Chương 9: Lại gặp tra nam

Diệp Phi cảm thấy hụt hẫng như mất đi thứ gì đó quan trọng, cô ta ngước lên nhìn Giang Ánh .

" Ánh Ánh , không biết vì sao chiếc vòng này có cảm giác quen quen, em có thể cởi ra cho chị xem một chút được không?"

Giang Ánh tùy ý nghịch chiếc vòng tay, nhàn nhạt nói: " Tôi tháo không được. Chiếc vòng rất vừa vặn, nghe nói là ngọc này nhận chủ , nếu thích có thể đến cửa hàng nhìn một lần nữa, vật không thuộc về mình mà bận lòng là không tốt đâu."

Diệp Phi biểu tình cứng đờ, nước mắt lưng tròng, cô ta đáng thương ngẩng đầu nhìn Giang Ánh.

" Ánh Ánh chị không có ý gì khác, sao em lại nói chị như vậy ?"

Trương Thần Vũ ở một bên không khỏi có chút tức giận khi nhìn thấy bộ dạng yếu đuối của Diệp Phi

"Giang Ánh, sao cô lại keo kiệt như vậy, tôi vừa cảm thấy cô có chút tốt đẹp giờ lại bắt nạt Phi Phi rồi "

Như Giang Ánh đoán , Diệp Phi lại kéo ống tay áo của Trương Thần Vũ , " Thần Vũ , đừng tức giận, có lẽ Ánh Ánh không có ý đó."

"Phi Phi, em thật tốt bụng, người khác suýt nữa chỉ vào mũi mắng em, em còn tốt tính như vậy, anh sẽ không quản đâu."

Giang Ánh nhìn cảnh tượng trước mắt, đột nhiên cảm thấy có chút khó chịu, thà tự mình đi mua sắm còn hơn ở đây nói nhảm với bọn họ, dù sao cũng đạt được mục đích rồi.

"Tôi nhớ tới còn có chút việc, tôi đi về trước, mua xong vé sẽ nói cho hai ngừơi."

Nói xong Giang Ánh quay người đi, chỉ còn lại hai người bọn họ đứng đó xấu hổ .

Giang Ánh không quan tâm bọn họ nghĩ gì, xoay người đổi sang một trung tâm mua sắm khác tiếp tục tự do mua sắm, đi ngang qua chợ đêm lớn nhất thành phố Z, đi vào xem một lúc.

Chợ đêm ở tỉnh H rất bình dân, rẻ và ngon, có hầu hết các món ăn vặt đặc sản của đất nước, Giang Ánh đầu tiên là đến nơi bán món thịt yêu thích nhất của mình đóng gói 50 phần.

"Sao cháu mua nhiều quá vậy "

"Dạ, dì, hai ngày nay cháu mở tiệc ở nhà, cháu thấy thịt kho của dì ăn rất ngon, cháu đi mua một ít cho bọn nhỏ."

"Ha ha, miệng cháu thật ngọt , chỗ của dì nhất định là thịt kho đông bắc chính thống nhất."

"Dạ, hồi đi học cháu thèm món này lắm!"

Các quầy hàng ở chợ đêm bán được hàng trăm phần mỗi ngày, nhưng họ đều là khách hàng riêng lẻ , một lần mua hết 50 phần cô là người đầu tiên .

Sau đó, Giang Ánh lần lượt mua vịt quay BJ, bánh ngón tay, mì lạnh quay, cơm cuộn, thịt nạc viên, bánh mận và các loại đồ ăn vặt khác, với lý do tương tự, cô trả thêm tiền nhờ họ chuyển đến khách sạn xxx.

Xét cho cùng, mua quá nhiều ở chợ đêm quá dễ gây chú ý , còn lại Giang Ánh chỉ có thể đặt vài trăm đơn hàng từ cửa hàng cơm , và ghi chú lại .

Cô đặt hàng trăm bàn tiệc gồm các món ăn và cơm hộp từ các nhà hàng mà cô thích ăn, rồi vui vẻ trở về khách sạn chờ lấy đồ ăn.

Lễ tân của khách sạn mặc dù rất ngạc nhiên vì sao mấy người giao đồ hôm nay lại mang thùng xốp lớn như vậy, nhưng bọn họ cũng không hỏi nhiều, dù sao ở quầy lễ tân bọn họ cũng đã từng nhìn thấy đủ loại chuyện kỳ

quái, hơn nữa bọn họ cũng chú ý bảo vệ quyền riêng tư của khách hàng nên cũng không suy nghĩ nhiều.

Cũng may Giang Ánh đặt hàng vào các khung giờ chênh lệch nhau, không thu hút quá nhiều sự chú ý của người giao hàng , mỗi khi có đợt hàng mang về đều được thu vào không gian, làm việc cả đêm mới nghỉ ngơi.

Sau khi Giang Ánh tỉnh dậy, đã là buổi tối ngày hôm sau, cô trùng sinh đã gần nửa tháng, Giang Ánh liệt kê những vật tư đã thu thập được.

Lương thực, nhu yếu phẩm, nhu yếu phẩm hàng ngày, vật dụng trong nhà đều đã được mua hết. Tiếp theo, chúng ta cần chuẩn bị đồ dùng sinh tồn ngoài trời. Phải tính đến giá rét cực độ, sóng thần, động đất và các loại thiên tai khác. Kiếp trước, Giang Ánh chỉ sống được ba năm ở tận thế, không biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì