Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Trở Về Trước Mạt Thế Tôi Trữ Súng, Trữ Lương Thực, Trữ Vật Tư

Chương 1: Trở Về Trước Mạt Thế

Chương Tiếp »
"Giang Ánh, em có đang nghe hai người chúng ta nói không?"

Giờ phút này, trong lòng Trương Thần Vũ tràn ngập sự không kiên nhẫn , nếu không phải còn cần tiền của người phụ nữ ngu ngốc này, anh đã không ở đây để lấy lòng con nhỏ mồ côi không có dáng người không có đầu óc này.

Trương Thần Vũ nhìn về phía Diệp Phi bên cạnh Giang Ánh, với khuôn mặt thiên sứ và thân hình ma quỷ, đây mới xứng làm bạn gái của anh.

"Ánh Ánh, em bị làm sao vậy? Nóng quá bị say nắng sao? Xin lỗi, chị quên mất rằng cơ thể em khá mỏng manh ."

Diệp Phi quan tâm nhìn Giang Ánh bên cạnh.

giang Ánh chỉ cảm thấy một trận choáng váng, đưa tay lên che mặt trời trên đầu, ký ức quay trở lại, cô sống lại rồi , và cô vẫn còn nhớ nỗi đau thân thể bị chia cắt trước khi chết, hận ý sâu sắc khiến cô suýt nữa che giấu không được.

Giang Ánh nhắm mắt lại một lần nữa nhìn về phía hai thủ phạm trước mặt.

"Xin lỗi, vừa rồi tôi không nghe rõ, anh đang nói cái gì vậy?"

Trương Thần Vũ liền tức giận: "Giang Ánh, em đang nói chơi với chúng tôi phải không?"

Diệp Phi âm thầm giật giật ống tay áo của Trương Thần Vũ , "Thần Vũ, đừng ăn nói ngang ngược như vậy, đối xử với con gái phải dịu dàng một chút."

Nói xong, Diệp Phi quay sang Giang Ánh.

"Ánh Ánh, mấy ngày trước em đã đồng ý với chúng tôi cùng nhau hùn vốn thành lập công ty liên doanh phát sóng trực tiếp, em quên rồi à, không phải nói hôm nay chuyển tiền sao?"

Thành lập công ty... Đúng vậy, Giang Ánh nhớ tới đây là một tháng trước tận thế, kiếp trước hai người này cũng tìm mình hùn vốn gây dựng sự nghiệp, lừa lấy toàn bộ gia tài cha mẹ để lại cho cô rồi đi du lịch khắp thế giới. Không nghĩ tới mới đi được một nước trở về phát hiện mạt thế đã bắt đầu.

Nhiệt độ trong thời gian ngắn tăng lên hơn 50 độ, hệ thống điện bị tê liệt, toàn bộ lương thực trong thời gian ngắn đều bị hư hỏng , mặt đất không thể sinh sống bình thường được nữa, hai người nhớ tới Giang Ánh có một biệt thự lớn do cha mẹ để lại. Biệt thự có ba tầng ngầm, một tầng hầm băng chuyên dùng để rượu và hệ thống phát điện tự tuần hoàn. Còn có hai tầng để đồ siêu thị vừa mới phá sản, vốn còn đang ghét bỏ siêu thị rách nát giờ lại trở thành chiếc bánh béo bở.

Vì vậy, họ cùng nhau bày ra một trò chơi và nói rằng họ ra ngoài để chuẩn bị điều bất ngờ cho cô. Bị lừa tình lừa tiền, Giang Ánh nghĩ thế gian hiểm ác, một người là bạn trai, một người là bạn thân lớn lên từ nhỏ. Cô ngây ngốc tin có thể cùng hai người sống nương tựa lẫn nhau, không ngờ hai người kia đã sớm thông đồng cùng nhau. Đúng là sói đội lốt dê.

Bằng cách này, dựa vào nguồn cung cấp của Giang Ánh và tầng hầm của biệt thự, ba người họ đã sống sót qua ba năm đầu tiên của tận thế mà không gặp nguy hiểm gì, cho đến khi nguồn cung cấp cạn kiệt, tầng hầm không còn khả năng đối phó với một số thảm họa của tận thế, và họ phải chuyển đến căn cứ sinh tồn của chính phủ .

Trên đường gặp một đứa bé rất đáng thương, Giang Ánh đã chia sẻ chiếc bánh quy cuối cùng trên người cô cho nó, và chuyện này bị hai người kia ghi hận, họ nghĩ rằng cô còn giấu vật tư nên đã quay lại và gửi cô đến địa bàn của Hai chân để đổi lấy thức ăn.

Thật buồn cười, mình không còn giá trị lợi dụng liền lập tức xé rách da mặt, đời này không còn đồ của tôi, xem hai người có thể yên ổn vượt qua ba năm đầu mạt thế hay không.

Giang Ánh rũ mắt xuống, trên gương mặt thanh tú hiện lên một tia ngượng ngùng.

"Ồ, tôi xin lỗi đã không nói trước với hai người. Hai ngày trước, một người họ hàng xa của tôi bị bệnh ung thư, một thời gian ngắn không thể xoay tiền kịp , vì vậy tôi đã cho họ mượn tiền trước, hai người đợi thêm chút được không?"

Giang Ánh chưa nói xong liền nghe một tiếng hét chói tai

"Cái gì? Cô cho người ta mượn tiền?"

Sau đó là giọng nói bực bội của Trương Thần Vũ.

" sao không nói trước với chúng tôi? Ai cho mượn tiền?"
Chương Tiếp »