Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Trở Về Trước Mạt Thế Tôi Trữ Súng, Trữ Lương Thực, Trữ Vật Tư

Chương 24:

« Chương TrướcChương Tiếp »
Dự trữ nước trên thế giới mấy ngày nay trực tiếp giảm đi 1/3, tài nguyên nước trên mặt đất cũng không đến 1/3, trên cơ sở bao gồm nước biển, còn lại là nước ngầm sâu.

Nguồn nước ngọt chỉ còn chưa đến 1/10 so với ban đầu, một số sông hồ vừa và nhỏ đều cạn kiệt, một số thành phố thiếu nước đã sụp đổ trong tích tắc, mạng lưới toàn cầu bị cắt đứt, tín hiệu cấp cứu không truyền tải được, đường sá bị sạt lở cục bộ dưới tác động của nhiệt độ cao, hệ thống điện cũng bị tê liệt không thể sửa chữa trong đợt nắng nóng này...

Mọi người trong nháy mắt trở lại xã hội nguyên thủy... Kiếp trước Giang Ánh chỉ thỉnh thoảng ra ngoài, chỉ biết đại khái tình hình, về phần chi tiết cụ thể hơn, cô cũng không rõ ràng lắm, dù sao đều dựa vào những vật tư kia mà ba người họ sống sót được hai ba năm.

Suy nghĩ chỉ trong chốc lát,

Giang Ánh nói: "Chắc chỉ bị một số nhân tố bên ngoài ảnh hưởng mà thôi. Chắc sẽ không sao đâu. Chú Trương không cần lo lắng, chúng ta còn có một lô vật tư đã được cất giấu kỹ càng!"

Giang Ánh lấy một ít trái cây ướp lạnh từ tủ đá ở tầng dưới, lấy thêm mì cà chua và mì trứng, làm món thập cẩm đơn giản gồm thịt bò lạnh và dưa chuột, cùng chú Trương ăn một bữa ngon lành, không biết có phải bữa tối hay bữa ăn khuya nữa.

Hai người họ không đến siêu thị để mua trong vài ngày tới và họ không biết rằng việc mua nguyên liệu trong siêu thị đã dừng lại vào ngày thứ ba, bởi vì vào ngày thứ hai các chuyên gia phát hiện ra rằng nhiệt độ cao sẽ kéo dài trong một thời gian, và đã có những dự báo về tình trạng cây trồng chết và tình trạng nguồn nước sẽ bốc hơi với số lượng lớn.

Chính phủ ban hành mệnh lệnh Z trong một đêm, cấm mua vật tư , giao lại cho nhà G, áp dụng hệ thống phân phối cá nhân, đảm bảo vật tư được phân phối đầy đủ, kiên quyết không bỏ rơi bất kỳ người dân nào, đồng thời huy động tạm thời một công ty giao thông chiến sĩ liên lạc để thông báo cho các quan chức địa phương và các cơ quan cấp dưới, truyền đạt đến người phụ trách siêu thị.

Vì lý do này, một nhóm chiến sĩ liên lạc giao thông đã trực tiếp mất đi gần một nửa, đây đều là những thế hệ nhân tài kiệt xuất mới được đất nước đào tạo, không ngờ lại gặp phải thiên tai bất ngờ, thủ trưởng biết tin cũng trầm mặc trong một khoảng thời gian dài.

phía chính phủ luống cuống tay chân gấp đến tóc bạc trắng.

Ở nước ngoài lại càng tán loạn, nhiệt độ cao đến doanh nghiệp phải đóng cửa, những người ủng hộ tự do nhìn thấy không có vật tư làm sao được? Vì vậy bọn họ trực tiếp lợi dụng khi thời kỳ nhiệt độ bình thường đập phá cửa lấy đồ, hiện tượng như vậy xảy ra vô số kể, những thương nhân bị đập phá đều không thể nuốt trôi cục tức này, lại không có quản chế súng đạn liền trực tiếp đánh nhau trên đường phố .

Chỉ trong vài ngày, các quốc gia nước ngoài giống như ngày tận thế sau vài năm, đường phố đầy đống đổ nát của các tòa nhà, kệ dụng cụ và xác chết do nhiệt độ cao và cướp bóc.

Cuối cùng, giới tài phiệt và quý tộc mới là những người thu thập nhiều nguồn cung cấp nhất, thực quyền vẫn nằm trong tay những người có quyền có tiếng, vì vậy, những người dân thường ở nước ngoài đang phải vật lộn để sinh tồn trong tận cùng của ngày tận thế. Công nghệ có thể bù đắp, nhiệt độ cao sẽ tìm cách kiểm soát băng và hạ nhiệt, mất điện sẽ xây dựng hệ thống phát điện.

Hai người ở nhà thêm vài ngày, Giang Ánh đang cùng chú Trương ăn lẩu mơ hồ nghe thấy có người nói chuyện, sau đó mới tỉnh táo lại, nhìn thấy bên ngoài biệt thự có mấy người đàn ông đang lén lút đi lại quanh bức tường. Nhiệt độ đã giảm xuống nhiệt độ bình thường, mặc dù một số ít người bên ngoài đổ mồ hôi đầm đìa nhưng họ vẫn đứng đó, điều đó cho thấy nhiệt độ cao đã giảm đi rất nhiều.

"Tôi biết nhà này. Khoảng thời gian trước khi tận thế, tôi thấy có mấy chiếc xe tải chở đồ dến đây, Họ nói có siêu thị nào đó đóng cửa muốn tiếp quản."

"Vâng, vâng, vâng, tôi cũng biết nhà này. Trước đây tôi nghe nói họ rất giàu có, nhưng sau đó chỉ còn lại một bé gái mồ côi."

"Ha ha, như vậy không phải vừa lúc sao, mấy anh em đúng lúc đang cần phụ nữ lại vừa có cơm ăn..."
« Chương TrướcChương Tiếp »