- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- 1x1
- Trời Sáng, Em Sẽ Về
- Chương 34
Trời Sáng, Em Sẽ Về
Chương 34
Cố Trì cười nói: “Cháu đã có khả năng tự lập rồi, chú cũng không mong cháu phải báo đáp gì, chỉ cảm thấy không có gì cần liên lạc nữa.”
“Nhưng cháu luôn muốn gặp lại chú, muốn nói lời cảm ơn. Chú không mong báo đáp, nhưng những năm đó số tiền chú cho cháu, cháu cũng nên trả lại cho chú.” Chu Nam Thủy nói vội.
“Thật sự không cần đâu, nếu cháu nhất định muốn trả lại, thì hãy tìm một đứa trẻ cần giúp đỡ rồi tài trợ cho nó, truyền lại lòng tốt này là được rồi.” Cố Trì mỉm cười nói.
“Cháu sẽ làm vậy.” Chu Nam Thủy hứa.
“Thực ra nếu cậu muốn báo đáp Cố Trì cũng không phải không có cách, hãy quan tâm nhiều hơn đến chị, cũng xem như là báo đáp cho anh ấy rồi.” Giang Thiến Hề cười nói.
Cố Trì gật đầu: “Đúng vậy, nghe nói bây giờ cháu là sếp của Thiến Hề, phiền cháu trong công việc chăm sóc cô ấy nhiều hơn. Cô ấy còn chưa quen với xã hội hiện nay.”
“Chú yên tâm, cháu sẽ làm.” Cố Trì nhờ cậy có giá trị hơn nhiều so với lời của Trần Hải. Chu Nam Thủy, người nổi tiếng trong ngành, lúc không vui không quan tâm đ ến mặt mũi của sếp, nhưng đối với lời nhờ cậy của Cố Trì thì từng từ đều nghe kỹ.
Nhìn ánh mắt dịu dàng của Cố Trì khi nhìn Giang Thiến Hề, Chu Nam Thủy không kìm được hỏi: “Chú, chị Giang chính là người vợ mà chú luôn tìm kiếm sao?”
Giang Thiến Hề nghe vậy, không nhịn được đỏ mặt, lại nghe Cố Trì nhẹ nhàng đáp bên tai: “Đúng.”
“Vậy chúc mừng chú!” Chu Nam Thủy thật lòng chúc mừng.
Giang Thiến Hề biết Chu Nam Thủy đã hiểu lầm, có chút ngại ngùng vội vàng cắt ngang: “Hôm nay gặp lại nhau vui vẻ thế này, chúng ta uống chút rượu được không?”
“Được, chú uống gì?” Chu Nam Thủy vui vẻ hỏi.
“Chú không uống đâu.” Cố Trì từ chối.
“Tối còn chút việc.”
“Vậy sao!”
Chu Nam Thủy khuyên, thấy Cố Trì vẫn từ chối liền hỏi Giang Thiến Hề: “Chị Giang thì sao?”
“Cho chị chút rượu trắng nhé!” Cô gái miền Bắc thường thích uống chút rượu trắng.
Cố Trì liếc nhìn cô một cái, không nói gì. Giang Thiến Hề bị anh nhìn có chút căng thẳng, trước đây Cố Trì ghét nhất cô uống rượu, nhưng cô lại thích uống, giờ anh đã không còn là chồng cô nữa, không thể quản lý được cô!
Giang Thiến Hề cười với anh rồi quay đầu nói với Chu Nam Thủy: “Hay chị uống sữa chua thôi.”
“Không, tôi đã gọi rồi, để chj uống một mình sao được?”
“Được, cậu là sếp của chị, chị sẽ uống cùng cậu.”
Giang Thiến Hề tìm lý do uống rượu, vui vẻ nói. Chẳng bao lâu rượu và thức ăn đã được mang lên, một cậu bé đeo cặp sách vội vàng chạy vào, tràn đầy sức sống chào hỏi họ: “Chào anh, chào chị. Em tên là Cố Vũ Triết.”
Giọng cậu bé trong trẻo, sáng sủa, mang theo sự tươi trẻ đặc trưng của lứa tuổi này, khiến người ta sinh lòng thiện cảm.
Giang Thiến Hề đã chuẩn bị tâm lý rất nhiều lần, nghĩ xem lần đầu gặp con trai của Cố Trì nên dùng biểu cảm gì, hoặc nói gì, nhưng đến lúc đối mặt thì lại không biết phản ứng ra sao…
“Đến rồi à, bỏ cặp xuống đi!” Giọng nói của Cố Trì ấm áp và đầy yêu thương.
Giang Thiến Hề siết chặt tay, hít một hơi sâu rồi ngẩng đầu lên. Cô mím môi, nén nỗi đau trong lòng, sau đó cười nhẹ nhàng chào: “Chào em, chị là Giang Thiến Hề.”
“Chào chị, chị Giang.” Cố Vũ Triết vui vẻ chào.
“Chu Nam Thủy.”
Chu Nam Thủy giới thiệu đơn giản rồi đưa tay ra bắt, sau đó ngạc nhiên nhìn Giang Thiến Hề và Cố Trì. Anh ta không ngờ Cố Trì có một cậu con trai mười mấy tuổi, chắc chắn không phải con của Giang Thiến Hề rồi.
Nhưng anh ta không biểu lộ ra, mà chào hỏi: “Hôm nay anh mời, em muốn gọi thêm món gì thì gọi nhé, muốn uống gì không?”
Cố Vũ Triết lắc đầu, rất lễ phép nói: “Không cần đâu, chừng này món là đủ rồi, cảm ơn anh!”
“Mau ăn đi, lát nữa còn phải đi học thêm tiếng Anh nữa!”
Cố Trì ân cần tráng chén đũa rồi chia cho ba người. Cố Vũ Triết nhận đũa cười nói: “Cảm ơn bố!”
Giang Thiến Hề âm thầm quan sát Cố Vũ Triết, cậu bé tầm mười ba mười bốn tuổi, da trắng, mặt mày tuấn tú, khí chất giống hệt Cố Trì hiện tại, trầm tĩnh, dịu dàng, ngoan ngoãn, lịch sự, nhìn là biết được giáo dục tốt. Khi ăn cậu không chỉ lo ăn một mình, thậm chí còn gắp thức ăn cho Cố Trì. Cố Trì cũng rất quan tâm cậu, tình cảm cha con hòa hợp, không hề có sự căng thẳng giữa bố và con trai ở tuổi dậy thì.
Cố Vũ Triết thấy Giang Thiến Hề luôn nhìn mình, liền ngẩng đầu lên, nhìn cô cười thân thiện, nụ cười đó giống hệt Cố Trì khi còn trẻ, ngay cả độ cong nơi khóe miệng cũng giống.
Giang Thiến Hề quan sát Cố Vũ Triết, Chu Nam Thủy lại quan sát ba người trên bàn ăn. Anh ta không ngờ Cố Trì đã tái hôn, còn có một cậu con trai lớn thế này. Trong lòng anh ta, chú Cố là một người chính trực, lương thiện, tình cảm sâu nặng, luôn tìm kiếm người vợ mất tích của mình, tình yêu đối với vợ khiến cả anh ta lúc nhỏ cũng nhận ra.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- 1x1
- Trời Sáng, Em Sẽ Về
- Chương 34