Chương 24

Chương 24

Quách Thành nhẹ nhàng ngồi bên cạnh giường, vuốt khuôn mặt cô, dịu dàng nói: "Xảy ra chuyện gì? Con gái ngoan của cha? Hôm nay làm sao lại tủi thân như vậy? Có phải có tâm sự gì không?"

Nhìn thấy cha, Quyên Nhi càng khó kiềm chế tự trách, cô quệt quệt cái miệng nhỏ nhắn, nước mắt cũng sắp rơi xuống.

Nhìn con gái buồn như vậy, Quách Thành trầm tư một lúc lâu, từ từ nói: "Cha biết, con lớn rồi, tự mình có chủ ý, có lẽ con cảm thấy.....đi theo cha không phải là lâu dài.....con có quyết định của mình, con yên tâm, nếu con thật sự có người vừa ý, cha sẽ không ngăn cản, tất cả chỉ cần con nguyện ý...."

Không chờ cha nói xong, Quyên Nhi khóc nghẹn ngào nức nở nói: "Ba ba...không phải....con không có người trong lòng...mà là....bị người khác uy hϊếp...ô ô...."

Nói đến đây, Quyên Nhi không thể nén tủi thân trong lòng, khóc lớn tiếng!

Quách Thành chấn động, lập tức ôm bả vai con gái, trấn an cô nói: "Con đừng khóc, nói cho cha biết mọi việc trước đã!"

Quyên Nhi dần dần bình tĩnh lại, trần thuật lại sự tình cho cha một lần.

Sau khi Quyên Nhi nói xong, hai hàng lông mày Quách Thành xoắn chặt lại một chỗ, yên lặng, thật lâu sau, hắn nói với con gái: "Quyên Nhi .con đừng vội, chuyện này cha sẽ xử lí tốt, con ở trường, nếu thầy giáo Lý còn làm phiền con, con nói cho hắn, đêm đó cha tăng ca trong công ty không về, trong nhà chỉ có mình con, để thầy giáo Lý nửa đêm đến tìm con, đến lúc đó cha sẽ có cách hay."

Quyên Nhi nháy mắt, nghi ngờ nhìn cha hỏi: "Ba ba, ba đêm đó....thật sự không về sao?"

Quách Thành cười nâng khuôn mặt con gái: " Con gái ngốc, cha làm sao yên tâm để con ở nhà một mình đối phó với sắc lang, yên tâm đi, cha ở gần nhà, chờ Lý Thần bước vào nhà chúng ta, cha sẽ đóng cửa đánh chó!"

Nói xong, còn làm tư thế đánh chó, Quyên Nhi từ buồn chuyển thành vui vẻ, tiến vào trong lòng cha yêu kiều: "Ba ba, ba thật tốt, con vĩnh viễn cũng không rời khỏi ba...."

Quách Thành kéo con gái vào trong lòng, sờ soạng hôn cánh hoa non mềm của cô, hai người hô hấp dần trở nên dồn dập, cuối cùng ôm nhau cùng ngã trên giường Quyên Nhi ...

Cha con hai người sờ soạng cởϊ qυầи áo trên người của nhau, động tác hai người rất quen thuộc, rất nhanh đã tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, Quách Thành một bên vong tình hôn sâu đôi môi ngọt lành con gái, một bên vươn tay dừng sức xoa nắn hai cái bánh bao nở nang.

"Ô ô....a....ba ba....mau cắm vào..." Quyên Nhi phát tình thở hổn hển, thúc giục cha, đồng thời mở rộng hai chân, để cho cha cắm vào dễ dàng hơn!

"Úc..."Quách Thành trầm thấp kêu một tiếng, côn ŧᏂịŧ dài cắm thẳng vào hoa tâm! Quyên Nhi cùng cha phối hợp ăn ý, hoa huyệt bị cha cắm vào cũng đã ướt một mảng, hơi dùng sức liền tiến vào tận gốc.

"Thoải mái không?" Quách Thành dùng sức thẳng tiến côn ŧᏂịŧ vào hoa tâm, săn sóc hỏi con gái.

"Thoải mái muốn chết!"Quách Thành hưởng thụ nhỏ giọng đáp.

"Muốn cha động hay không động?"

"Động! Dùng sức một chút..." Quyên Nhi mị hoặc dụ dỗ cha.

Quách Thành cười vui vẻ, vận đủ sức, bắt đầu mãnh liệt ra vào!

Tư thế nam trên nữ dưới, vì để cho cha cắm vào càng sâu, Quyên Nhi gắt gao kẹp chặt eo cha, như vậy Quách Thành có thể không để ý gì dùng sức ngựa cắm vào rút ra!

"Bép bép! Bép bép! Bép bép!" tiếng thân thể va chạm trong phòng ngủ Quyên Nhi vang lên.

"A....ân....a...ân...." Quyên Nhi hai mắt khép hờ, trên giường hưởng thụ kêu lên, bởi vì em trai và em gái ngủ ở phòng bên cạnh, cô không dám phóng túng như trước.

Ra vào một trăm hiệp, Quách Thành ngừng động tác thở hồng hộc, ôm chặt cơ thể cô hỏi: "Còn muốn nữa không?"

"Muốn....."

Quách Thành cười ngây ngô, nghỉ tạm một lát, lại một lần tiến công mãnh liệt.

Ngày hôm sau là thứ sáu.

Con gái nhỏ và con trai đang trên giường, chị cả vì bọn họ chuẩn bị bữa sáng, cha ăn mặc chỉnh tề, thúc giục bọn họ nhanh chóng rửa mặt ăn cơm, nói hôm nay hắn làm tài xế chở các con đi chơi trò chơi.

Yến Nhi và Sinh Nhi đều rất vui vẻ, bọn họ đương nhiên không thể tưởng tượng được, người cha ôn hòa áo mũ chỉnh tề và chị gái dịu dàng tươi mát, tối hôm qua trong phòng trình diễn một màn ra vào trần trui, uyên ương hí thủy.