữ ma sát. Một thời gian trước còn nghe nói, ác nữ có hứng chơi cùng nhau, thậm chí chạy ra ngoài cung đi làm xằng làm bậy, đường đường là một công chúa, lại có thể cùng người giang hồ đại hán tranh cái gì Võ lâm minh chủ, quả thật hoang đường vô cùng.

Lại nghĩ tới mấy vị cung nữ thái giám sống cùng với nàng khi vừa mới tiến cung, thì bèn lén lút cảnh báo nhắc nhở nàng, tương lai nếu có gặp mặt vị công chúa này, có thể trốn thật xa thì cứ trốn thật xa đừng tự chuốc lấy khổ. Khi đó nàng còn chưa mông được hoàng ơn của vua, nên chỉ biết vâng dạ để chống đỡ (duy nặc dĩ đối), giờ đây vị trí của nàng đã khác trước kia hoàn toàn, hoàng thượng đối xử với nàng có thể nói là hết mực cưng chìu, những thứ kia giờ đã qua rồi ác nữ đã không còn tư cách, rõ ràng là ở trước mặt hoàng thượng không còn phân lượng, hoàng thượng làm sao có thể bảo vệ cô chứ? Nhưng bản thân nàng sẽ không giống như vậy, nàng có tự tin hoàng thượng sẽ vì nàng mà làm chủ, nha đầu kia đừng hòng mơ tưởng ở trước mặt nàng phách lối.

“Thì ra trong cung sớm đem những tiếng xấu của ta truyền đi rồi hả?” Hương Ẩn như chuông bạc véo von nói, phối hợp với thượng thanh làm cho dung mạo xinh đẹp phải kinh động, làm cho lần đầu tiên nhìn thấy nàng Đồng Phi thoáng chốc kinh ngạc phải trợn mắt há hốc mồm, xuýt nữa nói không ra lời.

Này ác nữ thường ngày xinh đẹp nên khiến cho nàng càng ngày càng kiêu ngạo. Giờ ở tại nơi này trước mặt nữ nhân xinh đẹp hình như cũng không còn nhan sắc.” Ngươi thật sự là Hương ẩn?” Sau khi hết khϊếp sợ, cơn giận dữ của nàng lại khởi lên. “ Cho dù là công chúa, dám tự tiện xông vào giường rồng, quấy nhiễu thánh giá cũng là tử tội”. Lập tức phán quyết cô gái xinh đẹp này, đáng chết!

“Vậy à, thần muội đã phạm vào tử tội rồi sao? Hoàng Thượng?” Hương Ẩn cười như không cười, liếc mắt về phía nam nhân vẫn còn đứng trong trạng thái kinh ngạc.

Cừu Dực phục hồi lại tinh thần, tức giận trừng mắt hướng về phía Tổng quản thái giam đang quỳ xuống đất. “ Đáng chết! Tra tổng quản, đây đang xảy ra chuyện gì vậy?”

“Bẩm báo Hoàng thượng…. Hoàng thượng, nô tài đáng chết, đều là…. Cái này….” Tra tổng quản cà lăm không biết trả lời như thế nào, chỉ biết là sẽ như thế này, công chúa phạm sai lầm, vĩnh viễn đáng chết là nô tài, nhưng thật là chỉ mới gặp công chúa có một chút thì liền gặp họa, lần này hắn thật sự chết chắc rồi! Hắn quỳ rạp trên mặt đất mô hôi lạnh cứ chảy ròng.

“Hồ đồ! Lại dám tự tiện thả người xông thẳng vào giường rồng, ngươi thật đáng chết, có ai không, đem tra tổng quản lôi xuống cho trẫm ____”

“Được rồi, người đừng lấy Tra tổng quản ra trút giận, là thần muội tự mình muốn xông vào, người muốn trị thì trị tội của thần muội được rồi!” Đôi môi gợi cảm cực điểm của công chúa khi ở trước mặt hắn đã khai ra tất cả, thỉnh cầu trị tội.

“Ngươi!” Hắn liền nổi đóa. “Ngươi cho rằng trẫm không dám?!”

Nàng lạnh nhạt nhìn sang bên cạnh hắn vẻ mặt căm phẫn của Đồng Phi”Dám chứ, hoàng thượng là bậc cửu ngũ chí tôn có cái gì mà không dám? Muốn trách thì trách thần muội ngu xuẩn, không biết hoàng thượng đang ở cùng ái phi, quấy rầy chuyện tốt của hoàng thượng thật là tội đáng chết vạn lần!”

“Tự biết tội đáng chết vạn lần, lại còn dám bất kính như thế, do ngươi tự đâm đầu tìm đường vào chỗ chết phải không!” Đồng phi phẫn nộ nói.

Này ác nữ Yêu Cơ xông thẳng vào giường rồng, làm nhục mặt rồng, lần này có thể là cơ hội tốt để cho nàng dạy dỗ người!

Ngày hôm nay nếu có thể khiến cho Hương Ẩn thua trong tay nàng, tin tưởng ngày sau trong cung này, địa vị của nàng càng thêm vững chắc. Ngay cả Liên Phi cũng không dám cậy vào chính mình, đi trước một bước sinh hạ được hoàng tử, còn đôi khi cùng nàng tranh giành cả tình cảm nữa. “Người đâu, đem nha đầu không biết phép tắc này ra ngoài cho bổn cung, trừng phạt thật nặng 20 đại bản rồi nói sau!”

Ỷ vào hoàng ân, nàng oai nghiêm hạ lệnh, nhưng thứ lệnh vừa ra, tất cả bọn thị vệ cùng đám cung nữ thái giám có mặt đều nghe rõ, nhưng không người nào mảy may di chuyển, nói rõ ra là họ coi thường mệnh lệnh của nàng.

Này, này sao lại thế này? Những tên nô tài này làm phản rồi sao?

Té ra vị nương nương này vẫn còn chưa rõ, hương ẩn công chúa là người thế nào? Lúc này Tra tổng quản mới lộ vẻ mặt khó khăn nhìn về hướng chủ tử, chỉ thấy sắc mặt hắn ủ dột, không nói một câu.

“Tra tổng quản, còn chưa động thủ?!” Nàng lập tức xị mặt khó chịu, hướng về phía Tra tổng quản rống to.

Thêm Bình Luận