Chương 26

Chương 26

Lúc này trên tay Quách Thành cầm máy ảnh kỹ thuật số, nhìn Lý Thần bước vào, hắn nhanh chóng chụp lại, " tách tách, tách tách!" tất cả hình ảnh toàn thân trần trụi của Lý Thần đều lọt vào màn hình.

Lý Thần sợ hãi vội vàng che mặt, Quách Thành cười ha ha: " Thầy giáo Lý, không cần che, hình tượng vinh quang của thầy đã bị tôi chụp được."

Nói xong Quách Thành đưa máy ảnh cho Quyên Nhi ở phía sau, không chút hoang mang đi đến trước mặt Lý Thần , trắng trợn đánh giá Lý Thần , cười như hoa hỏi: " Thầy giáo Lý, thầy đang đóng phim sao?"

Lý Thần sợ đến mức câm như hến, lắp bắp nói: "Tôi....Anh...Con gái.....Mời tôi...đến..."

Quách Thành nghiêm túc quay đầu, hỏi Quyên Nhi : " Thật? Đúng là như thế?"

Quyên Nhi tủi thân chỉ vào Lý Thần nói: " Không phải như vậy! Là hắn bắt buộc con....trong văn phòng với hắn.... rồi lại cắn chặt con, bắt con đêm nay đến nhà hắn, muốn biết rõ ràng, cha đối chất với hắn..."

Quách Thành ngông nghênh đi đến trước mặt Lý Thần , lớn tiếng hỏi hắn: " Thầy giáo Lý! Thầy đừa giỡn con gái tôi trong văn phòng tôi còn chưa tính sổ đâu, hôm này thầy lại dám đến nhà tôi, đùa giỡn con gái tôi, thầy nói đi, nợ nần này tính toán làm sao?"

Lý Thần khϊếp sợ nhìn Quách Thành, thật lâu sau, hắn đánh bạo cùng Quách Thành nói: "Dù sao....dù sao con gái anh...cũng không phải lần đầu tiên....Anh cũng đã hưởng qua....so đo như thế làm gì?"

Quách Thành xanh mặt đi đến trước mặt Lý Thần , chỉ vào mũi hắn quát: " Anh nói tôi đã nếm qua hương vị của Quyên Nhi , anh có tận mắt nhìn thấy không? Anh có bằng chứng không? Nếu anh không có bằng chứng, tôi có thể kiện anh tội bịa đặt!"

Lý Thần tiếp tục vô sỉ nói: "Ngày đó.... anh lấy dươиɠ ѵậŧ giả từ trong người Quyên Nhi, từ cửa sau nhà, tôi đều thấy được hết..."

Nghe được Lý Thần nói như vậy Quách Thành nắm lấy cổ hắn, hung thần ác sát quát: " Anh lấy cái dươиɠ ѵậŧ giả kia mang đến công an, xem bon họ có thể giám định ra cha con tôi lσạи ɭυâи không! Tôi nói cha anh biết Lý Thần! Việc kia nhất định không phải cha con tôi, cũng không thể chứng minh được cha con tôi phát sinh quan hệ, anh tố cáo với công an, không tố cáo được chúng tôi, chúng tôi có thể tố cáo ngược lại, anh có hành vi quấy rối với nữ học sinh, không tin anh cứ thử xem!"

Bị Quách Thành ép hỏi, Lý Thần cứng lại, quả thật, hắn chỉ lấy cái dươиɠ ѵậŧ giả hù dọa Quyên Nhi tiểu cô nương, nhưng để hù dọa Quách Thành, không có cửa đâu, cái dươиɠ ѵậŧ giả kia căn bản không thể chứng minh Quyên Nhi và cha cô có quan hệ, mà trước mắt mình ở nhà người khác bị chụp lại, tội vào nhà dân gây rối có chứng cứ rõ ràng!

Nhìn Lý Thần lặng ngắt như tờ, Quách Thành càng dùng sức hổn hển túm cổ hắn, đồng thời dùng đầu gối liều mạng đẩy hắn về phía tường!

Lý Thần cố tránh, nhưng sức lực Quách Thành rất lớn, Lý Thần văn nhược căn bản không phải là đối thủ của hắn!

Sắc mặt Lý Thần tái nhợt ,thật sự khó thở, đến lúc hít thở không thông, dùng sức cầu xin: " Tôi....sai lầm rồi....tha thứ.....cho tôi...."

Quách Thành khống chế Lý Thần, nghiêng đầu lạnh giọng hỏi Quyên Nhi : "Nói! Ngày đó trong văn phòng, hắn làm gì con?"

Quyên Nhi e lệ nhỏ giọng nói: "Hắn...hắn...cưỡиɠ ɧϊếp ...con..."

"Hắn thật sự cắm vào con?" Quách Thành hỏi tiếp.

Quyên Nhi khóc không ra nước mắt, chỉ gật đầu tỏ vẻ là sự thật.

Quách Thành vừa nghe, trên đầu nổi lên gân xanh tức giận! Mắt trợn ngược lên!

Quyên Nhi là tâm can bảo bối của hắn! Hắn khai hóa Quyên Nhi, hắn sẽ chịu trách nhiệm với Quyên Nhi cả đời, tiểu nhân vô sỉ Lý Thần cứ như thế chen ngang?

Quách Thành nổi trận lôi đình đá ngã Lý Thần, đấm đá toàn thân Lý Thần !

"A....Đại ca....tha thứ cho tôi.....thôi không dám nữa..." Lý Thần khóc chạy trối chết, quay cuồng trong góc tường, muốn chạy trốn, nhưng Quách Thành làm sao có thể dễ dàng tha thứ cho hắn?

Đấm đá như mưa rơi xuống trên người Lý Thần , làm hắn không thể ngăn cản....

Quách Thành đánh tầm hai mươi phút, phát tiết hết một bụng tức giận. tay chân chính mình cũng mỏi, thở hổn hển lấy ghế dựa ngồi nghỉ ngơi trước mặt Lý Thần.

Lại nhìn Lý Thần , bị đánh cho bầm dập mặt mũi, khóe miệng chảy máu, trên người cũng đầy vết thương lớn nhỏ. Giờ phút này co lại trong góc tường, nức nở cầu xin xa thé: "Đại ca....Xuân Quyên...Tha cho tôi.....tôi không dám nữa...."

Sau khi thở dốc đều lại, Quách Thành chỉ vào Lý Thần lạnh lùng nói: " Sau này còn dám nói hươu nói vượn, xem tôi có bóc gân của anh, lột da của anh không! Quan hệ của chúng tôi là quan hệ cha con bình thường, hôm đó Quyên Nhi không khỏe, tôi đỡ nó nghỉ ngơi một chút dưới cửa sổ, căn bản không làm chuyện gì khác người, cái dươиɠ ѵậŧ giả anh nhặt được một chút cũng không kiên quan đến chúng tôi! Hôm nay cho anh trận đòn này bởi vì anh cưỡиɠ ɧϊếp con gái tôi! Vốn định cho anh ngồi tù, nhưng lo lắng danh dự của con gái, cho nên chỉ cho anh một bài học! Nếu sau này còn không an phận thủ thường tôi nhất định không tha cho anh! Nhẹ thì tố cáo anh với công an, nặng thì phế đi mệnh căn của anh, cho anh cả đời không nam không nữ!"

Lý Thần sợ tới mức như chó nhà có tang, khóc sướt mướt thề thốt: "Tôi không dám nữa! Không dám nữa! Nếu lại quấy rối Quyên Nhi , nhà các người trừng phạt tôi thế nào cũng được..."