Chương 31

Chương 31

Theo gậy thịt Quách Thành va chạm trong cơ thể Quyên Nhi, hai cánh mông tuyết trắng Quyên Nhi ma sát với cơ bụng Quách Thành!

Quách Thành một bên vuốt ve mông khiêu gợi Quyên Nhi , một bên nhẹ nhàng tách ra,yêu thích không buông tay quan sát, chỉ thấy trên khe mông, là cúc huyệt phấn hồng, hoa huyệt phía dưới bị cha khai khẩn.

Quách Thành xấu xa xoay vòng quanh cúc huyệt con gái, nhẹ giọng dụ dỗ cô: " Cục cưng, cha cắm gậy thịt vào đây được không?"

"Không được!" Quyên Nhi vừa thoát khỏi bể dục kháng nghị.

Quách Thành cười ha ha đứng lên, hắn biết cúc huyệt của con gái chưa trải qua tính sự chắc là sợ đau, hơn nữa hình thức tính giao bàng môn tà đạo con gái không thể tiếp thu được cũng có thể giải thích.

Quách Thành xoa nắn mông con gái, giả vờ bất đắc dĩ nói: " Được rồi, nếu không cho cha cắm nới đó, động nhỏ phía dưới phải làm cho cha nghiện....."

Nói xong, trong tình huống chưa rút gậy thịt ra, Quách Thành lại từ từ hướng hoa huyệt con gái sáp nhập thêm một ngón tay.

"A...." mới bắt đầu, Quyên Nhi nhăn hai hàng lông mày, giống như có chút đau, nhưng rất nhanh, cô đã quen.

Cảm giác được cơ thể con gái thả lỏng,Quách Thành đắc ý rút ngón tay ra, côn ŧᏂịŧ theo tiết tấu chậm rãi đỉnh dưa trong cơ thể con gái đứng lên, cứ như vậy cùng con gái nói chuyện tình yêu.

Quách Thành thích cách này,tình cảm và tìиɧ ɖu͙© giao hòa, có khi, khıêυ khí©h bằng lời nói còn thú vị hơn va chạm cơ thể.

Quách Thành cười hì hì hỏi con gái: " Quyên Nhi , con nói xem, mười bảy năm trước khi con mới sinh ra, cha nhìn thấy tiểu huyệt phấn nộn, cha đã nghĩ rồi một ngày chúng nó sẽ phục vụ cha nha...."

Quyên Nhi che khuôn mặ xấu hổ đỏ bừng, lẩm bẩm nói: "Cha còn mặt mũi để nói? Con xấu hổ chết đi được....."

Quách Thành càng cười vui vẻ, hắn lấy đôi tay đang che trên khuôn mặt con gái xuống nói: " Xấu hổ cái gì? Con xấu hổ vì bị cha làm, cha con chúng ta đã sớm ở cùng một chỗ tu nhân, hiện tại thản nhiên đối mặt thôi."

Quyên Nhi mảnh mai: " Vâng....."

Quách Thành vuốt ve hai vυ" con gái, vuốt ve mông cô, nhớ lại trong qua khứ: " Cha nhớ khi đó tắm rửa cho con, con giống như búp bê, mông không có tí lông nào....."

"Ai da, ba ba, ba thật xấu...."Quyên Nhi lại thẹn thùng.

"Ha ha ha, đến khi con dần trưởng thành, không cho cha gần nữa, lại đến khi bộ ngực con phát triển, mông cũng trở nên tròn xoe, ba nhìn trong mắt, thích trong lòng, không dám biểu hiện ra..."

"A....ba ba....nhẹ chút......" Quách Thành vừa nhớ lại nhưng không quên côn ŧᏂịŧ co rúm, hơn nữa còn mỗi lần cắm đều thật dùng sức, Quyên Nhi cảm giác cắm đến tận miệng tử ©υиɠ, nhịn không được phát ra tiếng kháng nghị.

Quách Thành tiếp tục nói: " Lại đến khi mẹ con thần thần bí bí lặng lẽ nói cho cha, cha mới biết được con có kinh nguyệt, từ đó cha mới biết con gái cha trưởng thành, sau khi bị nam nhân làm có thể mang thai, khi đó cha liền hận chết tiểu tử thối nào có thể làm con gái tiểu mỹ nhân hiền lành mềm mại của cha, cứ thế để cho hắn dễ dàng chiếm tiện nghi như thế sao?"

Nói tới đây, gậy thịt Quách Thành lại dùng sức dỉnh đưa hai cái, giống như nhắc nhở mình giữ lấy cô: " Ha ha, hiện tại thật tốt, con bị cha chiếm lấy! Cái huyệt khẩu chặt kín kia vì cha chống đỡ mà rộng ra, trong lòng cha cảm thấy rất tự hào, thật sự là không thể nói hết được!"

"A....ba ba....vậy ba sẽ đối tốt với con suốt đời chứ?" Quyên Nhi tựa người lên giường, cảm thụ nội huyệt bị cha cắm đầy, trừng mắt thành thật hỏi.

Quách Thành nhu nhu hai vυ" con gái, thân thiết nói: "Đương nhiên..." nói xong, kéo cơ thể con gái lại, cha con hai người ngồi xếp bằng trên giường ôm nhau, hạ thể vẫn duy trì tư thế giao hoan.

Từ phía đối diện, Quyên Nhi rõ ràng cảm nhận được ngượng ngùng, tuy rằng đã sớm giao bản thân cho cha, nhưng mà bây giờ chỗ kia lộ ra rõ ràng, lông ngực của cha, hạ thân đầy lông của cha, còn có đầu côn ŧᏂịŧ tím sãm cũng lộ ra trước mắt, thật sự là kí©h thí©ɧ giác quan.....

Quyên Nhi đỏ bừng hai má cúi đầu, Quách Thành lấy tay nâng đầu cô lên, bắt cô nhìn thẳng: "Sợ cái gì? Con đã là người của cha! Cha vừa là cha vừa là chồng con, hai người chúng ta thân càng thêm thân...."

Quyên Nhi vô tội nháy mắt, trong mắt hiện lên tia bất an: "Con sợ....."

"Sợ cái gì?" Ánh mắt Quách Thành ôn hòa thình lình chuyển thành tàn nhẫn.

"Sợ.....sợ...." Nói thật trong lòng Quyên Nhi có chút sợ cha, ngay từ đầu khi bị cha chiếm giữ đến khi hàng đêm cá nước giao hoan, cả quá trình, Quyên Nhi đều không có đường phản kháng, mặc dù có đôi khi, cô rất muốn phản kháng, nhưng cô biết không phản kháng được, ba uy nghiêm làm cô sợ hãi.....

Cho tới bây giờ, thân thể Quyên Nhi đã toàn bi cha khai phá, từ một xử nữ thuần khiết, biến thành một người phụ nữ tính sự phong phú, hai cái vυ" bị cha xoa nắn thành lớn, âʍ đa͙σ vì ngày ngày bị cha cắm mà trở nên rộng thùng thình, ngay cả mông sau khi trải nghiệm tính sự cũng trở nên đầy đặn, tròn xoe, chỉ cần là người sáng suốt, liếc mắt có thể nhìn ra, bên ngoài giống như cô gái thuần khiết che dâu thân thể bị nam nhân chà đạp mỗi ngày....

"Con rốt cuộc sợ cái gì?" Quách Thành nắm chặt hai vai, tiếp tục hỏi cô.

Quyên Nhi trong mắt lóe nước mắt trong suốt, vô lực phản kháng, cho đến bây giờ bản thân đều ỷ lại phụ thuộc cha, cô đã không muốn-rời xa cha.

Nhưng mà loại tình yêu cha con này, có thể thiên trường địa cửu không?

"Con sợ....Sợ chuyện của chúng ta...bị em gái và em trai biết......sợ thầy cô giáo và các bạn học biết.....sợ họ hàng biết....." Quyên Nhi ngập ngừng mãi, cuối cùng cũng nói ra lo lắng che dấu trong đáy lòng.