- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Mạt Thế
- Trở Về Trước Mạt Thế Tôi Trữ Súng, Trữ Lương Thực, Trữ Vật Tư
- Chương 2: Trở Về Trước Mạt Thế
Trở Về Trước Mạt Thế Tôi Trữ Súng, Trữ Lương Thực, Trữ Vật Tư
Chương 2: Trở Về Trước Mạt Thế
Hai người nhìn thấy Giang Ánh cau mày
Diệp Phi vội giải thích
"Ánh Ánh, chúng tôi chỉ lo lắng cho cô, dù sao bây giờ chúng tôi cũng là người thân cận nhất của cô, sợ cô bị người có ác ý lừa gạt, chuyện quan trọng như vậy sao cô không cùng chúng tôi bàn bạc?"
"Ừ, thôi quên đi, không nói nữa, cô cho mượn bao nhiêu tiền?"
Giang Ánh nghiêng đầu suy nghĩ.
"Dù sao cũng là một mạng người. Người họ hàng xa đó khi tôi còn nhỏ đã giúp đỡ gia đình chúng tôi. Tôi đã cho mượn tất cả số tiền có thể chuyển được. À, đúng rồi, còn có những đồ dùng trong siêu thị đó. Hai người không phải nói chúng vô dụng sao? Bán không được bao nhiêu. Tôi đã liên hệ với các tổ chức từ thiện để quyên góp rồi."
Hai người cũng không quan tâm về sau Giang Ánh nói cái gì, biết tiền không lấy được, tán gẫu vài câu liền rời đi, Giang Ánh cười lạnh, chắc là vội vàng trở về nghĩ biện pháp khác đi.
Lúc này mới vừa sống lại, tiền vẫn còn, còn một ít thời gian chuẩn bị, Giang Ánh không chỉ muốn bọn họ trả giá, còn muốn tích trữ tất cả vật tư cùng vũ khí, có năng lực nhất định tự bảo vệ mình, ở mạt thế sống thoải mái một chút.
Giang Ánh trực tiếp xin nghỉ học, dù sao còn mấy ngày nữa là nghỉ hè, thời gian cấp bách, không thể chậm trễ.
Trở về biệt thự nhìn mình trước gương, Giang Ánh hưng phấn một hồi, tới bây giờ Giang Ánh mới thật sự cảm nhận được niềm vui khi sống lại , cô vén tóc mái lên, trong gương lộ ra khuôn mặt thanh tú trắng nõn, khuôn mặt trái xoan tròn trịa, lông mày hình lưỡi liềm hơi cong, hai con mắt sáng như sao trời, nhìn thế nào cũng giống mỹ nhân.
Giang Ánh bỏ tóc mái xuống, mỹ nhân trong gương lập tức trở nên kém hấp dẫn, che đi vài phần linh động cùng tinh xảo , khuôn mặt nhỏ nhắn của Giang Ánh không thích hợp để tóc mái dày.
Cô vẫn nhớ rất rõ những lời của Diệp Phi
"Ánh Ánh chị nghĩ em nên để tóc mái, vầng trán của em cao quá nên che đi, nghe nói Thần Vũ rất thích mái bằng đó."
"Ánh Ánh, em có vóc dáng quá cao, nếu đi thẳng lưng sẽ cho người ta cảm giác rất mạnh mẽ"
" Ánh Ánh, em quá quyết đoán, chị cảm thấy hôm nay Thần Vũ rất tức giận, con trai thích những cô gái mỏng manh yếu đuối"
Theo thời gian, hình ảnh của Giang Ánh trong mắt người khác là một người không có cảm giác tồn tại, luôn tỏ ra tự ti và hèn nhát, ngoài một ít tiền ra thì không có ưu điểm gì khác.
Cứ như vậy, Giang Ánh coi Diệp Phi người vẫn luôn sát cánh bên cô, là sự cứu rỗi duy nhất và là người bạn thân nhất của cô.
Trương Thần Vũ là người đã cứu cô khi cô vô tình bị đẩy xuống nước sau khi bị bắt nạt, sau đó, dưới sự xúi giục của Diệp Phi , cô đã làm phiền anh ta mỗi ngày để báo đáp lòng tốt của anh ta, và dần dần hình thành nên một bộ ba như vậy.
Kiếp trước , trước khi chết Giang Ánh mới biết rằng Trương Thần Vũ không phải là cậu bé đã cứu cô , mà anh ta là một người qua đường tò mò nhìn theo sau khi người cứu cô đã rời đi, nhưng Giang Ánh lại nhận nhầm anh ta là ân nhân.
Giang Ánh tỉnh táo lại, không còn nghĩ đến những oan ức kia nữa, việc cấp bách nhất bây giờ là thu thập vật tư trước, biệt thự cũng cần gia cố lại, tầng hầm mới có thể sống sót qua một số thảm họa trong ba năm đầu trước khi tận thế.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Mạt Thế
- Trở Về Trước Mạt Thế Tôi Trữ Súng, Trữ Lương Thực, Trữ Vật Tư
- Chương 2: Trở Về Trước Mạt Thế