Chương 4

Chương 4

Hai cha con ôm nhau nằm xuống, Quách Thành trìu mến ôm con gái vào trong ngực, ánh mắt Quyên Nhi nửa khép nửa mở, dần dần tiến vào mộng đẹp, cô thật sự quá mệt mỏi.

Thiếu nữ mềm mại, chưa trải qua sự đời, không kể là thân thể nhỏ bé yếu ớt hay tiểu huyệt tươi mới đều phải có quá trình thích ứng.

Nhưng mà, người cha tham lam lại không muốn buông tha con gái như vậy, còn muốn đặt dươиɠ ѵậŧ cường tráng của mình trong hoa huyệt con gái cả đêm, giờ phút này, hạ thân cô gái kí©h thí©ɧ, trong miệng dường như phát ra tiếng ủy khuất " Ừ" cử động này, suýt chút nữa làm cho dươиɠ ѵậŧ từ trong hoa huyệt trượt ra ngoài.

Quách Thành nhìn con gái đáng yêu không chịu được, trong lòng vừa vui vừa yêu, chỉ hận không thể ôm cô càng chặt, để cho dươиɠ ѵậŧ đang kiên đĩnh của mình càng cắm chặt vào bên trong.

Hai cánh tay non mịn của Quyên Nhi theo bản năng ôm chặt thắt lưng của cha, trong miệng còn mơ hồ than thở: " Thật là xấu.....cha thật là xấu...."

Quách Thành cười, thương tiếc hôn nhẹ hai gò má cô, cảm giác dươиɠ ѵậŧ lại lớn hơn một chút so với lúc trước! Càng ngày càng nóng!

Không được! Không chịu nổi! Ôm vưa vật xinh đẹp như thế, cây gậy còn cắm trong người cô, không cứng mới là lạ!

Không đành lòng quấy rầy mộng đẹp của con gái, nhưng hạ thân thật sự nóng như lửa đốt, nóng đến cực kì khó chịu!

Quách Thành do dự một lát,cuối cùng du͙© vọиɠ chiến thắng lí trí, hắn lại chồm lên người con gái, động đậy cây gậy trong cơ thể cô!

" A....a.....a......" cô gái đang ngủ, sợ hãi mở hai mắt, bản thân lại bị người tập kích!

Quách Thành cố định thân thể con gái, nhỏ giọng thì thầm bên tai cô: " Con cứ việc ngủ của con, ba ba động việc của ba, cứ coi nhe massage cho con....."

Quyên Nhi chưa hoàn toàn tỉnh lại từ cơn buồn ngủ, bị cha lừa gạt, lại khép hai mắt, đi ngủ.

Nhưng mà trong lúc ngủ, cô còn không nhịn được phát ra " A....Ừm......hu....a....." thoải mái đến cực điểm.

Nhìn con gái hưởng thụ, Quách Thành càng cắm vào mạnh hơn, cây gậy tiến vào tận trong cùng hoa huyệt con gái! Dường như muốn đâm đến tận tử ©υиɠ! Mười bảy năm trước, hắn đã cắm vào mẹ của Quyên Nhi như thế này, làm cho nàng mang thai sinh ra cô gái như hoa trước mặt.

Hiện tại hắn phải cắm thật mạnh! Cắm đến tận tử ©υиɠ con gái, để lấy lại mười bảy năm nuôi dạy cô trở về! Tốt nhất là làm cho cô mang thai, vì mình sinh thêm một đứa con trai nữa!

Quách Thành bị du͙© vọиɠ tập kích, đã không còn để ý đến tình cảm cha con.

Hắn chỉ biết rằng, trước mặt là một người con gái, một tiểu xử nữ, tiểu xử nữ đã bị hắn phá thân.

Một cái miệng thịt tươi mới, làm cho hắn không lúc nào không nghĩ đến muốn cắm tiểu dâʍ đãиɠ này!

Tối nay hắn giữ lấy thân thể xử nữ của con gái, chỗ đất hoang chưa bị ai khai phá, từ nay về sau, hắn sẽ bảo vệ lãnh địa, không cho bất kì ai xâm phạm!

Hắn nhìn con gái đang ngủ mơ, hôn nhẹ hai gò má của cô, mỉm cười lẩm bẩm nói: " Quyên Nhi , sau này con là người của cha, tiểu huyệt của con chỉ có cha mới được cắm, mỗi ngày cha phải cắm, cắm con cả đêm, đền bù cho mấy năm nay, chờ đến khi con bị cha cắm đến rộng, đến thâm, tuổi con cũng lớn, cha sẽ thả con đi, cho con cuộc sống mới........."

Quách Thành nở nụ cười đắc ý-đâm đãng, từ từ tiến vào mộng đẹp.