Chương 1

Năm đó, Quách Thành là thương nhân, năm ngoái vợ qua đời vì tai nạn giao thông.

Quách Thành và vợ là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên, tình cảm thắm thiết rồi kết hôn, kết hôn mười tám năm, sinh được hai con gái và một con trai, Quách Thành ngày đêm bôn ba buôn bán ở bên ngoài, vợ ở nhà chăm sóc con cái, một ngày chuẩn bị ba bữa cơm, phu xướng phụ tùy, cuộc sống trôi qua hạnh phúc viên mãn.

Thật không ngờ tới, lần này tai họa đột nhiên ập tới hủy hoại cuộc sống hạnh phúc của hắn, vợ qua đời, tinh thần Quách Thành uể oải chán nản, nhưng sau khi nhìn ba đứa con thơ, hai đứa con gái, đứa nhỏ mới mười bốn tuổi, con trai vừa được mười tuổi, hắn đành vực dậy tinh thần, một lần nữa gánh vác trách nhiệm chủ gia đình.

Sau khi vợ mất, Quách Thành thường uống rượu quên sầu, mà càng uống hắn càng nhớ vợ, thường thường sau khi uống rượu sẽ khóc một mình.

Chạng vạng hôm nay, con gái nhỏ Xuân Yến vì trọ ở trường nên không về, con gái lớn Xuân Quyên đang học lớp mười một nhưng vì mẹ qua đời nên đổi thành học ngoại trú, như vậy mỗi đêm có thể về nhà cùng cha và em trai ăn cơm, cũng có thể trò chuyện giúp cha vơi đi nỗi buồn.

Quyên Nhi làm cơn chiều, ba cha con ăn cơm chiều xong, Quyên Nhi dẫn em trai trở về phòng, phụ đạo em làm bài tập, sau đó dỗ em đi ngủ, từ khi mẹ qua đời, Quyên Nhi tuy còn nhỏ nhưng chị gái như mẹ, chịu trách nhiệm chăm sóc cuộc sống hằng ngày của em trai.

Chờ em trai ngủ say, Quyên Nhi vốn định trở về phòng mình ôn tập bài học, nhìn thấy nhà ăn vẫn còn sáng đèn, cha vẫn ngồi cô độc một mình ở đó, tự rót tự uống rượu, thật là cô đơn.

Quyên Nhi nghĩ một lát, đi đến bên cạnh cha, nhẹ nhàng khuyên bảo: " Cha, cha uống ít thôi, nghỉ ngơi sớm một chút."

Không nghĩ tới, cha đã có vài phần men say vung tay lên mơ hồ nói với cô: " Con đừng quản cha! Con cứ đi ngủ đi!"

Con gái ngoan làm sao chịu được cha đau xót tự tổn thương thân thể, thế là Quyên Nhi đi đến bên người cha, nhỏ giọng khuyên bảo: " Cha, ngày mai cha lại uống, hôm nay quá muộn rồi, uống nữa không tốt cho dạ dày, đi, con dìu cha về phòng nghỉ ngơi."

Lời nói của con gái mềm mại, cố ý làm giảm bớt đau lòng, hắn nghe lời tùy ý để con gái dìu cánh tay, lảo đảo theo con gái về phòng.

Lúc say rượu, dường như cả nửa người to lớn của cha dựa vào người Quyên Nhi , nàng mất rất nhiều sức lực mới có thể đặt cha nằm xuống giường, Quyên Nhi thở hổn hển giúp cha bỏ giày, đồng thời, nhìn thấy khuôn mặt đầy mồ hôi của cha, Quyên Nhi đến phòng tắm giặt khăn mặt, lau mặt cho cha.

Khuôn mặt mềm mại của con gái gần sát chưa đầy gang tay, Quyên Nhi và mẹ rất giống nhau, trong nháy mắt, Quách Thành nửa say nửa tỉnh lại có ảo giác nhìn thấy vợ trở về, nhớ tới mối tình đầu tốt đẹp hai mươi năm trước.

Hơi thở Quách Thành đầy mùi rượu, ánh mắt nóng bỏng chăm chú nhìn gò má con gái, Quyên Nhi lần đầu bị ánh mắt lửa nóng của cha nhìn cho mặt đỏ tim đập, chậm rãi đặt khăn mặt xuống, đang muốn chào cha để trở về phòng, không nghĩ tới, bị cha mạnh mẽ đặt lên giường.