- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Nữ Phụ
- Trời Ban Muội Muội Ba Tuổi Rưỡi
- Chương 2
Trời Ban Muội Muội Ba Tuổi Rưỡi
Chương 2
Edit: Meine
Tần Hoài Dữ sống một mình, hằng ngày đều bận việc, sinh hoạt đơn giản, cơ bản không cần người hầu, biệt thự chỉ có một dì phụ trách dọn dẹp.
Bé con tới là ngoài ý muốn, cũng may dì giúp việc có kinh nghiệm chăm sóc cháu gái, tay chân lanh lẹ làm mấy món thích hợp cho trẻ con.
Tần Hoài Dữ có chút không biết làm sao đối diện với nhóc con gào khóc đòi ăn.
Ở trong trí nhớ của anh, em gái là một bé con đại nhân khó hầu hạ trong việc ăn cơm.
Bởi vì em gái kén ăn nên trong bữa cơm phải tốn chín trâu hai hổ mới xong được.
Nhưng anh chỉ đứng ngoài quan sát, vẫn chưa từng thử qua, nhất thời không biết phải làm thế nào.
Nhưng mà, chỉ thấy nhóc con đối diện cánh tay nhỏ múp mít đã nắm lấy cái muỗng, múc hai con tôm đã bốc vỏ ăn ngon lành.
Nguyên lai đứa nhỏ này có thể tự mình ăn cơm.
Tần Hoài Dữ vừa mới thở một hơi nhẹ nhõm, liền nghe nhóc con hô hô mà nói: "anh xem, Miên Miên sẽ chính mình tự ăn cơm, Miên Miên không kén ăn, tôm tôm ăn ngon."
Khuôn mặt nhỏ nhắn cầu khen ngợi, tia kiêu ngạo đều không hề che giấu đi được.
Tần Hoài Dữ mỉm cười, anh dùng đũa gắp bỏ vào chén cho nhóc con 2 khối thịt sườn.
Xương sườn hầm lâu, thịt chất non mềm, Miên Miên trực tiếp ăn, bẹp bẹp gặm đến siêu thơm, liên tiếp gặm xong hai khối, khuôn mặt nhỏ tràn ngập thoả mãn, còn thật chân tình mà cảm thán: "Thơm quá a, sao anh trai như thế nào không ăn ạ?"
Tần Hoài Dữ buồn cười.
Đứa bé xuất hiện ở ghế làm việc của anh, khi đó mặc váy trắng, tiên tiên khí, rất có khí chất giống như tiểu tiên đồng.
Không nghĩ tới thực sự chân thật, nhìn nhóc con tham ăn tự giác mỉm cười.
Anh còn nhớ rõ, từ trước em gái tuy rằng kén ăn, nhưng lại rất thích đồ ăn, cũng không hề ăn tương.
Thói ở sạch của nam nhân chung quy vẫn có điểm nhìn không được, ngón tay thon dài lấy hai tờ giấy khăn lau khuôn mặt nhỏ dính đầy nước sốt: "Nhai kỹ nuốt chậm, không ai cùng nhóc giành ăn."
....
Sau bữa tối, Tần Hoài Dữ nhờ dì bảo mẫu mang nhóc con đi rửa mặt tắm rửa, trong nhà không có quần áo trẻ con, dì bảo mẫu tìm một áo trắng nhỏ làm đồ ngủ cho bé.
Sau khi thu thập thỏa đáng, bảo mẫu đi qua phòng khách, trong tay cầm bộ váy hán phục màu trắng của bé con mới thay ra, hơi nhíu mi suy tư.
Tần Hoài Dữ hỏi: "nhóc con ngủ rồi sao?"
A di gật đầu: "đứa trẻ thực ngoan, đặc biệt an tĩnh, chỉ là quần áo không bình thường...... giống như quần áo của diễn viên cổ trang?"
Tần Hoài Dữ tiếp nhận quần áo, hạ mi mắt, loại này giống kiểu dáng của Hán phục nhưng vải vóc có cảm giác tốt hơn, không phải tơ tằm, hình như là tơ lụa thượng phẩm, thế nhưng không biết cụ thể là gì, cũng không có bất luận nhãn hiệu gì.
Anh không có đáp lại, a di lại trầm tư suy nghĩ, ăn mặc cổ đại, quần áo vải thượng hạn, đột nhiên xuất hiện ở trong văn phòng của Tần tiên sinh, theo dõi đều tra không ra......
A di đột nhiên xuất hiện một suy nghĩ cực lớn!
"Tiên sinh, đứa bé này không phải xuyên qua tới đi?!"
Tần Hoài Dữ: "......"
Bảo mẫu a di hằng ngày làm việc thực thanh nhàn, anh lại là chủ nhà hào phóng, a di không có việc gì thường xuyên xem phim truyền hình, phỏng chừng là xem quá nhiều phim, anh cũng lười đến so đo.
*
Đêm khuya, Miên Miên ngủ một giấc dậy, nắm tay nhỏ xoa xoa đôi mắt, xuyên thấu qua ánh trăng mông lung mơ hồ. nhìn thấy một người tuổi trẻ ngồi ở mép giường của bé.
Bé bò dậy bật lên đèn bàn, chờ thấy rõ mặt thiếu niên, tức khắc cả kinh miệng mở to: "Ngươi, ngươi ngươi, ngươi là...... Tư Mệnh thúc thúc?"
Dung mạo thanh tú tiên phong đạo cốt Tư Mệnh tinh quân giờ phút này ăn mặc một thân quần áo, đinh tán khoa trương mà phân bố trên vai cùng ống quần, quần jean phong cách, thậm chí tóc cũng biến sắc!
Mắt bé con mở to nhìn đầy lo lắng: "Tư Mệnh thúc thúc, thúc là trúng độc sao?" ????
Tư Mệnh tinh quân ba vạn tuổi, tu vi thâm hậu, có thể làm hắn bị độc đến đầu tóc đều biến sắc, này có phải là trúng kịch độc?
Tư Mệnh trong bộ dáng thiếu niên sửng sốt một chút, phát hiện nhóc con nhìn chằm chằm đầu tóc của chính mình đánh giá, hắn ho nhẹ một tiếng, ghét bỏ nói: "Tiểu thần vẫn chưa trúng độc, đây là thuật nhuộm tóc ở nhân gian, tiểu thần nhuộm chính là màu xám lưu hành nhất ở hiện tại."
Dứt lời, hắn móc từ trong túi áo ra chiếc kính màu đen Bulgari mới mua, cẩn cẩn thận thận đeo lên mặt mình.
Góc mặt hiện ra kết hợp với màu tóc mới thật tương xứng làm hắn anh tuấn bức người. phối hợp trông thật hài hòa.
Mỹ nhân! Quả thực đẹp tuyệt nhân gian!
Giá trị nhan sắc của hắn, không chỉ đứng đầu ở Tiên giới, chính là ở hoa hòe loè loẹt phàm giới cũng tuyệt đối có thể đứng thứ nhất. Cái gì mà nam idol đỉnh lưu quốc tế, ở trước mặt hắn đều phải cam bái hạ phong.
Nhìn qua gương Tư Mệnh khôi phục tưởng tượng, bị nhóc con đả kích tự tin, a, nhóc con 800 tuổi quả nhiên là không có kiến thức, cơ bản thẩm mỹ đều thiếu hụt.
Khí khí, tiên nam không muốn nói.
Mới vừa đặt mua một thân quần áo mốt lưu hành ở hiện đại lại không có được một lời ca ngợi, Tư Mệnh càng thêm tiêu cực mất hứng, "Nếu tiểu đế cơ đã thuận lợi ở trong nhà huynh trưởng, nhiệm vụ của tiểu thần đã hoàn thành, cáo từ!" ????
Miên Miên trong lòng nhớ thương một chuyện lớn, nàng nắm lấy tay áo da của Tư Mệnh: "Tư Mệnh thúc thúc trước đừng đi, anh Hoài Dữ khí vận có dấu hiệu bị thay đổi, này cùng nhiệm vụ độ kiếp của ta cũng có quan hệ sao?"
Tư Mệnh nhíu nhíu mày, hắn chỉ nghĩ hạ phàm làm một cá mặn lười nhát.
Ở Tiên giới công vụ nặng nề, bồi Thiên Quân chi nữ chỉ mới 800 tuổi vị thành niên hạ phàm độ kiếp xem như đi công tác, hắn đồng ý cũng là vì nhân cơ hội nghỉ phép chơi đùa.
Hắn đã có vài thập niên không hạ phàm, vài thập niên thế gian có biến hóa thật lớn, có quá nhiều nơi mới lạ chờ hắn đi thể nghiệm. Thí dụ như hôm nay hắn vừa mới thử qua trò chơi tên Vương Giả Vinh Quang game mobile, chơi hảo vui! Căn bản dừng không được, nào có tâm tình bồi nhóc con độ cái gì mà kiếp ????
Hắn giả vờ nghiêm túc: "Can thiệp độ kiếp là trái với luật trời, đế cơ muốn cho ta vi phạm lệnh cấm sao?"
Miên Miên sao có thể nhìn không ra xú Tư Mệnh thúc thúc không chịu giúp nàng, chỉ nghĩ làm cá măn lười biếng, nàng chớp chớp mắt, thay đổi kịch bản, tiếng nói ngọt ngào: "Kia Tư Mệnh thúc thúc liền lưu lại bồi Miên Miên được không? Miên Miên ở một mình, có chút sợ hãi......"
Bộ dáng bé con thật đáng thương, đôi mắt nhỏ ngập nước.
Tâm Tư Mệnh tức khắc mềm hơn phân nửa, xin hỏi còn có cái gì so với sinh vật mang tên tiểu thân tiên, đáng yêu hơn sao?!
Bé con thông minh nhân cơ hội túm tay áo của hắn nhẹ nhàng lay động: "Tư Mệnh thúc thúc, ngươi hạ phàm sau giống như lại soái thêm một chút."
"......" Xú mỹ Tư Mệnh anh tuấn bất phàm ngồi thẳng sống lưng. ( hắn lại có thể nhaaa!
*
Đáp ứng lưu lại một đêm Tư · thiếu niên nghiện game · Mệnh cầm di động đánh N trận, thẳng đến hết pin mới dừng lại ngủ thϊếp đi.
Sau nửa đêm, bé con rón ra rón rén mà bò xuống giường, xác nhận Tư Mệnh đã ngủ say, mới từ trong áo của hắn lấy ra một cây phất trần.
Bị thuật pháp thu nhỏ lại, phất trần ở trong lòng ngực nháy mắt biến đại, hai tay bé con loát sau một lúc lâu, rớt ra một quyển thật dày 《 Sổ phàm trần 》.
Quả nhiên giấu ở chỗ này!
Tiểu đoàn tử cầm quyển sách thật dày nhanh chóng đọc.
Tư Mệnh chưởng quản mọi việc của thế gian, 《 Sổ phàm trần 》 ghi lại tất cả mọi việc của thế gian.
Mở ra Sổ phàm trần...... Miên Miên đôi mắt càng mở to.
Nguyên lai bé xuyên đến một thế giới trong bối cảnh của một cuốn tiểu thuyết.
Tần gia một nhà sáu người trong tiểu thuyết đều là vai ác, con gái nhỏ Tần Miên Miên là nữ phụ ác động nhất.
Tần Miên Miên cùng nữ chủ Lục Linh từ nhỏ cùng nhau lớn lên, cùng nhau đóng phim, Miên Miên bởi vì diện mạo càng phù hợp với dân chúng, trở thành ngôi sao nhí được toàn dân sủng ái mệnh danh con gái quốc dân, Lục Linh lại là khí chất lạnh lùng.
Nhưng mà mấy năm sau, 15-16 tuổi Tần Miên Miên bị nuông chiều thành thiếu nữ ương ngạch, tâm địa đen tối.
Thiếu nữ học bá Lục Linh, kỹ thuật diễn tinh vi, nhanh chóng tuổi trẻ đã thành ảnh hậu.
Hai người cuối cùng thành khuê mật phản bội, mà Tần Miên Miên có ba ca ca, cũng đều giúp nàng làm việc ác.
Lúc này, Tư Mệnh ngủ say đột nhiên trở mình, Miên Miên sợ bị lộ tẩy, chỉ có thể lượt bỏ trăm trang, đại khái xem xong kết cục.
Ba Tần được chuẩn đoán ung thư gan, mẹ Tần bị bệnh trầm cảm tự sát, anh cả phạm tội thương nghiệp bị bắt vào tù, anh hai quá buồn bực mà chết, anh ba ăn nhậu chơi gái cờ bạc ngoài ý muốn chết......
Bé con bị chấn kinh, cả người ngây ngốc, hồi lâu đều không hoãn lại được.
Thế gian cũng thật là đáng sợ đi.
Một đời bất quá trăm năm, cốt truyện tiểu thuyết cũng trải qua vài thập niên, sáu người Tần gia thế nhưng không có một ai có thể sống đến đại kết cục!
Này đối tiểu thần mới chỉ mới 800 tuổi thật sự...... Không khỏi quá kí©h thí©ɧ.
*
"Rời giường nhóc con!"
Sáng sớm hôm sau, Tần Hoài Dữ mặc áo ngủ màu xám đậm tự mình gọi bé con rời giường.
Tư thế ngủ của nhóc con không tốt lắm, hai cái cánh tay rộng mở nằm bò, dẩu mông nhỏ, hai chân nhỏ củ cải cũng dạng ra, hoàn toàn không giống với ngày hôm qua mặc một kiên hán phục đầy khí chất.
Tần Hoài Dữ khóe môi cất giấu ý cười, đáy mắt so ngày hôm qua mới gặp nhóc con nhiều thêm vài phần mềm mại.
Anh là một người rất biết kiềm chế bản thân, giấc ngủ rất có quy luật, ít khi nằm mơ.
Nhưng vào tối hôm qua, anh có một giấc mồng hoàn chỉnh.
Trong mộng, một thiếu niên tiên phong đạo cốt đứng ở giữa đám mây, cưỡi mây đạp gió, từ trên trời giáng xuống.
Tay trái người thanh niên cầm phất trần, tay phải ôm một đứa trẻ, bé con mặc một thân váy trắng, trên đầu cột hai cái bím tóc nhỏ, khuôn mặt nhỏ trắng như tuyết, rõ ràng chính là em gái của anh Tần Miên Miên.
Sáng sớm tỉnh lại, cảnh tượng trong mộng vẫn nhớ rõ ràng.
Tần Hoài Dữ không phải người mê tín.
Anh tin do mình ban ngày suy nghĩ quá nhiều nên đêm tối mới nằm mộng, một giấc mộng không thể chứng minh được cái gì.
Nhưng sau khi tỉnh lại, tâm tư đem nhóc con lưu lại thêm phần kiên định.
Liền tính lỡ như sau lưng có ẩn tình như thế nào không?
Mặc dù có người tính kế hắn, nhưng chỉ là một nhóc con có thể nào được gì?
Tần Hoài Dữ ngồi ở mép giường chọc khuôn mặt thịt mum múp của bé, này tiểu nhân nhi nhìn cũng không béo, nhưng chỗ nào cùng đều là thịt thịt.
Bé con trở mình, rốt cuộc tỉnh.
Bé vừa thấy người trước mặt liền cong lên đôi mắt cười, trên mặt hiện lên hai viên má lúm đồng tiền nhỏ, ngọt ngào khiến tâm phải run.
Không đợi Tần Hoài Dữ phục hồi tinh thần lại, thân thể bé nhỏ liền không hề có dấu hiệu nào mà nhào vào trong lòng ngực hắn, tay nhỏ nắm chặt nghiêm trang: "anh Hoài Dữ, có Miên Miên ở đây, nhất định sẽ làm anh sống đến đại kết cục!"
Tần Hoài Dữ: "????" Này bé con đang nói mê sảng cái gì?
Miên Miên nửa đêm vội vàng đọc Sổ phàm trần, sau nửa đêm mới ngủ, nỗ lực hấp thu những diễn biến trong cốt truyện.
Tuy rằng bé là thần tiên, nhưng cũng chỉ là đứa bé, phí không ít chất xám mới nghĩ ra được đây là một thế giới tiểu thuyết cẩu huyết.
Dựa theo Sổ phàm trần ghi lại, sáu người Tần gia hắc hóa vào thời điểm bé mười sáu tuổi, khoảng cách bây giờ còn mười mấy năm.
Bé nhìn thấy anh Hoài Dữ khí vận có dấu hiệu bị sai hướng, có lẽ là bởi vì...... khi bé ba tuổi liền chết oan chết uổng, cho nên thời gian người nhà hắc hóa xảy ra sớm?
Vô luận như thế nào, hiện tại bé từ trên trời hạ phàm trọng sinh, đừng ai nghĩ thương tổn người nhà của bé!
Tần Hoài Dữ chỉ nghĩ nhóc là ngủ đến hồ đồ, nhéo nhéo mặt nhóc: "Đứng lên đi, nên ăn cơm sáng."
Ngồi ở bàn ăn, trợ lý Lâm Tứ dẫn theo bao lớn bao nhỏ tới cửa.
Lâm Tứ dựa theo yêu cầu của tổng tài nhà mình, mua không ít thời trang dành cho trẻ em ba bốn tuổi, còn có sữa bột. bình sữa trẻ con, khăn ướt, lấy ra một loạt đồ dùng sinh hoạt cho trẻ em.
Thời điểm mua sắm Lâm Tứ còn phun tào, mua nhiều đồ vật như vậy hữu dụng sao? Có lẽ ngày mai liền tìm được cha mẹ của nhóc con cho người ta đoán trở về. . truyện đam mỹ
Nhưng mà thẳng đến sáng nay, hắn thu được kết quả điều tra mới nhất, thật sự bội phục suy nghĩ của tổng tài trước đó.
A di dùng bình sữa mới pha sữa bột cho Miên Miên, Miên Miên ngoan ngoãn chính mình tự uống.
Lâm Tứ đem Tần Hoài Dữ kéo đến một bên, đè thấp giọng nói: "Tổng tài, tối hôm qua phái ra vài vị hiệu suất cao, chuyên nghiệp xưng là thám tử tư điều tra suốt đêm, bao gồm gia đình đơn vị, nhà trẻ, viện phúc lợi, suốt đêm tra xét trẻ em toàn thành phố, không có một manh mối nào! Giống như... nhóc con này là từ bầu trời rơi xuống!"
Tần Hoài Dữ nghe vậy, ánh mắt càng thâm thúy vài phần.
Hiện đại, thân phận dân cư được xác nhận kĩ càng, khắp nơi điều tra, nhóc con ba bốn tuổi lại tra không đến lai lịch, này cực kì không tầm thường.
Anh lại nghĩ đến cảnh tượng chân thực trong mơ vào tối hôm qua, trầm mặc thật lâu, ra một quyết định.
"Lâm Tứ, ngươi tiếp tục đi tra, không cần quá nhiều chi tiết. Nhưng, nếu cuối cùng không có kết quả, đứa nhỏ này ta tính toán nhận nuôi, cậu đi chuẩn bị một chút thủ tục."
Lâm Tứ "Phụt" một tiếng.
"Nhận nuôi? Tổng tài ngài nghiêm túc sao, ngài năm nay mới 23! Hơn nữa đứa nhỏ này......" Rốt cuộc lai lịch không rõ a.
Khuôn mặt tuấn tú của Tần Hoài Dữ không hề gợn sóng, nhàn nhạt mà quét qua hắn liếc mắt một cái, kiên định mà nói: "Như thế nào, cậu phản đối?"
Lâm Tứ vội lắc đầu: "Không dám không dám, tôi sẽ theo phân phó của ngài đi làm."
Dứt lời, hắn nhịn không được nhìn về phía bàn ăn nhóc con đang nghiêm túc cầm bình sữa mà uống.
Bị manh đến giật mình.
Thiên a, không thể trách tổng tài không lý trí, là nhãi con quá đáng yêu. Lại vừa vặn cùng muội muội mất sớm của tổng tài lớn lên giống nhau, nếu thật là đứa nhỏ bị bỏ rơi, việc nhận nuôi đối Tần gia mà nói vẫn có thể xem là một loại bồi thường.
*
Em gái nhỏ mất ngoài ý muốn cùng bảo mẫu lúc đó trực tiếp có quan hệ, cho nên mặc dù a di xung phong nhận việc chăm sóc nhóc con, Tần Hoài Dữ cũng quyết định mang nhóc con cùng đi công ty.
Mới vừa khai thông tư tưởng, Lâm trợ lý liền nhận được một cuộc điện thoại, "Tổng tài, Uông đại diện có việc gấp tìm ngài, nói...... Nhị thiếu ở phim trường bên kia đã xảy ra chuyện."
Tần Hoài Dữ cau mày, làm Lâm Tứ đem điện thoại chuyển đến, trực tiếp cùng Uông Xuyên đối thoại.
Năm phút sau, anh cúp điện thoại, tâm tư trầm hẳn. Nguyên lai là nhị đệ ở phim trường cùng đạo diễn phát sinh xung đột, hai bên cảm xúc đều bộc phát, rất khó xử lý. Tần Mục Dã kia tính tình không tốt trong vòng mỗi người đều biết, không ai khuyên được hắn, người đại diện không có biện pháp mới gọi tới xin giúp đỡ.
Phim trường ở vùng ngoại thành của Yến Kinh, Tần Hoài Dữ tính toán tự mình đi qua một chuyến.
Nghĩ đến nửa năm qua em trai rơi vào trạng thái mơ màng hồ đồ, Tần Hoài Dữ không khỏi nhìn về phía bé con ngồi trên sô pha, lâm vào tự hỏi.
Nếu anh xác định muốn nhận nuôi đứa nhỏ này, tất nhiên phải đem bé mang về nhà, được người nhà đồng ý.
Trong nhà tính tình nóng nảy nhất chính là đứa em trai này, đối với việc em gái mất phản ứng lớn nhất cũng là em hai.
Không biết em hai thấy nhóc con...... Sẽ có phản ứng gì.
Chính lúc anh đang chần chừ, bé con dùng cả tay chân nhỏ mà từ trên sô pha bò xuống dưới, bước chân ngắn nhỏ đi đến trước bàn làm việc của anh, đầu củ cải ngoan ngoãn chỉ cao tới bàn làm việc, giờ phút này đang dùng mắt to long lanh nhìn anh.
"Anh Hoài Dữ, anh hai xảy ra chuyện gì sao?"
Tần Hoài Dữ ngạc nhiên.
Anh hai...
Bé con buột miệng thốt ra xưng hô thật sự quá tự nhiên.
Anh thậm chí hoản hốt trong nháy mắt, giống như Miên Miên chưa bao giờ rời đi.
Anh khom lưng đem bé con bế lên: "anh hai cùng với đồng nghiệp công tác đã xảy ra một chút mâu thuẫn, anh muốn đi phim trường một chuyến, nhóc sẽ đi cùng anh sao?"
Miên Miên gật gật đầu, tìm được anh cả, bé hy vòng nhìn thấy được hai anh trai khác và ba ba, ma ma.
Khi trọng sinh, đối với bé ký ức trước kia có chút mơ hồ, bé nhớ rõ chính mình có ba ba ma ma, ba anh trai, nhớ rõ bọn họ đều thực yêu bé, nhưng bộ dạng cụ thể của họ bé đã quên.
Sổ phàm trần nhắc tới anh hai Tần Mục Dã là siêu cấp idol mê đảo cả hàng ngàn vạn thiếu nữ, fans Weibo cao tới 6000 vạn.
Tuy rằng Tiên giới không có loại chức nghiệp idol này, nhưng cũng có dung mạo tuấn mỹ thu hút đông đảo thần tiên tỷ tỷ được gọi là nam thượng thần —— tỷ như Tư Mệnh thúc thúc.
Năm trước sinh nhật Tư Mệnh thúc thúc chen đầy 300 vị nữ tiên, sự kiện quy mô như thế bây giờ Miên Miên còn nhớ rõ.
Bé con đếm trên đầu ngón tay tính nửa ngày, 6000 vạn...... Là 300 hơn hai mươi vạn lần, nhị ca ca hẳn là so với Tư Mệnh thúc thúc anh tuấn hai mươi vạn lần đi.
*
Nhưng mà hiện thực thật mau liền cho bé con một đả kích thật mạnh....
Phim trường ——
Thiếu niên dáng người cao gầy mặc áo khoác da đầy đinh tán, khí chất độc đáo, sườn mặt tinh xảo như được trời cao tạo thành.
Chỉ là toàn thân đều lộ ra sự kiệt ngạo, làm người nhìn tự giác sợ.
Đặc biệt hiện tại trên mặt là vẻ bất mãn, càng thêm có vẻ khó thuần, lúc này đang cùng đạo diễn giằng co, trường hợp khẩn trương.
Miên Miên nhìn Tần Mục Dã từ dưới lên trên quần jean rách tả tơi, áo da đinh tán, đầu tóc xám tro...... Cùng tối hôm qua nhìn thấy trên người Tư Mệnh thúc thúc tất cả đều không có sai biệt.
Bé con miệng càng trương càng lớn, biểu tình từ khϊếp sợ đến uể oải.
A này?
Xác định người này??
Xác định người này này????
Mê đảo 6000 vạn fans?
Khiếu thẩm mỹ của tỷ tỷ phàm giới khiến tiểu thần tiên thất vọng tràn trề =)))
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Nữ Phụ
- Trời Ban Muội Muội Ba Tuổi Rưỡi
- Chương 2