Chương 11

Chương 11

" A....ưʍ....thật thoải mái.....a" Quyên Nhi cả người sợ run, lớn tiếng rêи ɾỉ, càng ôm chặt thân thể cường tráng của cha hơn.

Rút ra cắm vào hơn trăm cái, Quách Thành thở hồng hộc, đặt con gái nằm xuống cái giường rộng trong phòng ngủ, bởi vì vừa rồi ôm con gái đứng thẳng cắm, bây giờ đặt cô xuống, thân thể của cô vẫn còn duy trì trạng thái cũ, hai đùi gấp khúc giạng thật to sang hai bên, hoa huyệt mê người và âm mao đen nhánh hiện ra vô cùng rõ ràng trong mắt!

Quách Thành ghé vào giường, dùng hai tay cố dịnh đùi con gái, tận tình thưởng thức hạ thể mềm mại con gái, trước kia khi cùng với vợ, bởi vì vợ rất bảo thủ, hơn nữa sau khi sinh hai gái một trai thân thể thành thục, không còn tươi mới, cho nên Quách Thành không có hứng thú nghiền ngẫm hạ thể phụ nữ như vậy.

Nhưng mà bây giờ, đối mặt với thân thể của vưu vật do mình tạo ra, Quách Thành nhìn không đủ, sờ cũng không đủ !

Sợ cái gì? Sinh mạng Quyên Nhi là mình cho, mình là cha nó, nhìn, sờ, cắm. có gì không thể?

Nghĩ như vậy, khi Quách Thành đừa bỡn hạ thể con gái lại có cảm giác yên lòng.

Lại nói, bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của con gái thật mê người, âm mao dày rậm, chứng minh tiểu tao hóa này đã bị mình khai khẩn rồi, cô lại tràn đầy du͙© vọиɠ như thế, nếu mình không giữ lấy, cũng sẽ bị tiểu tử nhà ai đó chiếm tiện nghi.

Lại nhìn hai mép thịt lớn bao quanh âʍ ɦộ, thật là trắng mịn mê người,! Bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của cô gái tươi mới, sau khi sinh con hạ thể của vợ màu tím sẫm, làm sao tươi mới như thế này!

Quyên Nhi nằm thẳng, tùy ý để cha đừa nghich bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của mình, vặn vẹo thân mình, đồng thời trong miệng phát ra âm thanh: " Ừm....a" thật hưởng thụ.

Quách Thành dùng sức tách tiểu âʍ ɦộ của con gái, nhìn vào bên trong, trong miệng thì thào nói: " Bảo bối đừng nhúc nhích, để cho cha nhìn thật kĩ nào...."

Hai miếng thịt lớn bao quanh miệng âʍ đa͙σ đã bị Quách Thành mạnh mẽ mở ra, màиɠ ŧяiиɧ bị xé rách từ trước cũng hiện ra, bây giờ nhìn lại, miệng âʍ đa͙σ rất nhỏ, rất khó tưởng tượng, nó có thể nuốt hết dươиɠ ѵậŧ thô to của mình.

Quách Thành một bên nhìn, một bên khıêυ khí©h con gái : " Quyên Nhi , âʍ đa͙σ của con bị cha cắm rồi, màиɠ ŧяiиɧ cũng rách một lỗ thật lớn a, đến lúc đó con lấy chồng, hắn hỏi thì phải làm sao?"

Quyên Nhi dùng sức vặn vẹo thân mình, ba phần thẹn thùng bảy phần giận dữ nói: " Còn không phải tại cha? Cha không phải đã nói.....lấy người ta sao? Con không lấy người khác...."

Quách Thành cười ha ha: " Cha rất muốn lấy con, nhưng pháp luật không cho phép, chỉ cần con nguyện ý cả đời làm người vợ hữa thực vô danh của cha, cha đương nhiên vui lòng, chỉ sợ sau này khi con trưởng thành, một chân đá văng cha đi, gả cho người khác a...."

" Ưʍ....a.....con sẽ không......con chỉ cùng cha.....con bị cha cắm.....âʍ đa͙σ của con chỉ thuộc về một người là cha....."

" Ha ha ha, như vậy thật tốt, Quyên Nhi của cha nguyện ý theo cha, cha sẽ phụ trách tất cả, nếu không muốn, chờ Quyên Nhi trưởng thành, cha cắm con đủ mười năm, cắm đến âʍ ɦộ thành màu thâm, rồi mới tiêu tiền cho con vá màиɠ ŧяiиɧ, đến lúc đó chồng của con cũng không nhìn ra được, còn tưởng con là xử nữ...."

" A....a.....cha thật là xấu.......cha cắm con mười năm.....cái miệng kia của con biến lớn.....còn có thể lừa người khác sao? Hu hu hu...." Quyên Nhi giả vờ nức nở đứng lên.

Quách Thành cười, ôm chầm con gái, hôn môi giống như hôn cục cưng bảo bối, đồng thời dụ dỗ nói với cô: " Cha đã cắm con rồi, đương nhiên sẽ không cho con đi theo người khác, con đi theo cha, vài năm nữa sinh cho cha một đứa con trai, cha tuyên bố với bên ngoài nhận con nuôi, nhà chúng ta ân ân ái ái cả đời được không?"

" Ưʍ.....ưʍ.....được...." Quyên Nhi ngừng khóc, hạ thể trần trụi cuốn lấy hạ thể cứng rắn của cha.

Nhìn bộ dáng lẳиɠ ɭơ của cô, Quách Thành khó nhịn, cắm ba ngón tay vào hoa huyệt con gái.

" A....a....a....thật thích a...." Một khi du͙© vọиɠ của cô gái bắt đầu, thực sự rất mãnh liệt, ngón tay cha cắm rút, khiến cho cô mất hồn như thế.