Giang Ánh không ngờ rằng người phụ nữ này lại thay đổi sắc mặt nhanh như vậy, may mắn là vừa rồi cô không mềm lòng, nếu không thì chẳng khác nào gặp đỉa đói, phỏng chừng người phụ nữ này sẽ bám lấy cô cho bằng được, ánh mắt cô lập tức trở nên lạnh lùng nhìn người phụ nữ đối diện.
"Dì Lưu, tôi kính nể dì đã lớn tuổi rồi cũng không muốn nói gì, nhưng Giang Ánh tôi cũng không dễ chọc, dì muốn nói gì thì cứ việc."
Giang Ánh nói xong liền đóng sầm cửa lại, ánh mắt lạnh lùng vô tình khiến người phụ nữ giật mình, trong lòng lẩm bẩm, thực sự kỳ lạ mình lớn tuổi như vậy còn yếu thế trước một cô gái nhỏ.
Nếu cô đã nhẫn tâm thì cũng đừng trách tôi, người không vì mình trời chu đất diệt, ở nhà tôi còn có cháu gái đang chờ uống nước, lát nữa tôi sẽ tìm người tới thu thập cô.
Trong lòng Giang Ánh biết rằng nếu loại rắc rối này không được giải quyết, sẽ có vô số rắc rối, vì vậy cô đã dùng tinh thần lực lên người phụ nữ kia.
Giang Ánh vừa quay trở lại phòng thì chuông cửa lại vang lên, cô mở giám sát và nhìn thấy một người không ngờ tới, Diệp Phi? Tại sao cô ta còn ở trong nước.
Giang Ánh hơi nheo mắt lại, quả nhiên không hổ là người có khí vận, nếu cô ta ở đây, còn Trương Thần Vũ ở đâu?
Giang Ánh không để ý tới cô ta, dùng chân nghĩ cô cũng biết Diệp Phi tới đây ngoại trừ nhờ cậy mình, coi mình như một kẻ ngu, khi cần thiết thì đẩy mình ra làm lá chắn, cô ta lợi dụng mình triệt để. Kiếp trước không phải cũng như vậy sao?
Sau khi cẩn thận kiểm tra hệ thống an ninh, cửa ra vào và cửa sổ, Giang Ánh quay người trở lại tầng hầm.
Cùng chú Trương ra ngoài đi dạo một vòng, bữa sáng cũng không thèm ăn, lúc Giang Ánh tắm xong thì thấy chú Trương đã chuẩn bị xong bữa trưa, ba màu xanh lục đỏ rất hấp dẫn.
Súp đậu xanh thêm đường mát lạnh giải nhiệt, gà sốt chua cay rất ngon miệng, còn có món đậu tằm lạnh, sườn nướng chua ngọt là món Giang Ánh thích nhất.
"Chú Trương, chú ở đây thật tốt, thật giống như ở nhà vậy"
"Đứa nhỏ ngớ ngẩn, đây không phải là nhà sao?"
"Vâng vâng vâng! Đây là nhà của chúng ta!"
Trong biệt thự, cô đang vui vẻ ăn đồ ăn ngon, mà bên ngoài biệt thự, Diệp Phi dưới nhiệt độ cao đi đi lại lại, ánh mắt thâm độc.
"Giang Ánh, nếu cô đã vô tình như vậy, đừng trách tôi không để ý đến tình chị em."
Diệp Phi xoay người rời đi. Giang Ánh không quan tâm Diệp Phi làm gì, dù sao khi đối mặt với thực lực nhất định, tất cả các âm mưu đều là hổ giấy, mặc dù cô không biết hai người được cho là ở bên kia đại dương như thế nào xuất hiện ở thành phố Z, cô không sợ hãi cũng không quan tâm.
Sau bữa tối, Giang Ánh chơi một ván cờ với chú Trương, sau đó cho chú ấy xem bộ phim truyền hình trong máy tính bảng rồi trở về phòng.
Đúng vậy, công cụ gϊếŧ thời gian của chú Trương bây giờ là dùng máy tính bảng để xem phim truyền hình nói về đạo đức gia đình, và chú ấy chỉ xem loại phim truyền hình này. Điều đó khiến cô bắt đầu thắc mắc tại sao lúc đó nhân viên bán hàng phải tải xuống nhiều phim truyền hình cẩu huyết như vậy trên máy tính bảng, nó khiến mạch não của chú Trương bây giờ trở nên kỳ lạ.
Lắc đầu mỉm cười, quên đi, để cho chú Trương vui vẻ, hiếm có chuyện nào vui để gϊếŧ thời gian.
Giang Ánh đang ngồi dưới gốc cây chuẩn bị tu luyện, lại nghĩ đến chú Trương khi còn nhỏ đã luyện võ cổ truyền, chú ấy có biết một ít công phu, cô không thể đảm bảo liệu hai người một ngày nào đó có bị ngăn cách hay không? ChúTrương có năng lực bảo vệ chính mình không?
cô có nên dạy chú Trương tu luyện không?
Giang Ánh không thể bình tĩnh để tu luyện vì trong lòng cô còn vấn đề chưa giải quyết, cô lại bước vào trong sân.